Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 21: Những ngày này thật khó vượt qua! 2

Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa

Kaede bĩu môi, rõ ràng là Long Thất tỷ tỷ ở nhà đến phát ngốc nên muốn đi ra ngoài chơi, thế mà còn bày đặt bịa lý do đổ thừa cho tiểu Na!

Long Thất vỗ mông Naraku một cái, sau đó đi thẳng ra ngoài……

Đúng là áp lực lớn quá, áp lực ghê gớm thật, nàng không biết tiểu Na này phải nuôi mấy năm nữa mới lớn, chỉ biết là hắn còn nhỏ thế này mà đã được mọi người thương yêu như thế! Tóm lại, kể cả khi như vậy thì nàng cũng có một kế sách vẹn toàn. Nàng nhìn chằm chằm vào Naraku, nếu không phải nàng biết trước Naraku là người xấu , nàng nghĩ, chính mình cũng sẽ yêu chiều hắn hết mực……

Nàng chán nản hừ mấy tiếng để xoa dịu tâm tình đang rối loạn của mình.

Tiểu Na không hề làm loạn, ngoan ngoãn ở trong lòng nàng, dù sao chuyện cũng thành ra thế này, nàng không thể ngày nào cũng quan tâm đến hắn. Long Thất cười xấu xa một tiếng, hay là ném hắn cho Kikyo tỷ tỷ đi!

Tiểu tử Inu Yasha kia ngày càng thân thiết với Kikyo, hai người tuy rằng không nói lời yêu thương, nhưng từ ánh mắt mãnh liệt đến hành động tràn ngập yêu thương cũng đủ để nói lên tất cả. Nàng thực muốn xem xem, tên bán yêu kia sẽ làm cách nào để theo đuổi con gái, đặc biệt là một người nghiêm túc thẳng tính như Kikyo!

Ngồi chồm hổm một hồi, nàng rón rén chạy đến nơi mà hai người kia hay gặp nhau, bởi vì trong tay có một gánh nặng khiến nàng không thể thoải mái vui chơi như ngày thường! Thế nhưng, nghĩ thì nghĩ, Long Thất vẫn chỉ dám bước từng bước nhỏ, lén lút nhìn hai người kia ở phía xa xa. Tiểu Na cũng quỳ rạp trên mặt đất, học theo nàng nhìn trộm hai người nọ……

Inu Yasha ngây ngẩn không nói gì, chỉ đứng xa xa nhìn Kikyo vẻ mặt tùy ý, so với biểu tình nghiêm trọng lúc bảo hộ Ngọc Tứ Hồn thì nhìn có vẻ nữ tính hơn……

“Thật tốt, nếu cả đời như vậy thì tốt rồi……” Nàng lẩm bẩm vài câu trong miệng, đôi mắt thoáng tia hi vọng nhỏ nhoi.

“Gϊếŧ hắn……!”

Thanh âm nhẹ nhàng như có như không đột nhiên vang lên, hờ hững đến nỗi làm người ta cảm thấy nghi hoặc, mê mang…

Ở cái nơi yên tĩnh thế này, thanh âm non nớt kia lại càng thêm rõ ràng làm Long Thất một phen kinh hoảng, thiếu chút nữa là cắn vào lưỡi.

Uy! Câu vừa rồi… là tiểu tử kia nói sao?

Có đúng không?! Nàng nghe rất rõ mà!

Tiểu tử này nắm chặt bàn tay bé nhỏ lại thành quyền, lông mày nhíu lại thật chặt, miệng mấp máy vài cái, giống như vừa mới bị người ta cướp mất cái gì……

Loại vẻ mặt này, Long Thất nhớ rõ, bởi vì nàng cũng từng có vẻ mặt này khi không tìm thấy Onigumo. Lúc trong lòng nàng còn đang phẫn nộ vì Naraku đã cướp mất Onigumo, nàng cũng thế này!

Trái tim nàng nhảy nhót liên hồi, cổ cứng ngắc, đầu khó khăn quay lại nhìn…

Không…… Không thể nào……

Naraku nhớ ra rồi?

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Naraku phiên bản nhỏ, nàng có thể cảm nhận được hắn đang thấy phức tạp rối rắm, lại có chút ngớ ngẩn, giống như không hiểu rốt cuộc bản thân muốn cái gì……

Nàng vỗ vỗ ngực, ông trời ơi! Vì sao Ngài lại trêu đùa nàng một cách thiếu đạo đức như vậy? Tim của nàng kém chút nữa là nhảy luôn ra ngoài rồi đó!

“Tiểu Na?” Nàng nhẹ giọng , phi thường dịu dàng gọi khẽ một tiếng, trong lòng vạch sẵn một kế hoạch chuẩn bị chạy trốn.

Tiểu Na quay đầu không chút biểu cảm nhìn nàng, mắt trầm xuống, giống như không thèm nhìn khuôn mặt đang ngây ngốc của nàng, chỉ là tay phải lại nâng lên không chút kiêng nể nhéo má nàng!

“ A! Đau! Đau!” Tay của hắn chẳng biết phân biệt nặng nhẹ là gì, vô cùng tự nhiên nhéo nàng thật mạnh! Long Thất chịu không nổi rơm rớm nước mắt… Đứa trẻ này đúng là quá ác độc!

Dường như tiểu Na nhận ra được cảm xúc kì lạ của Long Thất nên vội thu tay lại, vẻ mặt bối rối nhìn bàn tay của mình, sau đó nhìn một bên má của nàng vừa bị hắn nhéo đến mức đỏ hồng một mảng rồi lại nhìn lên đôi mắt ngập nước của nàng.

Vẻ hoang mang của Tiểu Na khiến Long Thất không tin nổi, xém chút làm rớt luôn cái cằm…

“Đau!” Nàng phẫn nộ rống lên, dọa cho Tiểu Na sợ đến nỗi rụt cổ lại, nhưng tay vẫn đưa lên lau nước miếng của nàng vì hét mà văng đầy trên mặt, bàn tay nhỏ bé xoa xoa mặt mình, âm thầm lên án nàng.

Ai đó càng nhìn càng không cam lòng, lập tức vươn tay nhéo lại lên má phải của hắn, Tiểu Na bắt đầu sửng sốt bởi vì ai đó ra tay quá nặng, má phải bị nhéo càng lúc càng đau, mặt tiểu tử kia lập tức trắng bệch, đôi mắt tròn xoe lại ươn ướt, Long Thất thấy thế này mới chịu từ bỏ ý đồ hướng hắn nói,“Đau!” Sau đó chỉ chỉ vào khuôn mặt đáng thương của nàng.

Hừ, thay vì ném hắn xuống giếng Thực Cốt để trả thù, chẳng bằng cho hắn nếm thử cảm giác bị nhéo!

Tiểu Na đáng thương xoa xoa chỗ vừa bị nhéo, tay lại không sợ chết tập kích mặt nàng một lẫn nữa.

“A!!!!” Long Thất thét chói tai, tiểu oa nhi này thực sự quá hư !

Nàng giận dữ, cái tên Naraku này, cho dù là ở trong bộ dáng nào đi nữa thì lòng dạ vẫn hẹp hòi âm hiểm như vậy!