Bảo Bối Phong Cách Thích Trêu Chọc Thượng Tướng

Chương 62:

Lâm Như sau buổi họp báo liền rời đi,ra lệnh cho tài xế chạy đến quân doanh. Lâm Như chẳng hề nao núng hay vội vàng cô cứ đi từ từ mà tận hưởng lúc đến phòng hắn. Cô đến trước cửa phòng làm việc của hắn gõ nhẹ vào cánh cửa. Bên trong im lặng một lúc lâu sau đó mới vọng ra tiếng của hắn.

-"Vào đi!"

Cô đẩy nhẹ cánh cửa rồi bước vào,từ từ đóng cửa lại. Âu Diệc Phong đang ngồi ở phía bàn làm việc của hắn,ánh mắt hắn sắc sảo như muốn đâm xuyên qua cơ thể cô. Lâm Như đi vào thấy giữa sàn có nhiều mảnh vỡ liền hỏi: -"Là anh ném vỡ đấy à?"

-"Ừ." Hắn đáp sau đó gằn giọng ra lệnh cho cô. -"Lại đây cho anh! Nhanh lên!"

Cô chẳng dám phản kháng chỉ biết ngoan ngoãn vâng lời tiến về phía hắn. Hắn bất giơ tay ra túm lấy cổ tay cô dùng sức kéo mạnh về phía mình khiến cô ngã nhào vào người hắn. Lâm Như chưa kịp hoàn hồn liền bị đôi môi của người đàn ông này phủ lên trên môi mình. Hắn hôn sâu,hôn ngấu nghiến như muốn nghiền nát đôi môi hồng ngọt ngào của người con gái trước mắt. Lâm Như bị hôn đến mức hô hấp trở nên khó khăn,hai cánh tay liên tục đập vào bả vai của hắn muốn đẩy hắn ra nhưng cơ thể dường như đã bị hút cạn sức lực,cả người trở nên mềm nhũn. Phải một lúc lâu sau đó hắn mới chịu tách môi ra. Cô nhân cô hội liền đứng dậy dịch ra xa một chút.

Hắn bắt đầu bày ra vẻ mặt lưu manh,ánh mắt cũng bắt đầu trở nên mê hoặc. -"Sao nào? Hôn kiểu này hơi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đúng không?"

Cô tức giận quay mặt đi chỗ khác. -"Đồ đê tiện,lưu manh!"

Giọng nói trong lúc tức giận của cô khiến hắn vô cùng thích thú,bày ra cái vẻ mặt này thật sự là muốn hôn tiếp lần nữa đây mà.

-"Em yên tâm đi,anh chỉ đê tiện lưu manh với mỗi mình em thôi."

-"Hừ! Có chó nó mới tin đấy!"

-"Anh làm vậy là tại em cả thôi,ai bảo em ngồi gần thằng đàn ông khác làm gì."

Cô chả thèm đáp lại,vãn quay mặt về phía hướng khác,hắn cười nhẹ một cái sau đó chuyển sang giọng điệu dỗ dành.

-"Thôi nào,đừng giận nữa lại đây ngồi lên đùi anh đi!"

Cô "hừ" một tiếng sau rồi cũng đi đến ngồi lên đùi hắn,lưng hướng về phía mặt hắn.

Âu Diệc Phong dựa đầu lên bả vai cô rồi từ từ dùng môi hôn phía sau gáy đến hõm cổ cô. Một mùi hương hoa nhài sộc thẳng vào mũi hắn. Hương hoa nhài cực kì dễ chịu xoá tan khoảng thời gian làm việc mệt mỏi của hắn.

-"Em thơm mùi hoa nhài." Hắn vừa nói lại vừa tận hưởng mùi hương ấy sau gáy cô.

-"Thì em dùng nước hoa có mùi hoa nhài mà. Anh không thích mùi hoa nhài à?"

-"Không,anh thích! Tất cả những thứ gì trên cơ thể em anh đều thích."

-"Biếи ŧɦái."

Cô mới văng ra hai chữ "biếи ŧɦái" Âu Diệc Phong cũng ngay lập tức cắn và cổ cô một cái. Cô bất ngờ,đau quá mà hét toáng lên.

-"Âu Diệc Phong,anh cầm tinh con chó à? Đau chết người ta rồi!"

Âu Diệc Phong chỉ cười nhẹ rồi lại cúi xuống cắn vào cổ cô thêm một phát nữa. Dấu răng bị cắn đã in hằn lên trên cổ cô.

-"Âu Diệc Phong,anh là đồ chó!" Lâm Như đau điếng định quay lại cho hắn một tát nào ngờ mới giơ tay lên đã bị bàn tay thô to của hắn giữ lại.

-"Đúng vậy anh chính là đồ chó,là con chó của em,con chó của mỗi mình em và sẽ mãi ở cạnh em."

Lâm Như điên tiết lên định rút tay lại lại bị hắn kéo mạnh tay đưa vào miệng. Hắn dùng chiếc lưỡi của mình liếʍ láp tay cô một cách điêu luyện,hắn liên tục liếʍ trên đầu ngón tay cô khiến cô xấu hổ vô cùng. Hắn đưa mặt liếc nhìn gương mặt của cô đang rất xấu hổ,hắn như một con chó liếʍ láp ngón tay cô một cách nhanh hơn,hai tay hắn cũng dần lần mò xuống phía dưới đùi cô nhẹ nhàng vuốt ve. Cô không tự chủ được mà rên lên một cách gợϊ ɖụ©.

-"Ư~ưm~"

Cô dường như nhận thức được rằng bản thân mình đã vừa rên lên một loại âm thanh kì lạ,liền lấy hai tay che mặt lại. Tiếng rên của cô như kí©ɧ ŧɧí©ɧ con thú trong người hắn,chẳng nói chẳng rằng ngay lập tức đè cô nằm ngửa trên bàn. Hắn thở hồng hộc toả ra hơi nóng,nhẹ nhàng cúi người xuống hôn lên hõm cổ cô. Cô không phản kháng chút nào mà im lặng mặc cho hắn hôn hít khắp cơ thể.

Cô chủ động sờ vào ngực hắn. Cơ thể của người đàn ông này quả thật không đùa được đâu,cơ thể săn chắc,cơ bụng căng cứng thật khiến cho người ta chết mê. Cô vươn tay chạm vào gương mặt của hắn rồi sau đó trao một nụ hôn ngọt ngào. Hắn lúc đầu hơi sững người nhưng sau đó cũng đáp trả lại nụ hôn ấy,một nụ hôn sâu rất sâu,lưỡi hai người cuốn lấy nhau. Tay hắn bỗng dưng mò mẫm đến cúc áo của cô định cởi ra để tận hưởng bầu ngực ấy thì ngoài cửa liền có tiếng gọi.

-"Âu Thượng tướng đến giờ đi họp rồi."

Hắn mới giật mình nhớ ra hôm nay có cuộc họp nên chỉ đành dừng lại. Cô cũng dần ngồi dậy,hắn bế cô đến bên chiếc ghế sô pha rồi nói:

-"Anh đi họp,em ngồi ở đây chờ anh."

Hắn sửa soạn lại đầu tóc bước đến bên bàn lấy mấy tờ tài liệu rồi rời đi. Hiện tại trong phòng chỉ có mình cô. Cô cảm giác hơi hụt hẫng,bản thân như đang mong chờ một điều gì đó xảy ra. Cô chỉnh lại quần áo ngay ngắn rồi rót ly trà ngồi uống,lượn quanh khắp căn phòng.

Đến lúc Âu Diệc Phong họp xong trở về phòng đã thấy cô nằm ngủ lăn trên ghế sô pha. Hắn bước đến nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của người thiếu nữ,vén những sợi tóc trên mặt cô qua một bên. Công chúa của tôi đang ngủ!

Hắn vừa làm việc thỉnh thoảng lại liếc mắt về phía cô,nhìn dáng vẻ cô nằm ngủ mà cười.

Đến chiều tối cô mới thức dậy,cô đứng dậy vươn vai một tí,nằm trên ghế sô pha diện tích rất nhỏ nên nằm hơi đau lưng một chút. Đôi mắt cô hờ hững lướt nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Mặt trời sắp lặn rồi! Cô quay người nhìn người đàn ông đang đăm chiêu nhìn mình. Bốn mắt chạm nhau,cô có vẻ hơi lúng túng rồi hỏi một câu để đập đi cái bầu không khí gượng gạo này.

-"Anh đi họp về lâu chưa?"

-"Anh về khoảng 2 tiếng trước rồi. Em ngồi ở đấy đợi anh làm xong mấy cái giấy tờ này rồi anh đưa em về."

Sau khi hắn xong việc liền lái xe chở cô về.

-"Bố mẹ em không có ở nhà à?" Hắn hỏi.

-"Bố mẹ em lại đi chơi tiếp rồi,người làm hôm nay tất cả đều được nghỉ phép nên ở nhà chả có ai."

-"Vậy tối nay ta ăn gì?"

-"Anh chạy đến siêu thị đi,mua một chút đồ rồi về em sẽ nấu cho anh ăn."

-"Ừ."

Hắn chạy xe đến siêu thị. Hai người bước vào trong lấy đại một chiếc xe đẩy rồi đến quầy thức phẩm mua đồ. Mua xong cô còn liệng qua quầy hàng bánh kẹo bỏ vào xe đẩy vài gói kẹo chocolate rồi đi đến chỗ thu ngân thanh toán.

Lâm Như đang luống cuống tìm chiếc thẻ tín dụng của mình thì Âu Diệc Phong đã rút trong người ra một chiếc thẻ đen đưa cho thu ngân. Thu ngân nhìn chiếc thẻ đen mà vô cùng sửng sốt,người này không phải là người tầm thường.

Thanh toán xong thu ngân kính cẩn cúi đầu,trả lại cho Âu Diệc Phong chiếc thẻ đen. Hắn quẳng chiếc thẻ đen vào người cô.

-"Em cầm lấy đi sau này thích cái gì thì mua." Rồi xách giúp cô mấy túi đồ đem cất vào sau cốp xe. Cô cầm lấy chiếc thẻ đen,định nói gì với hắn nhưng thấy hắn đã đi tít ra ngoài xe,cô liền lon ton chạy theo.

Vào trong xe,cô giơ chiếc thẻ đen ra trước mặt hắn,nói: -"Em không cần đâu,trả anh này!"

-"Nghe lời anh,cầm đi. Anh không muốn bị mang tiếng là bạn trai của em mà không tặng cho em cái gì."

-"Nhưng mà cái này..."

-"Giữ lấy đi,sau này gặp đứa nào lắm mồm thì lấy thẻ đen đập thẳng vào mồm cho anh."

Lâm Như thu tấm thẻ lại,hai tay cầm chặt lấy rồi cười. -"Được,vậy cảm ơn anh yêu nhé!"

Về đến nhà,hắn lại giúp cô xách đồ tận vào trong bếp. Cô rửa sạh sẽ sau đó bắt đầu nấu nướng. Hắn đứng tựa vào cạnh bàn bếp,chăm chú nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô lúc nấu ăn. Lúc cô nấu xong cô bảo hắn bưng lên bàn. Cô lấy di động ra chụp một tấm hình sau đó đăng lên mạng xã hội với dòng trạng thái "bữa tối cùng anh yêu".

Sau bữa ăn hai người ngồi nói chuyện với nhau trong phòng khách. Giữa không gian yên tĩnh như thế này mà có mỗi một đôi nam nữ thì mọi người cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy. Âu Diệc Phong cúi xuống hôn cô sau đó dùng một giọng nói quyến rũ.

-"Lâm Như,chúng ta tiếp tục chuyện hồi sáng đi!"

Cô mặt đã ửng đỏ từ lâu,nghe hắn nói vậy lại khiến người cô có chút nóng. Cô e thẹn gật nhẹ đầu.

Hắn đứng dậy nhấc bổng cô lên. -"Vào phòng em làm nhé."

Cô gật đầu sau đó hắn bế cô đến phòng ngủ đặt nhẹ cô xuống giường. Hắn cởi phăng chiếc áo sơ mi trên người mình rồi sau đó từ từ cởϊ áσ cô ra,cởi nốt luôn chiếc áo ngực. Hắn điên cuồng hôn cô từ cổ cho đến bụng,tay hắn mò mầm phía dưới hạ thể của cô,tay nhẹ nhàng sờ bên ngoài chiếc qυầи ɭóŧ rồi thốt lên một câu: -"Ướt rồi này."

Hắn cởi chiếc qυầи ɭóŧ của cô ra,đút nhẹ một ngón tay vào trong mà khuấy đảo khiến cô có cảm giác sướиɠ đến điên người. Cô cố gắng kiềm chế để không phát ra tiếng rên,thấy vậy hắn đút thêm một ngón vào nữa.

-"Không cần phải kiềm chế,rên cho anh nghe đi."

Bị hắn đút thêm ngón nữa,cô không còn kiềm chế nổi mà rên lên mấy tiếng. Cô đã "ra" chỉ vì hai ngón tay của hắn. Hắn thích thú cúi thấp đầu xuống phía dưới tiểu huyệt đang không ngừng chảy nước dùng lưới mà liếʍ láp. Cô vội lấy tay đẩy nhẹ đầu hắn ra.

-"Đừng! Bẩn lắm."

-"Không bẩn,tất cả mọi thứ trên cơ thể em đối với anh đều sạch nếu mà có bẩn thì cũng là đồ của anh."

Cô run người,ưỡn lưng lên,tiểu huyệt đã bị hút sạch hết dịch thuỷ.

-"Em có muốn thử một cái gì đó to hơn ngón tay anh đâm vào trong em không? Ví dụ như dươиɠ ѵậŧ của anh chẳng hạn?" Hắn nở nụ cười nham hiểm.

Đến giây phút này thật sự cô không chịu nổi nữa,khẽ rên lên: -"Phong~a~nhanh đút vào đi~"

-"Được được,theo ý em."

Hắn bắt đầu đưa cự vật thô to đã căng cứng ấy đi vào trong tiểu huyệt của cô. Mới vào được một nửa mà cô đã không chịu nổi rồi,quá to.

-"Em chật thật đấy!"

Hắn nghiến răng cô gắng đưa hết vào trong. Cô đau đớn cứ thế mà rên khắp cả căn phòng. Khi đã vào trong hết hắn chầm chầm cử động,nhẹ nhàng rút ra đút vào khiến cô đạt được loại kɧoáı ©ảʍ mà trước đây chưa từng có.

-"Con mẹ nó,bên trong em làm anh rất sướиɠ. Anh...ra đây!"

Hắn gầm lên một tiếng sau đó xuất hết toàn bộ vào trong cô. Cả hai thở hồng hộc,cô mệt quá mà cũng thϊếp đi. Hắn nhẹ nhàng ôm cả người cô vào trong lòng ngủ cho đến sáng.

Sáng sớm hắn tỉnh dậy trước nhận ra hồi tối mình làm mà không có dụng cụ bảo hộ,hắn ngồi nhìn cô vò vò đầu. Chờ đến lúc cô tỉnh lại hắn mới nói:

-"Lâm Như,anh sẽ chịu trách nhiệm nên là cưới anh đi!"

****HẾT CHƯƠNG 62****

!!! Nhấn sao để cho truyện của hawn_yoo nha