Lái xe thông báo sắp đến nhà Asahina. Chỗ này không hổ danh là căn nhà của đại gia đình gồm mười ba anh em, bên trong thật sự rất rộng lớn. Căn nhà có tổng cộng năm tầng, nhìn qua giống như một biệt thự sân vườn,
“Mayu, đến nơi rồi, mời xuống xe.” Asahina Azusa thân thiết giúp Kojima Mayu mở cửa xe. Mấy tháng tiếp theo Mayu-san sẽ ở cùng một nơi với mình, nếu trong khoảng thời gian này cô ấy có thể thích mình thì tốt rồi. Đây chính là suy nghĩ trong lòng của Asahina Azusa.
“Cảm ơn cậu!” Kojima Mayu cười ngọt ngào với Asahina Azusa, không ngờ anh nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng lại vẫn rất có phong độ của thân sĩ*. Nếu độ yêu thích của Azusa đã đạt 80% thì cô vẫn nên tập trung suy nghĩ vào công lược Asahina Tsubaki.
(*) Thân sĩ: người có học thức, địa vị xã hội.
Hy vọng sau này sẽ không xuất hiện thêm nhật vật cần công lược nào nữa mới tốt!
Mặc dù mỗi người một suy nghĩ, nhưng hình ảnh hai người đứng chung một chỗ vô cùng hài hòa. Asahina Masaomi nhìn dáng vẻ Azusa mở cửa xe cho Mayu, có thể nói anh đối xử với cô có vẻ rất tốt, không phải là thích cô chứ?
Asahina Masaomi lập tức hiểu rõ, khó tránh em trai mình quan tâm vấn đề an toàn của con gái người ta như vậy, thì ra vì Mayu-san là người trong lòng của anh. Cũng không tệ, Mayu-san là cô gái tốt, xứng đôi với Azusa.
“Anh Masaomi, anh Azusa, nghe nói có một chị gái muốn đến nhà chúng ta ở, chính là chị gái này sao?” Người nhỏ tuổi nhất, hoạt bát nhất nhà- Asahina Wataru đã đứng chờ ở cửa từ lâu. Vừa nhìn thấy ba người, cậu lập tức nhảy nhót chạy tới, nhìn Kojima Mayu.
“Đúng rồi, Wataru có thể gọi cô ấy là chị Mayu, chị gái tới nhà chúng ta ở Wataru có vui không?”
Masaomi dịu dàng sờ đầu cậu, cười nói.
“Vui chứ, Wataru rất vui! Chị Mayu, sau này chị có thể chơi với em không?” Cậu tiến lên giữ chặt tay cô, nhõng nhẽo nói.
“Tất nhiên rồi! Wataru thật đáng yêu, chị Mayu rất thích em!”
“Tốt quá đi!”
Bọn họ đứng ở cửa nói chuyện một lát rồi đi vào nhà. Kojima Mayu muốn để lại ấn tượng đầu tiên thật tốt với cả gia đình. Dù sau thân phận của cô cũng chỉ là khách mà không phải em gái của họ.
“A, Ukyo đã chuẩn bị bữa tối sao? Vị khách nhỏ của chúng ta đã đến rồi.” Vừa bước vào cửa Masaomi đã ngửi được mùi thơm của thức ăn. Anh ta lôi kéo Kojima Mayu đi vào phòng bếp, giới thiệu với Asahina Ukyo: “Đây là Kojima Mayu, mấy tháng tiếp theo sẽ ở nhà chúng ta. Mayu, còn đây là con trai thứ hai của gia đình chúng tôi Asahina Ukyo, cô gọi anh Ukyo là được rồi!”
“Xin chào! Anh Ukyo, lần đầu gặp mặt, xin anh dạy bảo nhiều hơn!” Kojima Mayu vội vàng khom lưng chào hỏi Asahina Ukyo một cách vô cùng lễ phép. Dương Văn Thư, mau mang nụ cười quyến rũ không gì sánh bằng của mình ra nào.
Dương Văn Thư nhìn Asahina Ukyo cười ngọt ngào. Sau đó một âm thanh đột nhiên vang lên khiến cho tươi cười trên môi cô cứng lại, nhưng đã có kinh nghiệm nhiều năm nên Dương Văn Thư điều chỉnh cảm xúc lại rất nhanh, không làm cho Asahina Masaomi và Asahina Ukyo nhìn ra bất kì sự khác thường nào.
Câu nói kia chính là: “Ký chủ khởi động nhiệm vụ tại thế giới thứ ba: Độ yêu thích của Asahina Ukyo đạt 20%, khen thưởng 500 tích phân.”
Haha, vừa rồi lúc đứng ở của cô còn mong rằng sẽ không xuất hiện thêm nhân vật cần công lược, bây giờ hệ thống lại tặng cho cô một cái nhắc nhở. Hệ thống, cậu nhìn tôi không vừa mắt sao, thật sự nhìn tôi không vừa mắt có đúng không?!
“Đều là duyên phận nha!”
Dương Văn Thư trực tiếp phớt lờ câu nói của hệ thống, vì lúc này Asahina Ukyo đang nói chuyện với cô: “Vừa đến nhà chúng tôi, cô rất hồi hộp phải không? Không sao đâu, anh em nhà tôi đều rất dễ ở chung. Bây giờ để anh Masaomi đưa cô lên phòng sắp xếp một chút, lúc đi xuống là có thể ăn cơm.”
“Được rồi, Mayu, tôi dẫn cô lên phòng.” Masaomi dẫn theo Azusa đang xách hành lý và Kojima Mayu đi vào trong một căn phòng được bố trí rất ấm áp, xinh đẹp. “Mayu, sau này hãy ở trong căn phòng này nhé! Tôi còn giúp cô vẽ một bản đồ của căn nhà, như vậy Mayu-san sẽ không bị lạc đường.”
Kojima Mayu nhận lấy tấm bản đồ mở ra xem, trên đó vẽ rất rõ ràng chi tiết vị trí toilet, căn phòng nào là của ai. Cô vô cùng cảm ơn hành động hiểu lòng người của Masaomi và Azusa. Kojima Mayu khom lưng cảm ơn hai người: “Thật sự rất cảm ơn, tôi vốn dĩ nghĩ rằng thời gian tới phải ở một mình, bắt đầu hơi sợ hãi. Không ngờ tôi có thể gặp được những người bạn tri kỷ như vậy, mấy tháng tiếp theo xin phép làm phiền!”
“Không có việc gì, cô không cần hồi hộp. Trong nhà có thêm một vị khách đến ở chung chúng tôi cũng rất vui vẻ! Tôi đi xuống trước, Azusa sẽ ở lại giúp Mayu sắp xếp hành lý.” Masaomi cười với Kojima Mayu rồi đi xuống lầu, bỏ lại người trên mặt không hề có biểu cảm gì nhưng trong lòng đang vô cùng kích động, chính là Asahina Azusa.