Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 3: Trộm Ngọc Tứ Hồn rồi bỏ trốn

“Kaede nhìn vẫn còn rất tốt” Kikyo mang theo thương tiếc vô hạn cùng đau lòng vô hạn mỉm cười, tay nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt nàng, “Muội muội của ta nào có xấu xí !”

Long Thất có chút sửng sốt, sau đó khe khẽ nở nụ cười, hăng hái gật đầu, “Vâng!”

Mặc kệ là thật hay là giả, nàng phát hiện mình thực sự đối với nữ nhân này không có một chút cảm giác bài xích nào, trong giờ phút này nàng có một loại cảm giác ấm áp không thể nói thành lời, nàng vốn dĩ chỉ có một thân một mình bị ném đến đây để tìm Ngọc Tứ Hồn , vẫn luôn cô đơn, không nghĩ vừa tới đây lại kiếm được một vị tỷ tỷ …

Kikyo là vu nữ phụ trách việc bảo hộ và tinh lọc Ngọc Tứ Hồn, thanh danh vu nữ của nàng lan xa, khiến cho bất cứ yêu quái nào cũng phải hoảng sợ, còn có linh lực cao cường, luôn luôn điềm đạm , bình tĩnh xử lý mọi việc, năng lực lại càng là hạng nhất hạng nhì, về sau lại gặp một bán yêu Inuyasha muốn đến cướp Ngọc Tứ Hồn, nhưng bởi vì cảm thấy tình cảnh của hắn cũng giống với nàng, cho nên không có xuống tay gϊếŧ hắn. Khi hai người nảy sinh tình cảm, cũng đã ước định sẽ mượn năng lực của Ngọc Tứ Hồn để biến Inuyasha thành nhân loại, mà Kikyo cũng có thể trở lại làm một cô gái bình thường . Hai người ước định bên nhau cả đời. Thế nhưng, ở trước ngày ước định một ngày một đêm, lại rơi vào quỷ kế của Naraku, khiến cho hai người trở mặt thành thù, Kikyo dùng hết tất cả lực lượng để phong ấn Inuyasha, sau đó cũng mang theo Ngọc Tứ Hồn mà chết đi…

Đó chính là số phận của Kikyo…

Long Thất nhịn không được có chút thương tiếc, một người tốt như vậy…lại bị an bài cho một con đường chẳng tốt chút nào…

Được rồi, vì Kikyo quan tâm đến nàng nhiều như vậy, nàng sẽ nhanh chóng thực hiện kế hoạch, tìm Ngọc Tứ Hồn rồi đem nó cùng đi, như vậy…Kikyo, khi ngươi còn sống… vận mệnh của ngươi có thể hay không sẽ có chút thay đổi?

Trở về với thực tại, nàng đúng là nhất định phải thi hành “nhiệm vụ hạng nhất” này, bởi vì lão đầu tử kia có nói qua, chỉ khi nào nhiệm vụ hoàn thành thì mới có thể tìm được đường về nhà!

“Muội đang suy nghĩ cái gì?” Kikyo thấy nàng thập phần an tĩnh, nghiêng đầu qua chỗ khác, “Kaede, hôm nay như thế nào lại trầm mặc như vậy? Dược thảo hái đủ rồi thì nên trở về sớm đi, nếu không sẽ làm tỷ tỷ lại lo lắng …”

“Inu —— ya —— sha.” Nàng gằn từng chữ nói, có ý thăm dò nhìn Kikyo, nàng dù sao cũng phải biết mọi chuyện đã đến giai đoạn nào rồi!

“Thế nào?” Trên mặt Kikyo đột nhiên hiện lên ý cười, chính là ý cười phát ra từ trong nội tâm của nàng, “Muội không phải vẫn luôn sợ hắn sao?”

“Thế nhưng… Cẩu Cẩu ( Ở đây mình dùng nguyên văn cho nó hay tí ) thật là đáng yêu…” Long Thất nhếch miệng cười.

“Kaede… Cũng cảm thấy như vậy sao?” Khóe môi Kikyo khẽ nhếch, có chút không dám tin, sau đó hé miệng, như có điều suy nghĩ nói, “Như vậy… Kaede cũng không ghét hắn sao ?”

Kikyo quay đầu đi, giống như lại tiếp tục suy nghĩ về chuyện gì đó, Long Thất quay đầu lại, chỉ nhìn thấy khóe miệng nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt .

“Đương nhiên!” Lần thứ hai hung hăng gật đầu, liếc Kikyo một cái liền thấy trên mặt nàng đã phiếm hồng, nàng nghĩ, xem ra nàng phải khẩn trương gia tăng tiến độ một chút, bởi vì với mức độ này, chuyện không may đã sắp ở ngay trước mắt rồi!

Hình như nàng vẫn còn chưa quen thân thể này lắm, ý nghĩ có chút hoảng hốt, cước bộ có chút bất ổn, nếu không phải tay nàng bị nắm, nói không chừng ngay cả nửa bước nàng cũng đi không nổi !

Người không ra người, yêu nhưng lại không phải thân thể của yêu… Ghét nhất là tình cảnh này!

Nàng tên Long Thất, là nữ nhi thứ bảy của Long Vương, đối với chuyện phụ thân một lòng muốn sinh con trai mà nói, đã chờ mong n năm rồi…

Không tính hai vị muội muội nhỏ hơn nàng, thì đến giờ phụ thân đã có chín nữ nhi!

“Chẳng lẽ là do trước đây ta sống quá nhàn hạ thoải mái nên lão Thiên gia muốn trừng phạt ta? Mà cho dù là vậy thì cũng phải trừng phạt theo thứ tự chứ , trong nhà của ta, sáu vị tỷ tỷ sống còn phóng khoáng tiêu sái hơn ta nhiều! Chẳng lẽ thần cũng ức hϊếp người thiện lương, sợ người ác sao?”

Kikyo bởi vì chuyện thân thể nàng bị nguyền rủa mà mấy ngày nay bận đến tối mày tối mặt, hình như là đang nghiên cứu phương pháp giải chú, thậm chí còn ngàn dặm xa xôi đi nhờ thức thần tìm tin tức của Vu nữ Tsubaki, thân thể của Kaede có lực yêu khí vô cùng cường đại, khiến mỗi lần Kikyo muốn tinh lọc thân thể nàng thì sức mạnh lại bắn ngược trở lại, hoặc sau khi tinh lọc yêu khí sẽ lại tự động sinh ra, phản phản phục phục như vậy nhất định khiến cơ thề Kaede chịu không nổi. Vì vậy đành phải nghĩ phương pháp khác, còn phải tìm đến người đã hại nàng đến mức này.

Kikyo đúng là người thủ hộ Ngọc Tứ Hồn, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi Long Thất đã nắm được động tĩnh của Kikyo, biết nàng mỗi ngày đều sẽ đi chùa -nơi cất giấu Ngọc Tứ Hồn để kiểm tra. Hầu như mỗi ngày đều có yêu quái dòm ngó Ngọc Tứ Hồn, nhưng lần nào cũng bị Kikyo dễ dàng tiêu diệt. Chỉ một ngày đêm nàng liền thấy được sự lợi hại của Kikyo, và cả Phá Ma Chi tên của Kikyo, đó thật sự là khắc tinh của yêu quái ! Một nữ nhân vừa tài giỏi vừa xinh đẹp như thế này, thật sự là hiếm thấy.

Dáng người mảnh manh lại ngạo nghễ khiến cho Long Thất nhìn đến hoa mắt !



Sau khi đem khăn mặt và nước nóng chuẩn bị tốt, Kikyo liền lặng lẽ đi tắm.

“Kaede…” Ở trong phòng tắm , Kikyo vốn muốn nói mấy câu trêu chọc Kaede ngồi im lặng ở bên ngoài một chút, nhưng kêu vài tiếng cũng không có ai lên tiếng trả lời, lông mày lá liễu lập tức nhăn lại.

“Kaede?” Trước kia mỗi khi nàng tắm, thì Kaede vẫn luôn chờ ở bên ngoài, chỉ tới khi nàng tắm xong mới thôi, nhưng lần này lại chẳng nói tiếng nào với nàng đã rời đi…Tâm trạn g Kikyo có chút bất an, cho nên không tắm lâu lắm, trực tiếp mặc y phục vu nữ lên người, mang theo cung tiên đi tìm kiếm thân ảnh của Kaede ở xung quanh.

Nàng biết Kaede mấy ngày gần đây có chút không bình thường, cả tính khí và hành động đều không giống khi trước, không biết có phải là do lời nguyền rủa kia nên mới như vậy hay không, nhưng khoảng cách giữa nàng và Kaede gần đây đã có chút xa cách hơn, điều này khiến nàng có chút đau lòng cùng lo lắng, không biết rốt cuộc Kaede đã gặp chuyện gì.

Bởi vì là người quen, cho nên những người trong chùa nhìn thấy cũng không làm khó Long Thất nàng.

“Tỷ tỷ đại nhân nhờ con kiểm tra Ngọc Tứ Hồn một chút, mọi người ở ngoài canh chừng thật tốt nha !” Long Thất xem xét hai thị vệ trước mắt một chút lập tức nhận ra, những người này đều là do thôn dân lựa chọn riêng ra để giúp Kikyo bảo hộ Ngọc Tứ Hồn mà thôi.

“Kaede xem ra đã lớn rồi nhỉ, có thể giúp được cho vu nữ đại nhân rồi.” Đại thúc giữ cửa nhìn nàng yêu thương nói , “Nghe nói mắt của con bị thương, bây giờ không sao chứ?”

“Kikyo tỷ tỷ đã giúp con trị liệu qua rồi, tạ ơn đại thúc quan tâm.”Hướng hai người kia gật đầu, cửa khe khẽ mở ra,rồi lại đóng cửa lại, đập vào mắt nàng chính là hạt châu trong suốt phát sáng long lanh đặt ở trên một cái giá gỗ, quanh thân hạt châu tản ra ánh sáng màu tím vô cùng rực rỡ, đây chính là Ngọc Tứ Hồn, vật phẩm gây ra tai họa sao?

Liếc mắt một cái, Long Thất không có cách nào xác định được đây có phải là viên ngọc mà Long tộc nhắc tới hay không. Lúc này, nàng đột nhiên nhớ ra quá khứ trước đây của Long Tộc, viên ngọc của Long tộc có thuộc tính hơi giống với Ngọc Tứ Hồn, đều là dựa vào người nắm giữ nó mà quyết định nó là xấu hay là tốt, đây cũng chính là thứ mà nàng đang tìm, nếu là bị người khác biết được viên ngọc của kia thật sự tồn tại, Long Cung nhất định sẽ gặp đại nạn !

Nàng chưa từng nhìn thấy Ngọc Tứ Hồn, cũng không có năng lực phân biệt thật giả, thế nhưng đã đến được đây, lẽ nào lại tay không trở về ?

Long Thất đi lên trước,lấy Ngọc Tứ Hồn từ trên giá xuống nhìn một chút, “Vật này vốn dĩ không nên tồn tại ở chỗ của con người, ta hôm nay mặc kệ ngươi là thật hay giả, nhất định phải mang theo ngươi rời đi!”

Đem ngọc cất vào trong ngực, từ trong lòng ngực lấy ra một viên ngọc giả khác đặt vào , kế hoạch này là nàng thừa dịp Kikyo không có ở nhà mà dự tính rất nhiều lần. Nàng cũng sớm đã mua riêng một viên ngọc giả chỉ để sử dụng cho ngày hôm nay, việc này có thể giúp nàng che mắt người khác được một thời gian, đợi đến sau khi nàng trở về Long tộc, thì mọi chuyện đã được quyết định …

Ngọc Tứ Hồn biết mất, Kikyo cũng sẽ không chết, cũng có thể ở bên cạnh Inuyasha, đây không phải là nhất cử lưỡng tiện hay sao? Quỷ Nhện cũng sẽ không có gì để lộng hành, nghĩ như vậy, Long Thất đột nhiên cảm thấy thật nhẹ nhõm…

Không mang trên người chức trách bảo vệ Ngọc Tứ Hồn nữa, vị vu nữ tâm địa hiền lành kia có khi sẽ được sống một đời hạnh phúc cũng nên.

Nàng xoay người đi ra ngoài , làm như không có chuyện gì xảy ra, hướng hai người kia mỉm cười, “Vất vả cho mọi người rồi!”

“Nào có vất vả đâu, đây cũng là chuyện mà chúng ta phải làm , vu nữ đại nhân mới cực khổ kìa!”

Long thất híp mắt cười đến cực kỳ xán lạn, “Tỷ tỷ đại nhân nghe được sẽ rất vui.”

Sau đó liền vui vẻ bước đi như không có chuyện gì xảy ra. Hai ngày nay, mọi việc ở thôn và cả bản đồ ở đây nàng đã nắm chắc trong tay, thế nên không có gì để lo lắng nữa.

Chỉ cần mang theo tứ hồn chi ngọc liền có thể nhảy xuống giếng để trở về , nàng nhớ, Kagome cũng từng làm như vậy! Một nhân loại bình thường còn có thể xuyên qua bằng đường này, vậy một nữ nhân của Long tộc như nàng cũng sẽ làm được chứ ?

Kikyo để ý dạo gần đây Kaede đối với Ngọc Tứ Hồn đặc biệt quan tâm , lúc không có chuyện gì làm liền hỏi nàng rất nhiều lần về chuyện của Ngọc Tứ Hồn, còn nhiều lần muốn nàng dẫn đi xe, việc này nàng vẫn luôn để ở trong lòng, cho tới giờ khắc này nàng mới có cảm giác được tính nghiêm trọng của sự việc, nhưng lúc vội vàng chạy đến, thì đại thúc kia vừa cười vừa nói với nàng, “Kikyo đại nhân, vừa rồi không phải người đã nhờ Kaede đến đây để kiểm tra Ngọc Tứ Hồn rồi sao ? Như thế nào mà bây giờ lại đến nữa?”

Kikyo trong lòng cả kinh, sắc mặt ngưng trọng đi vào, khi thấy “Ngọc Tứ Hồn” đặt ở trên đài, liếc mắt một cái đã nhận ra ngọc không còn như trước nữa, liền bỏ “Ngọc Tứ Hồn” giả xuống, vội vã đi ra cửa, lo lắng hỏi, “Các vị có thấy Kaede đi hướng nào không?”

“Chính là hướng kia…” Đại thúc ngơ ngác chỉ tay về phía cái giếng cổ nói.

“Đa tạ đại thúc nhiều…”Sau khi nói cám ơn, Kikyo vội vã đuổi theo, về công về tư ta nhất định biết rõ Kaede rốt cuộc đang làm cái gì?Ngọc Tứ Hồn là thứ không phải ai cũng có thể lấy đi, nhất là Kaede còn mang một thân yêu khí thật cường đại, nàng càng nghĩ càng bất an, Kaede lấy Ngọc Tứ Hồn là để làm cái gì?

Lẽ nào bị Hắc Vu nữ Tsubaki trớ chú làm cho tâm trí mơ hồ, nên mới làm ra chuyện đại nghịch bất đạo này?

Long Thất cước bộ vội vội vàng vàng , vừa đi vừa thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi hướng phía phương hướng kia đi,rốt cục thấy trước mắt chính là cái giếng mới khỏe khoắn trở lại.

“May là tìm được rồi …” Hai tay nàng tạo thành chữ thập, “Cảm tạ trời đất, nếu ở thời điểm này mà cái giếng kia chưa được xây thì không phải là toi công rồi sao !”

Nàng ghé vào miệng giếng, tò mò nhìn xuống dưới, nhưng ở bên trong giếng đen như mực, cái gì cũng đều nhìn không thấy, cũng không có cành cây, bên trong không có gì cả, xem ra nàng chỉ cần nhảy xuống…

Long Thất cố gắng híp mắt nhìn lại cái giếng đen thùi lui kia, nhưng mà cái gì cũng nhìn không thấy, nàng bi thương tự nhủ, “Chẳng lẽ ngã chết sao, thoạt nhìn hình như rất sâu …”

Trước khi đi, Long Thất quay đầu nhìn lên trời :

“ Không nghĩ tới mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, chỉ mới vài ngày đã hoàn thành xong cái chuyện mà Long tộc đã phải đau đau suốt mấy năm nay, thực sự là trời cũng giúp ta!”

Đang lúc vui vẻ, dư quang xa xa phản chiếu một thân ảnh đang tiến đến…

Phía sau lưng bao đựng tên, một tay cầm cung, lông mi cong cong, đẹp đến cao quý ưu nhã, trong mắt ánh lên vẻ lạnh lùng, cả người lộ ra khí chất vô cùng thánh khiết, ngoại trừ Kikyo thì còn có thể là ai đây ?