Độc Nhất Chuyên Sủng

Chương 15: Em Là Sự Mê Hoặc, Và Là Tất Cả Của Tôi! (1)

Ngự Cảnh Thần mặc áo sơ mi màu trắng tinh khôi được may thủ công đơn giản.

Ba nút cúc cổ áo đều mở ra, những vết trầy xước dài trên cổ phía bên trái, đã không còn chảy máu nữa, vết thương dài, khiến người ta không thể tưởng tượng được, nó đã từng là vết thương chí mạng như thế nào.

Từ dưới cổ kéo dài đến cuối xương quai xanh, có những vết hôn xanh xanh tím tím rất rõ ràng.

Tay áo áo sơ mi được vén lên, lộ ra một nửa cánh tay trắng nõn thon dài, làm cho dấu vết bị móng tay của phụ nữ hiện rõ.

Gương mặt hoàn mỹ như được điêu khắc, bởi vì vừa mới thoát khỏi vòng xoáy tìиɧ ɖu͙© không lâu, còn chưa kịp tản đi sự gợi cảm trên người, nếu để người bên ngoài nhìn thấy, sẽ chỉ cảm thấy đẹp trai và yêu nghiệt.

Luis ho nhẹ một tiếng, có chút xấu hổ, hỏi: “King, vết thương trên người anh, có muốn xử lý một chút không?”

Cho dù anh ta có ngốc cũng biết chủ tử của mình, tối hôm qua rốt cuộc đã trải qua một đêm ướŧ áŧ và nồng nhiệt đến nhường nào, nhìn dấu vết lưu lại trên thân thể của chủ tử, cũng có thể đoán được tình hình chiến đấu tối hôm qua kịch liệt đến cỡ nào.

King——

Dịch sang tiếng Trung có nghĩa là [Vua].

Đây là cách gọi tôn nghiêm của mọi người đối với chủ tử.

King luôn lạnh lùng, cấm dục, trên người phảng phất như in dấu điều cấm kỵ tôn giáo nồng đậm, không có bất kỳ nhu cầu sinh lý nào của đàn ông.

Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy chủ tử mình mong muốn một người phụ nữ mạnh mẽ đến như vậy.

Càng chưa từng gặp qua chủ tử, dáng vẻ điên cuồng, sau khi phá vỡ cấm kỵ sắc dục, vì một người phụ nữ.

Tất cả những điều này, đều làm cho anh ta cảm thấy rất kinh ngạc.

“Không cần, có chút dấu vết lưu lại trên người, mới có thể khắc cốt ghi tâm.”

Trên bàn để một bữa ăn sáng tinh tế, ngón tay thon dài giống như tác phẩm điêu khắc nghệ thuật cẩn thận, ngón tay trái của anh cầm một cái gì đó giống như vỏ sò, trên tay phải cầm con dao bạc nhỏ tinh tế.

Luis không thể không không phủ nhận.

Trên thế giới này, dám lưu lại vết tích trên người King, mà còn sống nguyên vẹn, quả thực chính là kỳ tích.

“Còn có chuyện gì sao?”

Lúc mũi đao chọc vào khe hở ở đuôi vỏ, chỉ thấy cổ tay Ngự Cảnh Thần khẽ xoay, nhẹ nhàng cạy một cái, một mảnh vỏ đã bị mở ra.

Sau đó liền thấy anh đến gần nửa vỏ còn lại trên tay trái, môi hơi mím lại, làm ra vẻ rất hưởng thụ.

---Đang ăn con hàu!

“Tối hôm qua, Công tước Moros đã từng gọi cho anh ba lần, để anh nhất định phải gọi lại cho ông ta.”

Tốc độ của anh rất nhanh, tư thái lại tương đối xinh đẹp, nhất là động tác uống nước trái cây, Luis nhìn thấy thân là đàn ông, cũng không khỏi đỏ mặt.

King, vì hồng nhan mà kích động một phen, bắn Duy Khắc Đa, và đập vỡ đầy miệng răng và đánh gãy chân của hắn ta.

Duy Khắc Đa chắc chắn sẽ không bỏ qua, công tước Moros gọi điện đến là để hỏi tội.

“Ừm!” Ngự Cảnh Thần chỉ thản nhiên đáp một tiếng, thản nhiên khinh thường nói: “Lão chó già đó, thật đúng là coi trọng bản thân mình.”

Anh vẫn rất trung thành đối phó với đĩa hàu tươi của mình.

Hình như đối với anh mà nói, cho dù công tước Moros có quyền có thể ở nước E, cũng không bằng một đĩa hàu tươi ngon hấp dẫn.

“King, anh có muốn gọi lại cho ông ta không?”

Luis có chút đoán không ra tâm tư của anh, cho nên nhịn không được hỏi lại lần nữa.

King và gia tộc Moros luôn là chủ đề cấm kỵ của xã hội thượng lưu nước E, quan hệ của anh với gia tộc Moros vốn vô cùng...

Trải qua chuyện tối qua, khẳng định càng thêm gươm súng sẵn sàng. Điều này là khá bất lợi cho King.

“Luis, cậu nói nhiều quá rồi đó.” Ngự Cảnh Thần lạnh lùng nhìn anh ta một cái, rồi nhanh chóng lại cúi đầu cầm một con hàu khác lên.