- Hội tộc lão xử lý thoả đáng, ta rất vui mừng.
Khương Hồng Võ chỉ nhẹ gật đầu, mang theo Khương Nghị cùng Khương Uyển Nhi rời đi.
- Trời sắp tối rồi, đều trở về chuẩn bị. Đêm nay ta bồi chư vị, nghênh chiến Đại Hoang.
- Vương gia...
Vị trưởng lão kia còn muốn tranh luận, Khương Hồng Võ đột nhiên dừng lại, lạnh lùng một câu:
- Xin mời hội tộc lão phán quyết, Thất trưởng lão đối với gia chủ bất kính, làm như thế nào xử lý.
- Vả miệng!
Một đám trưởng lão cúi đầu.
Vừa dứt lời, một đội viên Huyết Ngục hùng tráng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Thất trưởng lão, không chờ hắn kịp phản ứng, một bàn tay quất vào trên mặt hắn.
Nhưng một tát này mang theo lực lượng quá kinh khủng, âm thanh giòn vang, đầu Ngũ trưởng lão vòng vo ba vòng tại chỗ, cái cổ vỡ vụn, thân thể đều bị xoay chuyển ra ngoài, phù phù một tiếng, nằm rạp trên mặt đất không có động tĩnh.
Đám người cảm thấy lạnh sống lưng, chết rồi?
- Hành hình quá nặng, chí tử! Cấm đoán một năm!
Khương Hồng Võ đạm mạc một câu, đem người bị gϊếŧ biến thành sai lầm hành hình.
- Lĩnh tội!
Vị đội viên Huyết Ngục hùng tráng kia trùng điệp ôm quyền, tự mình lui xuống.
- Các vị, nên trở về đi làm chuẩn bị. Khương Hồng Võ lạnh nhạt hạ lệnh.
- Xin mời chư vị, lên cứ điểm thứ ba!
Toàn thể đội viên Huyết Ngục tập thể hướng về phía trước, đứng ở bên cạnh mỗi một vị trưởng lão. Còn có phó tướng cứ điểm thứ ba, thống lĩnh các loại, cũng riêng phần mình có một vị đội viên Huyết Ngục đứng kế bên.
Bất quá Khương Hồng Võ cũng không có buộc bọn họ thật chặt, cố ý lưu lại một câu:
- Đêm nay, xem biểu hiện của các ngươi.
- An bài tất cả xong chưa?
Tầng cao nhất trong Thiên Hoa điện, "Điện hạ" chắp hai tay sau lưng ngắm nhìn hướng Khương Vương phủ.
- Đã sắp xếp xong xuôi, không có bất ngờ gì xảy ra, trước khi trời tối thì bọn người Khương Hồng Dương có thể rời khỏi thành Bạch Hổ.
Sắc mặt La Nhất Tiếu nghiêm túc, còn có chút khẩn trương.
Hắn đánh cược hết thảy, là Khương Hồng Dương tiếp quản Khương Vương phủ, mang Khương Vương phủ trở lại Thương Châu, hắn sẽ thuận lợi trở thành người tổng phụ trách Thiên Hoa hội ở toàn bộ Thương Châu. Tuyệt đối không nghĩ tới, Khương Hồng Võ vậy mà lại trốn ra được khỏi Bạch Vương phủ. Không chỉ có hỏng bét thế cục mà sự an toàn của hắn cũng là vấn đề.
- Sinh Tử môn chuẩn bị thế nào?
"Điện hạ" có chút hối hận không trước tiên xử tử Khương Hồng Võ, nhưng hắn vẫn chưa hiểu Khương Hồng Võ làm thế nào trốn ra được.
Bạch Ngao Thương đưa tới tin tức là Khương Hồng Võ trong lúc bất chợt đã khôi phục đến đỉnh phong.
Cái này rõ ràng chính là trốn tránh trách nhiệm.
- Thu thập Hắc Thủy Mã Hoàng không sai biệt lắm, nhưng bây giờ trời sắp tối rồi, hôm nay là không thể bố trí, sớm nhất phải đợi tới ngày mai.
La Nhất Tiếu lắc đầu nói, lúc trước đề nghị sưu tập Hắc Thủy Mã Hoàng, vì dẫn bạo Đại Hoang, trọng thương cứ điểm, cung cấp cơ hội cho Khương Hồng Dương khống chế tám đại cứ điểm. Thuận tiện lại điều tam đại vương phủ Thương Châu lấy danh nghĩa hiệp phòng vào ở thành Bạch Hổ, toàn diện chỉnh đốn Bạch Hổ quan.
Từng bước một, vòng vòng đan xen, có thể bảo đảm Khương Vương phủ thuận lợi quy thuận, lại có thể dựa theo ý nguyện của điện hạ, một lần nữa bố trí thế cục Thương Châu.
Nhưng không nghĩ tới, Khương Hồng Võ vậy mà lại tự mình gϊếŧ trở lại.
- Sáng sớm ngày mai, mệnh lệnh cho Sinh Tử môn đem toàn bộ Hắc Thủy Mã Hoàng vung vào Đại Hoang. Dựa theo yêu cầu trước đó, vung đến cách Bạch Hổ quan ngoài năm mươi dặm, chú ý ẩn nấp cho kỹ. Cần phải bảo đảm ‘vạn vô nhất thất’ (hết sức cẩn thận, không được sơ hở).
"Điện hạ" lạnh lùng hạ lệnh, hai tay sau lưng chậm rãi nắm chặt.
- Điện hạ, có cần lại suy nghĩ một chút hay không?
La Nhất Tiếu chần chờ, dựa theo an bài trước đó, trước khi dẫn bạo Đại Hoang đầu tiên cần bí mật điều động tam đại vương phủ cùng Thiên Châu võ viện đến gần thành Bạch Hổ. Một khi Bạch Hổ quan không chống đỡ được, bọn hắn có thể kịp thời tiếp viện.
Dù sao dẫn bạo Đại Hoang, hậu quả đó ai cũng không đoán trước được, có thể sẽ tạo ra sự hỗn loạn không thể tưởng tượng nổi, có khả năng không tạo được ảnh hưởng bao lớn, ũng có khả năng hỗn loạn mất khống chế, Bạch Hổ quan thất thủ.
- Nếu Khương Hồng Võ trở về lại có Huyết Ngục hiệp trợ, Bạch Hổ quan có thể gánh vác được. "Điện hạ" không thể để cho Khương Hồng Võ thuận lợi khống chế tám đại cứ điểm, chỉ có thể mau chóng xuất thủ.
- La điện chủ, lại nghĩ biện pháp cứu Tiêu Thắng Dũng, ta giữ lại hắn còn có chỗ hữu dụng.
- Cái này... Có khả năng cứu không được.
- Huyết Ngục nhiều nhất chỉ an bài ba đến năm người áp giải, chút chuyện nhỏ này ngươi xử lý không được?
- Phía dưới mới vừa báo cáo, Tiêu Thắng Dũng đã chết! Huyết Ngục không có ý định áp giải hắn ra khỏi thành mới xử lý, tựa như vừa rời khỏi phiến sơn lâm kia liền chém.
La Nhất Tiếu lắc đầu nói, lần đầu tiên cảm nhận mãnh liệt được sự đáng sợ của Huyết Ngục là như thế nào.
Sau khi "Điện hạ" trầm mặc một lúc lâu, dứt khoát hạ lệnh:
- Ngươi lập tức an bài thân tín ra khỏi thành, thông tri tam đại vương phủ cùng Thiên Châu võ viện, ngày mai trước khi trời tối phải trà trộn vào thành Bạch Hổ. Chờ sau khi Sinh Tử môn dẫn bạo Đại Hoang, nếu như hỗn loạn không đủ, bọn hắn ở trong thành làm loạn, nếu như hỗn loạn nghiêm trọng, mãnh thú ác linh Đại Hoang công phá cứ điểm, bọn hắn xử lý Khương Hồng Võ trước, lại ứng phó hỗn loạn.
- Đã rõ, ta đi an bài ngay.
La Nhất Tiếu cảm giác được điện hạ có thể sẽ không giữ được bình tĩnh, có ý muốn buông tay đánh cược một lần. Nhưng chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể hạ ngoan thủ. Chỉ cần cuối cùng thắng lợi, quá trình bọn hắn có thể tùy ý lập.
…
Trong Khương Vương phủ!
- Uyển Nhi, kinh mạch của con đã khôi phục rồi sao?
Khương Hồng Võ nắm chặt tay Khương Uyển Nhi, tra xét kinh mạch trong thân thể.
Không chỉ có một lần nữa ngưng tụ tới cùng một chỗ, mà còn giống như bao quanh năng lượng thần bí.