Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 7: A!! Nàng sắp bị tức chết rồi!

Sau hô đó, Kikiyo càng ít đến sơn động hơn, mặc dù thời gian đến chùa, nơi có ngọc Tứ hồn còn chưa tới nửa tháng nhưng việc bảo vệ ngọc Tứ Hồn đã muốn làm nàng mất không ít tâm tư, các loại phòng bị, người cùng yêu tham luyến đều là đối tượng mà nàng cần phòng bị.

Yêu sư ( sư là thầy, vậy có thể đây chính là thầy của Kikyo năm xưa ) đem ngọc Tứ Hồn giao cho nàng bảo vệ, là bởi vì ngài tin tưởng vào năng lực của nàng nên mới không do dự mà đưa cho nàng, thời kì chiến loạn, Kikiyo cũng muốn góp chút sức của mình để bảo vệ Phong chi thôn, nơi mà nàng lớn lên. Sở dĩ nhận ngọc Tứ Hồn cũng là vì không muốn nó gây thêm phiền toái cho mọi người khi đang trong thời kì loạn lạc thế này……

Gần đây Kikiyo lại dạy nàng về thức thần , Long Thất đối với loại chuyện này cũng không khó khăn, Kikiyo dạy một lần, nàng cũng nghịch ngợm một hồi, rất nhanh đã làm trang giấy biến thành một con chuột lông xù, này cũng không khác gì với pháp thuật.

Con chuột nhỏ rất linh hoạt nhảy lên vai của nàng, đứng ở trên búi tóc, có tiếng “chi chi” vang lên, Long Thất một thân mặc y phục vu nữ giống Kikyo phi thường cao hứng. Cho dù trước kia nàng có thể dùng huyễn thuật làm ra một vài thứ như thế này, nhưng so ra vẫn kém hơn là sau khi Kikiyo tự tay dạy nàng. Bên cạnh đó, bởi vì chiếm dụng thân thể Kaede nên có chút rắc rối, nhưng Kikiyo cũng rất dụng tâm, còn có trời sinh ưu thế về linh hồn của nàng, nên dần dần cũng có thể bước đi trên con đường vu nữ, mặc dù vẫn chưa ra dáng lắm, nhưng nàng cũng đã cảm thấy mỹ mãn lắm rồi !

“Ha ha……” Đùa với con chuột trên vai, trên mặt nàng tràn đầy ý cười, nịnh nọt nói,“Tỷ tỷ, muội muội hình như cũng không thua kém tỷ tỷ nhiều lắm ? Như vậy ngày sau cũng có thể giúp đỡ tỷ tỷ ……”

“Đúng vậy, ngươi so với nàng có thiên phú hơn……” Kikiyo nhìn Long Thất, bởi vì lo lắng cho Kaede nên buồn bực không vui , ý cười cũng ẩn giấu một tia phiền muộn,“Kaede vẫn luôn muốn giúp ta, nhưng đối với linh lực của vu nữ thì lại không có duyên, con bé ngày nào cũng cố gắng, làm ta nhìn thấy mà đau lòng, kỳ thật yêu cầu của ta không cao, chỉ cần Kaede cứ đứng ở bên cạnh ta thì được rồi……”

Long Thất thu lại ý cười, cũng quên luôn niềm vui vừa rồi. Nàng vẫn đang chiếm dụng thân thể của Kaede, vậy Kaede muội muội của Kikyo bây giờ không biết bị nguyền rủa đến nơi nào, nàng thực sự rất muốn giúp nhưng mà có lòng nhưng đủ sức a!

“Ngươi đừng để ý, chuyện này vốn không liên quan đến ngươi, ngươi cũng là trùng hợp hữu duyên trú vào thân thể Kaede, tỷ tỷ cũng chỉ là hơi nhớ đến con bé mà thôi, làm tỷ tỷ của Kaede, mặc dù bị người ngoài xưng là một vu nữ không gì không làm được, nhưng đến ngay cả muội muội của mình mà cũng không cứu được, ngẫm lại……ta vẫn cảm thấy mình rất vô dụng ……” Bài trong tay rơi xuống đất, Kikiyo nhìn lên trời, âm thầm thở dài một tiếng.

“ Chưa tới hồi kết thì làm sao có thể nhụt chí?” Long Thất cũng học nàng nhìn lên ,“Mặc kệ Kaede ở nơi nào, nhưng nàng ấy nhất định là biết Kikiyo tỷ tỷ đang lo lắng nàng, cho nên cũng sẽ không dễ dàng buông tay đâu, tỷ đừng lo lắng mới đúng, nếu là vừa long lắng cho ngọc Tứ Hồn , vừa lo lắng cho tình trạng của Kaede, tỷ tỷ…… cho dù có cường đại cỡ nào đi chăng nữa, thì vẫn là con người, quá áp đặt lên bản thân sẽ chịu không nổi đâu……”

“Phải, nếu như tinh thần cứ tiếp tục sa sút thế này, chỉ sợ Kaede sẽ càng gặp nhiều khó khăn .” Kikiyo quay đầu, nhìn bộ dáng lo lắng của Long Thất, lộ ra một chút ý cười,“Tuy rằng lúc giương cung tên có chút không tự nhiên, nhưng ở một phương diện khác, chỉ cần ngươi muốn bắn tên, là không ai có thể ngăn cản được khí thế như chẻ tre của ngươi.”

“Tỷ tỷ…… Ta đã luyện tập ba ngày rồi, ngay cả một lần bắn trúng hồng tâm của bia bắn cũng không có……” Tuy được người khác khen ngợi, nhưng nhìn mũi tên nằm lăn lóc dưới đất , nàng thật sự nhận không nổi lời khen này,“Tỷ tỷ ngươi không phải là đang đùa cợt ta đi?” Nàng cực kỳ cẩn thận hỏi.

“Loại chuyện như thế này không phải là một hai ngày là được, luyện tập nhiều thì sẽ được thôi, khi ngươi lấy cung không có mê mang, chỉ cần tâm không mê mang rối loạn thì mũi tên bắn ra mới có thể xuất hiện năng lượng cường đại, còn nếu không tập trung, thì vĩnh viễn sẽ chẳng bao giờ bắn trúng hồng tâm. Người tinh lọc càng có chính khí, thì khả năng tinh lọc của mũi tên sẽ càng cường đại hơn……”

Long Thất nghe chỗ hiểu chỗ không, bình thường những chuyện nhức não như thế này nàng cũng ít khi suy nghĩ, trong gia tộc cũng không tới phiên nàng quan tâm chuyện trọng đại gì, bởi vì sáu tỷ tỷ của nàng đều đã thay nàng gánh hết, thế nên mới dưỡng thành một Thất công chúa cả ngày nhàn hạ, cho đến khi làm lễ , chứng minh mình trưởng thànhthì mới bắt đầu thi hành nhiệm vụ……

Làm nhiệm vụ ( chính là nhiệm vụ đi trộm Ngọc Tứ Hồn ) ,tạm thời bây giờ có thể tính là đã thất bại!

Long Thất vô cùng thất vọng với suy nghĩ này của nàng.

Nàng xách theo cái giỏ trúc, bên trong vẫn đựng dược thảo đã được cắt nhỏ cùng cơm trưa như lúc đầu, nhìn bệnh nhân nào đó nằm trên giường đá, ngoài tỷ tỷ ra cũng chỉ có nàng đến thăm hắn, hừ hừ , nàng cũng đã bắt đầu quen dần với cuộc sống ở nơi này, tuy rằng lúc trước có chút không thích ứng, nhưng tự tiêu khiển cũng vui ……

“Ta đến rồi này……” Mỗi lần vào động nàng đều hô một tiếng, xem như là chút lễ phép nên có, sau đó ‘bịch bịch bịch’ chạy vào, giống như là đến thăm bằng hữu .

Vì để xóa tan mục đích ( là có được trái tim của Kikyo ấy, nhưng chị này hoàn toàn không biết mục đích thật sự của hắn là gì :v , cứ ỷ mình đọc truyện tranh rồi nên gán ghép người ta vậy luôn ) của người này, Long Thất đã tốn khá nhiều tâm tư, kỳ thật đây cũng là một cách để nàng tiêu khiển……

Bởi vì thời đại thay đổi, bây giờ cung điện long vương đã khác so với trước đây, mọi người đều hướng tới thế giới loài người, muốn thích ứng với xã hội của họ, thật ra cái gọi là cung điện của long vương đã sớm bị bỏ hoang, nàng là hàng thật giá thật học sinh, tuy là yêu quái nhưng không bị bất luận kẻ nào biết, sống chung cùng với con người, nếu không phải thân có chức trách, nàng đã sớm quên thân phận của mình là gì……

Qủy Nhện không nói gì, không biết là do bỏng quá mức nghiêm trọng hay nhiễm trùng , thương thế trên người hắn đã bắt đầu chuyển biến tốt, cũng đã bắt đầu hình thành da non, thế nhưng miệng vết thương sợ là vẫn chưa thể khỏi hẳn trong vòng một tháng, người như vậy mà Kikiyo tỷ tỷ vẫn cứu …… Rốt cuộc là để làm gì ?

“Hôm nay là ta tự mình nấu cháo đó nha……” Nàng cúi người xuống, đứng ở bên cạnh cúi đầu nhìn hắn, mỗi khi nghe thấy giọng nói của nàng thì hắn sẽ tỉnh lại, thậm chí giống như còn biết khi nào thì nàng sẽ tới, đối với kẻ bị thương nặng như thế này mà vẫn không buông xuôi, khiến Long Thất căn bản là ghét không nói. Nếu như là nàng, cho dù có người chiếu cố nàng nàng cũng sẽ tuyệt thực, sớm chết thì sớm được giải thoát.

Con mắt tròn tròn lúc nào cũng trừng mắt nhìn làm người ta sợ hãi đã bắt đầu trở nên có chút tinh thần, không biết có phải là do vết thương đã tốt lên hay không mà phía ngoài của đôi mắt lúc trước có chút vẩn đυ.c giờ đã dần dần trở nên trong suốt, cũng không còn xa cách như lúc ban đầu.

Có một lần, nàng đã nhìn thấy ánh mắt cô độc của hắn nhìn theo bóng lưng của Kikyo, loại ánh mắt này giống như lúc nàng ở trường khi nhìn theo trai đẹp thì hai mắt sẽ sáng như sao! Hình tượng tao nhã của Kikyo là thứ mà Long Thất học mãi cũng không được. Nếu Kikiyo là hoa sen, vậy Long Thất tuyệt đối là một đóa hoa dại, dẫm đạp thế nào cũng không chết, vì thế nên có học theo Kikyo cũng vô ích.

“Hôm nay ta vừa mới cùng Kikiyo tỷ tỷ học cách dùng thức thần như thế nào,” Nàng đắc ý chỉ vào con chuột màu đen ở trên vai,“Tiểu tử này chính là kiệt tác của ta, có lợi hại không nào?”

“……” Qủy nhện vẫn nhìn nàng, nghe nàng nói chuyện.

“Gần đây ta cũng rất muốn giúp đỡ tỷ tỷ, cho nên mới học nhiều một chút, để phòng bị cho bất cứ tình huống nào, ngươi đừng có mà xem thường ta , tỷ tỷ nói linh cảm của ta vô cùng tốt, có khi mười năm sau thiên hạ này sẽ là của ta cũng nên .” Long Thất cười tủm tỉm đút cho hắn ăn.

Onigumo đã có thể hơi hơi mở miệng, mặc dù có chút khó khăn, nhưng đây cũng là một điều rất tốt, Long Thất vô cùng cao hứng nói,“Ta tên là Long Thất, ngươi nhớ kỹ!”

“Mặc dù biết ngươi lựa chọn một con đường sai trái, nhưng ta vẫn muốn cứu chuộc ngươi,” Nàng cười hắc hắc,“Uy, ngươi thích tỷ tỷ sao? Ở Phong chi thôn mọi người đều thích tỷ tỷ, trên đời này chỉ có thể dùng từ hoàn mỹ để miêu tả tỷ ấy, không ai có thể so sánh với tỷ tỷ, nhưng tỷ ấy đã có người yêu rồi, nếu ngươi thật sự động tâm……”

Nàng tiếp tục múc cháo đút vào miệng hắn, giống như đàm phán nói,“Uy! Nếu không, ngươi thích ta đi……”

Nàng nhớ thầy đã từng chỉ cho nàng phương pháp đánh lạc phương hướng của đối phương, chỉ cần khiến cho tầm mắt của hắn dời đi, có thể hay không……

Nghĩ nghĩ, miệng nàng bất giác nở nụ cười, hứ, chuyện này cũng không phải thật, chỉ là kế sách tạm thời mà thôi.

Long Thất không biết người này đang suy nghĩ cái gì, nhưng nhìn thấy cháo từ trong miệng hắn phun ra, chứng tỏ lời nói của nàng đã khiến cho hắn bị sặc….

Hay đang khinh thường nàng?

Ánh mắt của người nọ nhìn nàng như nhìn quái vật làm tâm tình của Long Thất nháy mắt ngã vào đáy cốc, người này…… với cái bộ dáng lôi thôi người chẳng ra người quỷ chẳng ra quỷ này, hắn…… Hắn thế nhưng còn dám bày đặt kén cá chọn canh sao?

Nàng còn chưa có ghét bỏ bộ dáng như quỷ kia của hắn, vậy mà hắn đã dám ghét bỏ nàng, cho rằng nàng không bằng tỷ tỷ sao?!!

“Ngươi nếu như vì một câu nói này của ta mà sặc chết, ta sẽ vỗ tay tỏ ý vui mừng!” Long Thất cắn răng, nàng đây là đem bản thân mình đi đổi cho sự bình an của Kikyo, hắn còn……Nghĩ đến đây, nàng, gặp được loại chuyện buồn cười như thế này, rốt cục trên đời này có cái gì gọi là thiên lý hay không!

“ Đúng, bây giờ bộ dạng của ta nhìn có hơi gầy gò xấu xí, nhưng không quá mười năm sau ta cũng sẽ là một mỹ nữ khuynh quốc đó! Tuy rằng so ra vẫn kém với hình tượng mỹ nữ toàn vẹn như tỷ tỷ, nhưng dù là hoa dại thì có làm sao , tỷ tỷ cũng đã có người trong lòng , chỉ bằng một kẻ tầm thường như ngươi còn lâu mới có cơ hội, ta cũng không phải tự nguyện muốn làm gì, chỉ là muốn nói cho ngươi biết giới hạn, chúng ta đều có một mắt bị thương, vốn dĩ rất xứng đôi nhưng ngươi không chịu, vậy thì ngươi cũng không được phép động lòng với tỷ tỷ, tỷ tỷ đã đã có người trong lòng……” Nàng tự nói ra ưu điểm của bản thân, cái gọi là cứu người phải cứu đến cùng, tiễn Phật phải tiễn sang Tây thiên, nếu như kế hoạch dụ dỗ nam nhân này thất bại, chỉ cần phá đám hắn, có lẽ chưa đến hai tháng, có khi hắn sẽ bỏ cuộc cũng nên, ít nhất trước mắt phải dời đi sự chú ý của hắn.

Người nọ rất không nể mặt quay sang hướng khác, không thèm để ý đến nàng.

Long Thất nghiến răng nghiến lợi, người này thật đúng là đáng đánh đòn!

Hôm nay lại đến ngày bôi thuốc, nàng cầm lấy dược, tay cố tình bôi mạnh lên khắp người hắn, miệng còn niệm không ngừng,“Ta mặc kệ ngươi lúc trước ngươi là cái dạng người gì, cường đạo cũng được, gϊếŧ người cũng được, người lưu lạc đây đó cũng được, nếu dám có ý đồ xấu với tỷ tỷ, vậy thì phải bước qua ta đã , có bản lĩnh thì bây giờ ngươi kêu một tiếng phản kháng đi!”

Nam nhân nằm trên giường đá bị đau liền lên tiếng rêи ɾỉ, mắt cũng mở ra rồi nhắm vào, bộ dáng vô cùng thống khổ, giống như muốn chịu đựng đến trình độ nhất định ……

Nghe được tiếng kêu rên, Long Thất lại mềm lòng không hạ thủ được , hét lên một tiếng,“A…… Ta tại sao lại mềm lòng với ngươi được chứ, không cần sống, tức chết ta , ngươi lăn ngay cho ta, đi mà thực hiện cái mộng tưởng hão huyền kia của ngươi đi!”

Bôi thuốc qua loa xong, Long Thất mạnh mẽ quay đầu, hừ một tiếng, không thèm quan tâm đến Onigumo trực tiếp rời đi……

“Cho dù nàng mấy ngày nay mỗi ngày đều đến, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là nàng là người lương thiện, ngươi đã bị thương thành như vậy lại còn bắt nạt ngươi, còn cố ý mạnh tay với ngươi……”

“Đúng thế, ngươi cái gì cũng chưa nói mà nàng đã tức giận, đúng là lòng dạ hẹp hòi.”

“Nhất định sẽ có ngày nàng vứt bỏ ngươi, không bao giờ đến nữa!”

“……”

Sau khi Long Thất đi , đám vong linh, yêu quái lại tiếp tục rủ rỉ, dụ dỗ, nam nhân nằm ở trên giường đá khó hiểu nhìn theo tiểu nữ nhân tức giận đùng đùng rời đi ……