“Cái gì?!” Tsubaki trừng mắt nhìn nàng một cái,“Hừ, ngươi nói như vậy là có ý gì! Là yêu quái thì có thể bỡn cợt ta sao?”
“Không dám không dám!” Nàng liên tục xua tay ý bảo không phải, rồi sau đó thành thực nói,“Ngươi và Kikyo tỷ tỷ đều là những đại vu nữ vô cùng lợi hại, nhưng ngươi lại dùng chiêu thức này để ép tỷ tỷ thì có phần không đẹp mắt cho lắm, ngươi nghĩ xem, cường giả xưa này đều dùng thực lực của mình để đấu tranh, nhưng lần này Tsubaki tỷ tỷ lại xuống tay với một tiểu hài tử, giống như là sợ hãi đối thủ nên mới làm thế, mà chiêu này chỉ có kẻ yếu cùng đường mới làm, như vậy chẳng khác nào tự hạ thấp mình sao?”
Tsubaki tạm thời dẹp yên sự phẫn nộ trong lòng mình xuống, trong lòng cẩn thận cân nhắc một phen, lát sau đột nhiên trào phúng cười,“Muốn công bình cạnh tranh? Ha ha, thật là quá nực cười, ngay từ đầu ta và nàng ta đã không có cơ hội để mà cạnh tranh! Sư phụ thương Kikyo, từ nhỏ đến lớn đều rất quan tâm chăm sóc, ngay cả ngọc Tứ Hồn cũng bất chấp phản đối của mọi người mà giao cho Kikyo quản lý, bây giờ lại muốn ta cạnh tranh công bằng? Quá muộn !”
Hy vọng…… Hoàn toàn tan biến, cái đồ nữ nhân ngoan cố! Uy uy! Ngươi muốn cạnh tranh với Kikyo thì tìm tỷ ấy mà tranh, ngươi liên lụy đến người vô tội làm gì? Đánh không lại liền bắt nạt người thân của đối thủ…… Long Thất vẻ mặt buồn bực……
“Như vậy…… Tsubaki tỷ tỷ, Long Thất sẽ không đưa ngươi ……” Long Thất tâm nhất thời lạnh lẽo, dứt khoát từ chối, thân hình nho nhỏ đượm vẻ tang thương cùng cực, cước bộ tập tễnh, bóng dáng thật thê lương trước mắt Tsubaki, Tsubaki trố mắt nhìn, này rốt cuộc là chuyện gì? Một khắc trước còn vui vẻ sáng lạn đến chói mắt như thế, làm sao một khắc sau lại như một bà lão đã trải qua thật nhiều sóng gió?
Tsubaki ở phía sau phóng ánh mắt phức tạp về phía Long Thất, loại nguyền rủa này không chỉ linh hồn của con người không thể sống mà cho dù có là linh hồn yêu quái cũng không nhất định có thể sinh tồn, mà hiện tại chủ nhân của thân thể này lại dễ dàng điều khiển theo ý muốn như thế, này chỉ có thể nói tử thi yêu quái mà ả đã gieo vào người Kaede đã sống lại ……
Nếu không, chẳng có gì có thể lý giải được cục diện rối rắm này, yêu quái kia vốn đã chết, như nào sống lại?
Mà yêu quái chiếm cứ thân thể nhân loại này vì cái gì mà đến đây?
Hàng trăm câu hỏi cứ quay vòng trong đầu, Tsubaki nhất thời cảm thấy bất lực……
Long Thất sau khi xoay người đi liền nghiến răng nghiến lợi mắng hắc vu nữ kia một trận, hôm qua vừa mới khẩu chiến một trận với Naraku, hôm nay lại phải nổi giận đến nổ phổi vì Tsubaki, ả ta thế mà dám nói không thể giải được loại nguyền rủa này, điều đó cũng có nghĩa chỉ cần nàng rời đi thì thân thể này sẽ thành một cái xác, linh hồn Kaede yếu ớt như vậy dĩ nhiên không thể sống nổi, chỉ có đem yêu thân ra khỏi thân thể này thì mới có hi vọng giúp linh hồn Kaede hồi thể, vậy mà Tsubaki có thể nhẫn tâm nói ra một đáp án chết tiệt như thế! Tức chết nàng!
“A a a……” Thấp giọng kêu lên phát tiết một chút, chân cũng hung hăng đạp bình bịch xuống đất, vì cái gì chuyện nào cũng không thuận lợi?
“Là vu nữ kia động tay động chân với ngươi sao?”
Trên đời này chỉ có duy nhất một loại thanh âm khiến người ta vừa nghe thấy đã rùng mình sợ hãi, mà Long Thất đối với thanh âm này lại phi thường quen thuộc. Thanh âm lạnh lẽo đã ám ảnh này cả đêm hôm qua, câu nói kia dường như vẫn còn quanh quẩn trong đầu không thôi ,“Thật sự…… Thật muốn siết cái cổ này……”
Nàng một đêm ngủ không ngon vì lo lắng, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh , mỗi lần tỉnh lại đều phải cảnh giác xem có thân ảnh của Naraku trong phòng hay không, hành tung của hắn mơ mơ hồ hồ, không biết lúc nào sẽ xuất hiện rồi doạ chết cái người nhát gan như nàng, vì thế nên mới cảm thấy sợ hãi, cả đêm trùm kín mít chăn, nàng không biết vì sao mình lại sợ hắn, chỉ là cảm thấy chỉ cần gặp hắn thì sẽ gặp rất nhiều xui xẻo ……
Naraku mất kiên nhẫn nhìn nữ nhân còn đang đau buồn thống thiết không thể chấp nhận sự thật trước mắt mà nói ,“Như thế nào? Muốn ta tự mình đi điều tra sao?”
“Không cần .. ” Long Thất không chút suy nghĩ ngẩng đầu, cười cho có lệ,“Ha ha, ngươi như thế nào lại đến đây?”
Hai tay bất an nắm chặt lấy nhau ở sau lưng, miệng gượng cười nhìn Naraku làm cho hắn đang mặc một bộ lông trắng cũng phải sửng sốt, sau đó lại khôi phục bình tĩnh.
“ Ngươi muốn thoát khỏi thân thể này sao?” Thanh âm mềm mại đến mức ngay cả chính hắn cũng không nhận ra, mang theo nhè nhẹ mê hoặc, nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mắt.
Hắn âm nhu như vậy lại khiến người ta vô cùng an tâm, Long Thất thế này mới phát hiện, Naraku chỉ cần không có vẻ mặt muốn gϊếŧ người thì cực giống một thư sinh khí chất tao nhã, đôi mắt màu đỏ kia dù vẫn để lộ một âm mưu đen tối nhưng lại ôn nhu vô cùng, bị một ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm mình, trong lúc nhất thời, Long Thất hoàn toàn không phản ứng kịp, nghĩ chắc mình đã nhìn thấy ảo giác rồi chăng ……
Vẻ mặt đần độn đó của nàng thành công khiến cho biểu tình ôn nhu hiếm hoi của Naraku thoáng cái liền biến mất, Long Thất thở dài, Naraku là ai chứ, hắn như nào có thể có được vẻ mặt như thế, tuyệt đối là nàng nhìn lầm rồi ……
“Hơn nữa, ngôn linh hình như không có tác dụng với ngươi……” Đây là kết quả mà Naraku thu được sau một khoảng thời gian quan sát nàng, đối với nữ nhân hiểu mình như thế, nếu không chịu hắn khống chế thì sẽ rất nguy hiểm, vì thế hắn năm lần bảy lượt dùng ngôn linh gọi nàng nhưng căn bản là một chút phản ứng cũng không có, Naraku cảm giác chính mình bị nữ nhân này đùa giỡn ……
Hôm nay đường tới địa ngục thực sự tới quá nhanh, Long Thất một chút cũng không kịp thích ước, có chút chột dạ nói,“Đại khái……Có thể, có thể là vì ta đang ở trong thân thể của con người……” Nàng cười gượng, phòng bị đối với hắn.
Naraku nhìn tiểu cô nương trước mặt, nàng rõ ràng sợ hắn đến thế nhưng vẫn gượng cười thật tươi, điềm đạm đáng yêu muốn chạy trốn lại không có dũng khí, đôi đồng tử linh động đảo qua đảo lại tìm đối sách, nói làm là làm –quan trọng nhất là nàng vẫn chưa từ bỏ việc trốn khỏi lòng bàn tay hắn ……