Bên trong rừng cây, một đàn chim đột ngột bay đi , tiểu cô nương lảo đảo té ngã trên mặt đất, nàng hôm nay từ rất sớm đã vâng lời tỷ tỷ lên núi hái thuốc, đang chuẩn bị đi về thì đột nhiên trước mặt xuất hiện một nữ nhân tóc rối tung, toàn thân vận y phục đen . Kaede không nhìn lầm, đây chắc chắn là Hắc Vu nữ Tsubaki mà tỷ tỷ của nàng đã từng nhắc tới.
Tsubaki lau khô vết máu bên khoé môi, ánh mắt xinh đẹp đầy cừu hận nhìn về phía Kaede , thí thần xà Shikigami ở trên vai nàng ta thè cái lưỡi dài đỏ như máu khiến Kaede vô cùng sợ hãi , sợ tới mức rổ dược thảo trên tay cũng bị rơi luôn xuống đất, trên mặt toát ra mồ hôi lạnh, nhưng đôi mắt trong trẻo cũng có chút lo lắng nhìn vết máu bên miệng của Tsubaki. Tỷ tỷ có nói qua , gặp người bị thương thì nhất định phải cứu chữa, mặc kệ người đó là ai !
“Có…… Có chuyện gì ? Ngươi bị thương à ?”
Tiểu cô nương vừa sợ hãi lại vừa dũng cảm nhìn nữ nhân trước mặt .
Tsubaki nhìn ánh mắt trong suốt đáng yêu kia , trong đầu bỗng nhiên hiện lên một hình ảnh nữ nhân lúc nào cũng cản trở nàng , lúc nào cũng chặn đường nàng. Lần này nàng vì phải lòng tên bán yêu kia mà dự định đánh lén, nguyền rủa nàng ta , không nghĩ tới lại bị lực lượng của Kikiyo bắn ngược trở về, khiến mình bị nguyền rủa……
“Ta đến giúp ngươi xem một chút có được không ?”
Kaede nhặt lấy thảo dược bỏ vào rổ rồi từ từ đứng dậy, tự ép bản thân phải tỉnh táo lại. Bình thường nếu là tỷ tỷ, nhất định sẽ rất lạnh tĩnh mà xử lý mọi chuyện . Nàng thận trọng bước từng bước về phía Tsubaki cách đó không xa.
Kỳ thật trong lòng nàng rất sợ hãi bởi vì không hiểu sao nữ nhân kia lại nhìn nàng với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống như vậy. Nhưng vì muốn được như tỷ tỷ, nàng cố gắng kìm nén lại cảm xúc, tiếp tục bước đi.
Không cam lòng…
Dựa vào cái gì mà nữ nhân kia lại may mắn như vậy! Bảo vệ ngọc Tứ Hồn cũng tốt, lại được mọi người kính dương ( kính trọng + ca ngợi ) , ai cũng thiên vị cho Kikiyo , trong khi Tsubaki nàng đã rất cố gắng, không ngừng tăng mạnh năng lực của bản thân nhưng luôn chậm hơn Kikiyo từng bước , mà đôi mắt trong như nước kia lại rất giống Kikyo , nữ nhân hào quang vạn trượng kia … Tsubaki bên miệng hiện lên một chút cười lạnh……
“Nếu thật sự muốn giúp ta thì ngươi phải đi chết đi, ta muốn xem xem nữ nhân kia nếu mất đi người quan trọng nhất , thì sắc mặt có còn bình tĩnh như nước giống bây giờ không !?”
Con rắn trên vai Tsubaki hiểu ý chủ, lập tức phóng tới siết lấy cổ của Kaede, cũng đem nàng hãm ở giữa không trung, Kaede hoảng hốt dùng sức giãy dụa :
“Cứu mạng……”
Cảm giác được hơi thở càng ngày càng yếu dần, hô hấp càng ngày càng khó khăn, nước mắt Kaede từng giọt từng giọt chảy xuống .
Cứu… Tỷ tỷ, cứu mạng……!!
Tsubaki khoái ý nhìn Kaede càng ngày càng tái nhợt nói :
“Muốn trách thì hãy đi mà trách tỷ tỷ kia của ngươi, mạng này của ngươi là nàng ta nợ ngươi!”
Bỗng nhiên, một đạo tà ác ý niệm xoẹt qua trong đầu Tsbaki, nàng ta vung tay lên, thí thần xà Shikigami lập tức buông lỏng cổ Kaede đã có một vết đỏ ửng do bị siết quá mạnh ra . Kaede bị Shikigami vứt bỏ trên mặt đất, cảm thấy mình đã có thể hô hấp dễ dàng hơn thì hai tay đặt trên cổ, liều mạng thở hổn hển, vừa rồi… vừa rồi chút nữa thì xong đời rồi!
“ Chết thế này thì quá đơn giản rồi, nhất định sẽ không khiến cho Kikiyo đau khổ tột cùng, ta muốn làm cho Kikiyo cả đời này đều phải nhớ kỹ tên của ta, vĩnh viễn cũng quên không được.” Tay Tsubaki đưa lên, nắm lấy chuỗi lục sắc linh châu trên cổ.
Đây là di vật năm đó sư tổ truyền cho nàng. Năm ấy, các sư tổ bình thường hay dạo chơi bốn phía, dùng yêu khí của rất nhiều các yêu quái đã gϊếŧ được ngưng kết thành hạt châu……
Kaede nghe nàng nói xong liền hoảng sợ kêu lên:
“Ngươi đừng mong hại được tỷ tỷ, ta sẽ không cho ngươi hại tỷ tỷ !”
“Chỉ bằng ngươi sao…… Còn chưa đủ khả năng đâu!”
Tsubaki lạnh lùng cười, cầm chặt hạt châu trong tay, không cho là đúng đem thí thần xà vòng ở trên vai mình :
“ Thay vì gϊếŧ chết ngươi , không bằng cho ngươi cả đời ở bên cạnh Kikyo lại chẳng thể gọi nàng ta là tỷ tỷ!”
Kaede chỉ nhìn thấy vài đạo yêu khí kết thành một cỗ ánh sáng đủ loại màu sắc bay thẳng về phía đôi mắt nàng, sau đó chiếm cứ toàn bộ thị giác của mắt nàng.
Đôi mắt sau khi đυ.ng phải ánh sáng kia bỗng nhiên trở nên nóng rực đau đớn giống như bị kim đâm, đầu cũng ong ong, Kaede chỉ cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng xa, giống như trầm mình vào một cái hố không đáy , không ngừng rơi xuống, tìm không ra tay vịn, nhìn mình cùng thân thể kia dần dần xa……
Nếu như nàng có một nửa năng lực của tỷ tỷ……
Gía như nàng cẩn trọng thêm chút thì đã không bị Hắc Vu nữ trêu cợt để rồi lâm vào loại quẫn cảnh…
Kaede rất cam tâm, bàn tay đưa ra, giống như muốn bắt cái gì đó, đôi mắt vẫn nóng rực không giảm bỗng nhiên chảy xuống một thứ chất lỏng gì đó.
“Tỷ tỷ…… Tỷ tỷ sẽ không bỏ qua cho ngươi……”
Cuối cùng , thanh âm thì thào từ trong miệng nàng vang lên, huyết lệ không ngừng chảy ra từ trong đôi mắt, dọc theo mũi chảy xuống, đôi đồng tử hiện lên một màu tím quỷ dị ……
“Cho ngươi cả đời bị yêu khí chia phối! Còn linh hồn và thân thể ngươi sẽ bị nhốt ở vực sâu , còn lâu mới tỉnh lại, lấy linh hồn ngươi nuôi dưỡng yêu quái , vì thế mà hy sinh đôi mắt, cả đời làm ngươi như xác ướp bình thường, không khác gì một xác chết, loại nguyền rủa này, cho dù là Kikiyo, cũng rất khó để mà giải! Tỷ tỷ kia của ngươi cho dù tài giỏi thế nào cũng không phải chuyện gì cũng có thể làm được .”
Hắc Vu nữ Tsubaki kia trong đầu sung sướиɠ tưởng tượng ra cảnh nữ nhân cao ngạo lạnh nhạt kia khó xử, khoái ý trong lòng cuồn cuộn dâng lên.
Kaede té trên mặt đất mất đi ý thức, loáng thoáng nghe đến lời nói kia làm cho người ta rơi vào địa ngục, linh hồn đang bị hút ra khỏi chủ thể kia run run, không tiếng động trong lòng trung gọi Kikiyo.
Tỷ tỷ đại nhân…… Cứu cứu ta……
“Khụ khụ……” Tsubaki sớm đã bị thương, giờ sử dụng nhiều năng lượng như vậy, thân thể càng thêm hư nhược, ho khan vài cái , bên trong miệng lập tức ho ra một chút máu, nàng nhìn cũng không thèm nhìn, lấy tay lau sơ qua một cái, lạnh lùng cười nói :
“Kikiyo, thời cơ không phải khi nào thì đều hướng về ngươi bên kia.”
Nhìn trong lòng bàn tay mình, loại nguyền rủa này nàng vẫn là lần đầu tiên sử dụng, nhưng không nghĩ tới lại thuận lợi vậy, hừ một tiếng, Tsubaki chưa vội đi ngay , Kikiyo cũng tốt, những người khác cũng tốt, nàng nhất định sẽ trở thành vu nữ lợi hại nhất thế gian này vào một ngày nào đó!
Hắc Vu nữ đi rồi, lệ khí dần dần tan đi ,từ bên trong bụi cỏ im lặng dị thường, vài canh giờ sau, lúc mọi thứ đã trở nên yên tĩnh, bên trong không gian giống như bị một vật cứng gì đó chen vào, lá cây xung quanh giống như bị cái gì đυ.ng vào, cơn gió mạnh mẽ thổi qua người của tiểu cô nương kia.
Lần nữa đi xuống, chỉ thấy ngón tay Kaede đột nhiên giật giật, hai mắt mông lung chậm rãi mở ra nhìn trời. Bầu trời màu xanh không có một mảnh mây trắng làm đẹp nhưng cũng khiến nàng cảm thấy vui vẻ…
Nàng thích trời xanh, bởi vì nó có một chút giống với quê hương nàng , trong suốt mà sạch sẽ, đó là lớp thủ hộ mạnh mẽ nhất, ngoại nhân không thể đi vào……
Tầm mắt có chút hẹp, trên đôi mắt có chút mơ hồ , nàng vươn tay, vuốt nhẹ lên hai mắt của mình, lại cảm giác được có một thứ chất lỏng gì đó… là huyết!
Nàng đột nhiên ngồi dậy, trí nhớ từ từ xâu chuỗi lại, hừ, nàng như thế nào quên !
Nhóm lão gia kia chỉ vì muốn nàng mang ngọc Tứ Hồn về mà mà sử dụng cấm thuật, đưa linh hồn nàng về Chiến quốc, ép nàng tìm cái thứ ngọc thật giả không rõ kia mang về !
Đám người chết tiệt đó thế nhưng lại chưa được sự cho phép của nàng mà đã dám cường ép nàng, trực tiếp ném nàng về cái thế giới này ! Ai quan tâm đám người này nghĩ cái gì chứ !
“Hừ!” Phỉ nhổ một tiếng, đám lão già các người, chờ đó !!!!