Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 6

Từ đó về sau, Long Thất bắt đầu tu thân dưỡng tính, Kikyo cũng giữ đúng lời hứa dạy nàng cách tinh lọc tà khí. Kỳ thật, cho dù Kikyo không dạy, tà khí cũng không thể khiến nàng bị thương, bởi vì nàng cũng thuộc loại yêu giống chúng.

Bây giờ nàng không hẳn là nhân loại, mà yêu cũng chẳng ra yêu , chung quy, loại chuyện như thế này quả thực cũng khó để nói rõ.

Mỗi ngày nàng đều chăm chỉ nghiên cứu dược thảo, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm thì đi xem xét xung quanh cùng Kikiyo, cuộc sống thành ra cũng có chút dư vị, sáng sớm, Kikiyo đem dược thảo đã chuẩn bị tốt giao cho Long Thất, ngữ trọng thanh dài ( ngữ nặng tiếng dài ) lại có chút ngượng ngùng nói,“Tiểu Thất, hôm nay tỷ tỷ có việc, chuyện đến hậu sơn đưa thuốc đành giao cho muội vậy.” Khi không có người ngoài, Kikiyo vẫn luôn gọi nàng là Long Thất, còn khi có người ngoài thì sẽ lại gọi nàng là Kaede.

“Phía sau núi?” Nhìn trời, nàng cái gì cũng không biết.

“ Cho người lần trước vừa mới cứu về a……” Kikiyo ‘A’ một tiếng,“Ta quên mất là muội không biết……”

“Không sao cả, chỉ đưa thuốc thôi sao?” Nàng trừng mắt nhìn, cười hắc hắc,“Chuyện nhỏ, Tiểu Thất đi cũng được, vị trí cụ thể là ở đâu?”

“Ở trong hang động phía sau núi,” Kikiyo nghĩ nghĩ, cuối cùng lại không muốn để nàng đi một mình ,“Hôm nay ta mang muội đi, dù sao muội cũng chưa gặp qua, sợ sẽ khiến muội hoảng sợ, dù sao chuyện của ta cũng không gấp”

Long Thất len lén nhìn Kikiyo, đột nhiên nhận thấy hôm nay thần thái Kikyo có chút mất tự nhiên, lại còn đặc biệt sửa sang lại quần áo một chút, tóc cũng được chải rất đẹp, rất gọn gàng. Nàng liền xấu xa cười “Tỷ tỷ đại nhân, chẳng lẽ là đi……”

“Tiểu nha đầu nghịch ngợm, trong đầu muội lại đang nghĩ cái gì?!” Kikiyo trừng mắt nhìn nàng một cái, bản thân thẹn thùng lại không dám nhận.

Long Thất không nghĩ tới Kikiyo tỷ tỷ cũng có một mặt thẹn thùng dễ thương như thế này, trong lòng càng thấy thích thú, ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói,“Dù sao tỷ phu trước sau gì cũng sẽ có , tỷ tỷ cho dù không chọn, tiểu thất cũng có thể thay tỷ tỷ chọn mà !”

“Suỵt……” Kikiyo vội đưa ngón trỏ đặt trên miệng, cảnh giác nhìn trái phải, thấy không có ai mới gõ nhẹ lên đầu nàng,“Tỷ tỷ là vu nữ, đừng ở chỗ này làm cho tỷ tỷ khó làm người!”

“Tỷ tỷ tuy rằng là vu nữ, nhưng tỷ tỷ cũng là nữ nhân mà!” Long Thất hợp tình hợp lý nói .

“Miệng lưỡi của tiểu nha đầu ngươi thật sự quá lợi hại!” Kikiyo lắc đầu,“Chúng ta đi mau, chúng ta còn phải bôi thuốc cho hắn đó .” Tuy rằng không thừa nhận, nhưng lời nói của Long Thất khiến trong lòng Kikyo bắt đầu có chút nôn nóng, một ý niệm nào đó bắt đầu nảy mầm trong đầu, tuy rằng suy đi ngẫm lại, vẫn cảm thấy không có gì quan trọng.

Xách theo rổ, Long Thất chậm rãi đi bên cạnh Kikyo,“Tỷ tỷ, người nằm trong hang động trên núi là ai ? Vì sao tỷ tỷ lại cứu hắn?”

“Mệnh người vô cùng quan trọng, không thể phân biệt tốt xấu giàu nghèo, nếu ta với hắn có duyên, thì nên cứu. Đây chính là lời mà trước đây sư phụ của ta khi còn tại thế đã dạy cho ta, bất luận hắn là người thế nào, bị thương như vậy mà vẫn có thể sống đến ngày hôm nay, cũng là vì mạng hắn vẫn còn lớn, tạo hóa không muốn để hắn chết, chúng ta cũng phải từ bi, khoan dung đối với người đời, nay loạn thế, người đáng thương trong thiên hạ nhiều vô số kể, có thể cứu được ai thì cứ cứu!”

“Ừm……” Long Thất đáp một tiếng.

“Làm việc thiện là gốc rễ của con người, thuận tay cứu giúp mà thôi.” Sợ nàng nghe chưa hiểu, Kikiyo lại bồi thêm một câu.

Gió thổi nhè nhẹ, ngày mới lên, Long Thất cùng Kikiyo rốt cục cũng đến nơi, Kikiyo đi ở phía trước, Long Thất nhanh nhẹn đi theo sau , trong động truyền đến mùi mục rữa cùng vị thuốc nồng đậm làm nàng phải bịt kín cái mũi rồi quay sang nhìn Kikiyo, lại thấy trên mặt Kikyo căn bản là một chút biểu cảm cũng không có……

Long Thất biết, đây chính là mùi “thịt bị cháy lâu ngày liền trở nên thối rữa” …… ( thực xin lỗi, chỗ này hơi ghê chút, nhưng mình thực sự k thể tìm dc từ nào khác thay thế, xin lỗi các bạn ! )

Trong hang động bằng đá có một người toàn thân bị băng kín , chỉ để lộ một đôi mắt đầy vẻ hoảng sợ nằm đó, nghe được tiếng bước chân của các nàng, ánh mắt hắn càng thêm sợ hãi, nằm một chỗ không thể động đậy, đôi đồng tử đảo một vòng, nhìn thế nào cũng giống như một kẻ ngốc! Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, Long Thất kéo nhẹ tay áo của Kikyo, quay mặt đi chỗ khác, nàng thật sự không muốn xem bộ dáng thê thảm kia chút nào!

Người kia toàn thân hệt như một cái bánh chưng, cả người dường như không có chút cảm giác, ngoại trừ ánh mắt bất an kia, cho dù nàng sinh ra không phải là nhân loại, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp thê thảm như thế này……

Kikiyo ở phía trước thấy bộ dáng sợ hãi của nàng liền hơi hơi nhẹ giọng nói ,“Tiểu Thất, đừng sợ, hắn chẳng qua là bị bỏng quá nghiêm trọng thôi, bây giờ đi đứng cũng không thể, huống gì là làm hại đến người khác? Trên đời này, không thể nhìn diện mạo bên ngoài mà đánh giá, quan trọng là ở chỗ lòng người, muội phải nhớ kỹ chuyện này.” Lần đầu nhìn thấy hắn, bởi vì thấy hắn bị thương quá nặng nên mới hảo tâm đưa hắn về chữa trị, sau đó mới phát hiện trên người hắn không có chỗ nào là nguyên vẹn, tứ chi xương cốt đã bị dập nát, ở trong thời buổi hỗn loạn này lại bị thương nặng thành như vậy, Kikyo thật sự không biết hắn đã phải trải qua những chuyện gì……

“Dạ……” Vì thế, Long Thất vốn dĩ đang nấp sau lưng Kikyo cuối cùng cũng ló đầu ra một chút, không phải nàng sợ hắn, mà là cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, nên cảm thấy một trận ghê tởm, đây chính là bản tính trời cho của con người, nhưng Kikiyo nói rất đúng, vạn vạn không thể nhìn diện mạo bên ngoài mà nghĩ xấu về họ.

Kikiyo bình thản như không tiêu sái đến bên cạnh “xác ướp” kia, sau đó lấy dược trong rổ và cháo ra, mỉm cười nhìn “xác ướp” vẫn đang chăm chăm nhìn nàng ,“Hôm nay cảm thấy thế nào? Có còn đau không?”

Đôi đồng tử của người đó vẫn cứ đảo qua đảo lại, sau đó chớp mắt một cái, xem như là đáp lại Kikiyo.

Long Thất từ sau lưng Kikiyo bước ra, nhưng lại nhìn thấy người này toàn thân cao thấp không có chỗ nào là hoàn hảo, thế là dũng khí liền theo đó mà mất sạch, lại lui về sau.

Kikiyo nói với người nọ ,“Đây là muội muội của ta, Long Thất, về sau nàng cũng sẽ thường xuyên đến đây chăm sóc ngươi.”

Long Thất hướng người nọ gật đầu một cái, liền nhìn thấy người nọ vừa nghe Kikiyo giới thiệu xong liền nhìn mình chằm chằm, lập tức run rẩy một trận, kính nhờ, đừng có dùng loại ánh mắt như vậy nhìn nàng có được không, thực dọa người……

“Tiểu Thất, còn không mau đút hắn ăn cháo, có lẽ hắn cũng đói bụng rồi, tuy rằng sẽ ăn không được nhiều, nhưng không thể không ăn.” Kikyo quay sang nhắc nhở nàng một tiếng.

“A, được!” Long Thất vội cầm lấy bát cháo đưa lên, lại nghĩ, khuôn mặt người này bị băng kín thành như vậy , thế thì làm sao mà ăn ?

Vì thế, khi Kikyo bắt đầu bôi thuốc cho hắn, Long Thất vẻ mặt phòng bị giúp hắn ăn cháo……

Ăn thì ăn đi, vì sao lại trừng mắt nhìn nàng khủng bố như vậy?

Cái gọi là ngươi không có lễ phép với ta, vậy ta cũng chẳng cần hòa nhã với người làm gì , vì thế, Long Thất dũng cảm trừng lại, vừa đút cháo vừa trừng mắt uy hϊếp nhìn hắn……

Đại khái sau nửa canh giờ, Kikiyo cuối cùng cũng bôi xong thuốc, mặt đầy mồ hôi nhìn Long Thất cũng dần dần quen với việc này, trên mặt nổi lên tươi cười, Long Thất thật đúng là người nói năng chua ngoa đậu hủ tâm ( ý là bên ngoài thì nói khó nghe, nhưng trong lòng lại nghĩ khác, đậu hủ tâm = mềm lòng ) , thế này không phải là đang từ từ chấp nhận hắn sao?

Trong quá trình Long Thất và người nào đó diễn một màn ta trừng ngươi ngươi trừng ta, một nửa chén thuốc rốt cục cũng cho uống xong rồi……

“Tỷ tỷ, ngươi không phải có việc sao? Đến trễ thì có ảnh hưởng gì không?” Long Thất lau mồ hôi trên trán hỏi.

“Nhưng là, sau khi bôi thuốc còn phải xem dược tính của nó một chút.” Kikiyo có chút khó xử nói, tuy rằng trong lòng có chút sốt ruột, nhưng lại không tiện đi lúc này.

“ Chẳng phải chỉ là xem tác dụng của nó thôi sao, tỷ đi đi, dù sao ta cũng không có việc gì, để ta chăm sóc hắn một chút cũng được.” Long Thất phi thường ngay thẳng nói.

Trong “cuộc thi” trừng mắt, Long Thất toàn thắng, Qủy Nhện cường đạo kia cuối cùng cũng cam chịu nhận thua !

Điểm ấy, làm sự sợ hãi trong lòng đối với hắn lập tức giảm xuống, hắc hắc, người thắng vĩnh viễn là cường giả !!!

Bất quá, Qủy Nhện vốn nằm giữa hang động ngược lại vẫn không hiểu vì sao nàng lại trừng mắt nhìn hắn, hắn nhớ rất rõ, vừa nãy tiểu cô nương này còn sợ hãi trốn đằng sau lưng Kikyo không dám bước lên …

“Một mình muội thật sự được không?” Kikyo vẫn chưa hề quên, một phút trước nàng còn trốn sau lưng mình đâu.

“Không thành vấn đề!” Long Thất phi thường trượng nghĩa vỗ ngực,“Tỷ tỷ đại nhân đi xử lý chuyện của mình đi……” Đi hẹn hò với người mà mình yêu mến đi ……

Kikiyo nhìn “xác ướp” nằm chỗ kia một cái, lại nhìn bộ dáng tích cực kia của nàng,“Tốt lắm, vậy làm phiền muội chiếu cố hắn rồi, chờ thêm trong chốc lát nữa rồi muội có thể trở về.”

Kikiyo dặn dò xong xuôi liền rời đi, trong động chỉ còn lại có hai người , Long Thất quay đầu, vừa lúc nhìn thấy người nọ nhìn tỷ tỷ rời đi, nho nhỏ môi cong lên, nàng chính là không cho Kikiyo tỷ tỷ quá thân thiết với người này, để cho tên này đi gặp quỷ đi!

Người này chính là Cường đạo Qủy Nhện, ngày sau chính là Naraku, Long Thất không có biện pháp thay đổi vận mệnh, nhưng sẽ dùng hết sức để ngăn cản chuyện xấu nhất có thể xảy ra, tỷ tỷ nhất thời hảo tâm cứu người, mà người này về sau lại chính là kẻ đã tự tay gϊếŧ tỷ tỷ, người như vậy…… Long Thất thích không nổi……

Long Thất ngồi tạm trên một tảng đá, từ trên cao nhìn xuống “xác ướp” kia, trong lòng thầm vạch ra kế hoạch cải tạo Qủy Nhện, nhân tính bản thiện , thừa dịp chuyện kia còn chưa có xảy ra, nàng nhất định phải cải tạo Qủy Nhện thành một người tốt ! Đây chính là chuyện nhất cử lưỡng tiện, chỉ cần làm cho hắn không sa đọa, như vậy hết thảy đều sẽ tốt đẹp, không phải sao?

Long Thất ‘vèo’ một tiếng từ phía trên nhảy xuống, cười tủm tỉm ra vẻ lấy lòng nói,“Uy, dù sao cũng không có gì làm, Tiểu Thất niệm chút kinh thư cho ngươi nghe để gϊếŧ thời gian,có được không?”

Con mắt người nó chuyển hướng sang người nàng, Long Thất cũng không đợi hắn trả lời đã dõng dạc đọc to :

“Bồ đề bản vô thụ, gương sáng cũng không phải thai. Vật vốn không thể nghi ngờ, nơi nào nhiễm bụi bậm.”

“Nhiều dục vì khổ, sinh tử mệt nhọc, theo tham dục khởi. Thiếu dục vô vi, tâm thân tự tại.”

“Nếu dục thoát chư buồn rầu, làm xem thấy đủ. Thấy đủ phương pháp, tức là phú nhạc an ẩn chỗ. Thấy đủ người, mặc dù nằm thượng, do vì yên vui. Không biết chừng nhân, mặc dù chỗ thiên đường, cũng không xưng ý. Không biết chừng giả, mặc dù phú mà bần; Thấy đủ người; Mặc dù bần mà phú. Không biết chừng giả, thường vì ngũ dục sở khiên, vì thấy đủ giả sở thương hại. Là danh thấy đủ.”

“……”

Long Thất lắc đầu, cực kỳ chuyên chú niệm kinh. Trước đây phụ thân vẫn luôn ép nàng đọc thuộc, học đến nỗi mặt mày ủ ê choáng váng… Không nghĩ tới bây giờ lại dùng tới nó…

Trong sơn động, xung quanh một mảnh thanh tĩnh vang lên giọng nói tựa tiếng chuông ngân của Long Thất, như giọt nước mưa rơi trên tảng đá, thanh âm trong trẻo tươi mát lòng người vờn bên tai nam nhân nằm bất động giữa hang kia, cũng không biết nghe có hiểu hay không, nhưng từ đầu đến cuối, đôi mắt nọ vẫn luôn dừng trên khuôn mặt tươi cười để lộ lúm đồng tiền đáng yêu của nàng, cũng có thể là bởi vì hắn quá cô đơn lạnh lẽo cho nên mới bị thu hút bởi người bên cạnh không ngừng ba hoa nào đó….hắn thật sự cũng hiểu một chút những gì mà Long Thất đọc, dù thế nào thì vẫn cứ chăm chú lắng nghe, mà Long Thất cũng không chút để ý, vẫn cứ thao thao bất tuyệt đến khi miệng khô lưỡi khô mới chịu thôi……

Ít nhất đối với Long Thất mà nói, Naraku tuy rằng vô cùng đáng ghét, nhưng mà mảnh tình ý hắn dành cho Kikyo, tuy là có xen lẫn với những thứ khác, nhưng đó cũng chỉ là chút tâm tư mà thôi, chỉ cần người này không phá hư chuyện, hẳn là cũng có thể “hoàn lương” hắn, mà tỷ tỷ đại nhân cũng không cần phải phong ấn, sinh ly tử biệt với người mình thích rồi cuối cùng lại chết một cách đau đớn như vậy……

Tuy rằng Qủy Nhện vẫn còn sống, nhưng hắn cũng chỉ là một kẻ ngốc, người như thế này rất dễ bị linh hồn xấu xa dụ dỗ , còn có thân thể mà yêu quái muốn cắn nuốt nữa, tuy rằng mắt trái của nàng nhìn không rõ, nhưng bên mắt phải, nơi có yêu lại nóng rực lên, cảm giác như đang muốn tìm “bạn”…. ( ý là muốn thu hút những yêu quái khác )

Nàng mặc kệ chuyện mắt của mình sang một bên, lại nhìn sang bên kẻ vô dụng kia liền thấy có rất nhiều vong linh cùng yêu quái dụ hoặc hắn sa đọa, bộ dáng muôn hình vạn trạng, mắt thường của nhân loại căn bản là không thể nhìn thấy được những thứ ấy, nàng tuy rằng thấy được, nhưng lại không cách nào đuổi đi……

Hơn nữa không có năng lực kia, kể cả Kikiyo cũng không có cách nào khác ngăn lại sự quấy nhiễu ấy, trừ phi linh hồn bị vấy bẩn, Kikyo mới có khả năng ……

Người cô đơn sợ nhất là tịch mịch, càng không chống nổi dụ hoặc, bởi vậy Long Thất quyết định, lúc không có việc gì thì niệm thật nhiều kinh thư , làm cho những thứ ghê tởm kia không thể đυ.ng tới những tà niệm sâu trong lòng hắn……

Này cũng là biện pháp duy nhất hiện giờ của Long Thất, kẻ không tìm thấy đường về nhà……

Nàng thu lại suy nghĩ, quay đầu, không có nửa điểm không kiên nhẫn nói,“Ta ngày mai…… Có thể sẽ đến chăm sóc ngươi!”

Nói xong, phất tay với hắn, cũng không quản hắn thấy hay không, cứ như vậy hướng ngoài động mà chạy……

“Nhân loại kia rõ ràng là lừa ngươi, ngươi xấu như vậy, ai mà dám ở bên cạnh ngươi hàng ngày ? Đừng có mộng tưởng hão huyền ……”

“Tiểu cô nương kia vừa nhìn thấy ngươi đã tỏ thái độ chán ghét ngươi, ngươi cho là nàng thật tình sao?”

“Nhân loại đều là những kẻ thích lừa gạt, đừng kỳ vọng quá nhiều……”

Long Thất vừa đi, trong không gian yên tĩnh, xung quanh thân thể xác ướp không ngừng vang lên những lời nói dụ dỗ của vong linh và yêu quý, mỗi khi chỉ còn lại hắn, liền bắt đầu dụ hoặc……

Xác ướp bất vi sở động chớp chóp mắt, làm như cái gì cũng không nghe thấy……