Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời

Chương 56

Cho dù danh tiếng thần tượng của mình không bằng mấy vị khách mời khác, nhưng số liệu tuyệt đối không thể thua.

Vậy mà không nghĩ tới, trên Weibo quảng bá không có tên Trì Tu Minh, các Trì Đường trợn tròn mắt ngay tại chỗ, bọn họ tin tưởng vững chắc, thần tượng của mình nhất định là bị bôi đen, một bộ phận fan trực tiếp chạy đến phía dưới weibo quảng bá đòi giải thích cho thần tượng.

#Mời tổ tiết mục cho Trì Tu Minh một câu trả lời# dần dần bị fan của cậu ta càn quét lên hot search.

Lúc này, chính chủ của vụ việc đang ở nhà người đại diện cũ của cậu ta.

Trì Tu Minh ngồi trên sô pha, sắc mặt tái nhợt có thể nói là tiều tụy, l*иg ngực kịch liệt phập phồng, chất vấn người đại diện của cậu ta nói: "Lâm tỷ, em chỉ để chị giáo huấn Kỷ Tịch một chút, sao chị lại giống như lần trước, sử dụng phương pháp thâm độc như vậy? Bây giờ tốt rồi, sự nghiệp của tôi đều bị chị hủy hoại, lần này tôi không có cách nào xoay người, chị nói tôi phải thể làm sao bây giờ?"

Lâm tỷ chậm rãi bưng chén trà lên nói: "Giới giải trí vốn là nơi cá lớn nuốt cá bé, chị cũng là vì tốt cho cậu, bằng không dựa vào tính tình của cậu, cậu có thể đi đến hôm nay không?"

Trì Tu Minh đã muốn tuyệt vọng: "Hôm nay? Tôi còn có gì nữa? Tôi xong rồi!"

Lâm tỷ hừ lạnh một tiếng: "Gấp cái gì, cuộc sống chính là một cuộc chạy marathon, ai chết ai sống còn chưa chắc. Cậu có biết lần này chúng ta vốn nắm trong tay phần thắng, vì sao đột nhiên bị Kỷ Tịch lật kèo không?"

Trì Tu Minh vô lực hỏi: "Vì sao? "

Chị Lâm thở dài, nói thầm: "Gió đông dễ mượn lực! Kỷ Tịch còn biết tìm một đại nhân che chở mình, còn cậu thì sao? Cố Cảnh Dật theo đuổi cậu một thời gian dài như vậy, nếu cậu sớm bỏ đi sự thanh cao của cậu đáp ứng anh ta, thì cậu có đến mức mỗi ngày mệt chết mệt sống không nói, còn bị người như Kỷ Tịch giẫm dưới chân?"

Trong mắt Trì Tu Minh hiện lên một tia do dự: "Cố Cảnh Dật? Nhưng anh ta..."

Lâm tỷ biết cậu ta ghét Cố Cảnh Dật, lập tức ngắt lời cậu ta: "Anh ta thì làm sao? Cậu mà không đồng ý anh ta, còn muốn lão đại như anh ta thủ thân như ngọc vì cậu? Bây giờ ngoại trừ anh ta, có ai cứu cậu không?"

Trì Tu Minh không tiếp lời, trong tay cầm điện thoại di động, lại theo bản năng mở biểu tượng Weibo, hai ngày nay cậu ta thời khắc nào cũng chú ý weibo, chỉ sợ đối phương đâm thẳng vào trước mặt công chúng chuyện kia, như vậy cậu ta sẽ không còn ngày xoay người nữa.

Cậu ta nhìn những fans bất bình vì cậu ta trên hot search, không khỏi càng thêm chua xót.

Lâm tỷ lại đúng lúc mà châm thêm một ngọn lửa: "Cậu không thể do dự nữa, nếu chuyện này thật sự bị fan của cậu biết, rồi quay lưng với cậu, Cố Cảnh Dật cũng không cứu được cậu."

Trong phòng họp xa hoa của tập đoàn Mộng An, Cố Tử An ngồi ở vị trí chủ vị, đang hết sức chăm chú nghe các phó đổng báo cáo những việc trọng đại phát sinh gần đây của công ty.

Trong phòng họp lớn như vậy, chỉ có tiếng người báo cáo và tiếng xào xạc của bút trên giấy.

Liễu Ấp ngồi bên cạnh Cố Tử An, đột nhiên nghe thấy tiếng rung động ong ong của điện thoại di động, thầm nghĩ của y "không ổn rồi", Cố Tử An nghiêm cấm lúc họp mang theo điện thoại di động, lần trước có một phó đổng mang theo điện thoại di động, trực tiếp bị Cố Tử An mắng trước mặt mọi người, hôm nay lại là người nào không có mắt muốn tìm chết.

Đang tìm kiếm mục tiêu, liền thấy Cố Tử An không coi ai ra gì lấy điện thoại di động ra khỏi túi.

Liễu Ấp không thể tin nhìn hắn cầm di động nhìn trong chốc lát, lại mang theo ý cười đánh mấy chữ, là đang trả lời tin nhắn đó à?

Sau đó, Liễu Ấp cẩn thận phát hiện, Cố tổng cứ mỗi một phút ít nhất phải nâng cổ tay nhìn năm lần, y tiến lên cung kính thấp giọng xin chỉ thị: "Cố tổng, ngài có chỉ thị nào khác không?"