Nô Thê

Chương 21: Tài năng của Hạ Ân

Ngồi trên trực thăng suốt cả đêm, cuối cùng cả ba người cũng xuống một thành phố khác. Cố Duy Thiên vì nhận được cuộc gọi của Nam Tuyết nên lập tức đi ngay.

Mặc Thần bế cô đang mệt mỏi nằm ngủ trong lòng, hắn sải chân bước vào khách sạn lớn. Cả đêm ngồi im để cho Hạ Ân tựa vào, thân thể của Mặc Thần vừa tê vừa nhức. Nhưng hắn vẫn thản nhiên như không có chuyện gì. Lên tầng cao nhất của khách sạn, Mặc Thần ôm cô đặt lên chiếc giường lớn trong phòng ngủ. Sau đó, hắn lấy điện thoại lập tức gọi cho thuộc hạ mang máy tính và giấy tờ quan trọng đến.

Ngồi tựa đầu ở ghế một lúc cho đến khi có chuông cửa. Mặc Thần vô lấy điều khiển từ xa nhấn công tắc mở. Hai người đàn ông vội vàng ôm tập tài liệu và máy tính của Mặc Thần đi vào.

- Thưa ngài, thứ ngài cần đã có.

Mặc Thần uống một ngụm nước lấy lại tỉnh táo rồi lao đầu vào làm việc ngay. Phong và Lôi thấy hắn bận rộn thì mặt vẫn không biến sắc mà đứng gọn sang một bên. Vừa nhấn bàn phím máy tính, Mặc Thần vừa lên tiếng.

- Thành phố kia sao rồi?

Phong giật mình rồi lập tức nói.

- Chính phủ đã điều quân đến dọn dẹp rồi. Phía hắc, bạch đạo tổn thất nặng. Còn về Mafia thì nghe nói Bạch Tiêu đang mua chuộc người của chính phủ để từng bước chiếm địa bàn ở Đông Nam Á.

Lôi lập tức tiếp lời.

- Phía chúng ta vẫn đang làm theo lời ngài nói rất yên tĩnh. Chỉ cần, Bạch Tiêu tìm đến nghị viên Quốc Công, chúng ta sẽ ra tay.

Mặc Thần bỗng nhếch miệng hiện lên nụ cười lạnh lùng. Hắn bình thường hay cười, nhưng nụ cười của hắn không có cảm xúc hoặc là biểu hiện của sự tàn ác. Hắn biết chỉ có Bạch Tiêu dám ngẩng đầu tuyên chiến với hắn. Tên đó dám lợi dụng Hạ Ân để thay thế cho Lí Song Song. Nếu hắn còn nhân từ với Bạch Tiêu nữa chắc tên đó còn ngán ngẩm vì sống quá lâu rồi!

- Hai người đi làm nhiệm vụ đi!

- Dạ!

Mặc Thần không thích gây sự với ai. Nhưng, một khi kẻ đó dám khiêu chiến với tính nhẫn nại của hắn thì hắn không chắc là không làm kẻ đó thân bại danh liệt. Trên thực tế, Mặc Gia chỉ một gia tộc lớn, ai nhìn vào cũng chỉ thấy cường đại và vô cùng lắm tiền. Tuy nhiên, Mặc gia chính là gia tộc có tầm ảnh hưởng rất lớn đến nền kinh tế cả nước. Tứ đại từ phiện, chỉ cần 1 trong số đó sụp đổ, không biết nền sóng kinh tế suy thoái tới mức nào.

Mặc Thần chỉ cần king doanh có lợi cho hắn là hắn sẵn sàng làm mọi việc. Ngay cả hắc bạch đạo hắn còn không kiêng nể gì. Một đám Mafia từ Châu Âu xuất hiện ngăn cản đường đi của hắn. Nếu để hắn nắm được đuôi, hắn nhất định sẽ tiêu diệt không sót 1 tên nào.

Năng xuất làm việc của Mặc Thần quả thực rất nhanh. Hắn vừa xử lí công văn, hồ sơ, tài liệu lại vừa vào hệ thống bảo mật của tứ đại tài phiệt ngăn chặn sự xâm nhập. Tất cả con đường kinh doanh và bí mật nội bộ đều được tứ đại tài phiệt cất giữ cẩn thận. Hệ thống bảo mật có 7 tầng, mà Lưu Nhất Lệ hiện tại đã đến tầng thứ 5. Mặc Thần không chuyên về việc này nên chỉ còn cách kéo dài thời gian.

Mười ngón tay thon dài lướt nhẹ lên bàn phím máy tính, từng tiếng gõ vang lên trong căn phòng rộng yên ắng.

Lần nữa Hạ Ân tỉnh lại thì cũng đã đến giữa trưa. Bụng của cô có chút đói, cô xoa xoa bụng rồi xuống giường đi ra bên ngoài. Vừa đi ra phòng khách, bỗng cô thấy Mặc Thần đang mệt mỏi nằm gục xuống bàn ngủ. Hạ Ân chợt nhớ đến lúc trên máy bay, hắn ngồi im để cho cô an giấc ngủ. Nhìn chiếc máy tính với một đống giấy tờ trên bàn, cô cũng hiểu ra rằng hắn vừa làm việc xong.

Đi tới chiếc bàn trước mặt, Hạ Ân ngồi xuống bên cạnh của Mặc Thần. Cô chăm chú vào chiếc máy tính của hắn vẫn chưa tắt. Hàng ngàn con số với kí tự lạ hiện lên, bên góc trái là tín hiệu đỏ hiện tầng 6?

Trước đây Hạ Ân cũng đã được đào tạo đặc biệt về chuyên ngành này. Chỉ là lúc đang đi làm lại phải kết hôn nên cô mới nghỉ giữa chừng. Nhìn qua một lượt, não của cô như nhảy số liên tục. Đối phương hẳn là có trình độ cao, xâm nhập hệ thống bảo mật hiện đại nhất nhanh như vậy.

Bất giác, Hạ Ân ngứa tay rồi bê máy tính của Mặc Thần để lên đùi. Một lúc sau, bàn tay cô liên tục lươt nhanh trên bàn phím máy tính, thao tác rất trơn tru và điêu luyện.

Tổng cộng có 8 tầng bảo mật tương đương với 8 lá chắn. Đối phương đến tầng thứ 6 rồi, nếu cứ đà này thì chắc chắn sẽ đến tầng cuối cùng rơi vào tầm 3 ngày nữa. Nếu muốn ngăn chặn thì phải lập tức hủy ngay hệ thống đối phương bây giờ may ra vẫn còn kịp. Nghĩ tới đây, Hạ Ân bắt đầu tác chiến, liên tục nhấn bàn phím. Cô tạo ra một loại virus phản ngược lại xâm nhập vào máy chủ của đối phương, sau đó thiết lập khóa các tầng lại.

Không biết trong phòng nóng hay cô quá căng thẳng mà mồ hôi ướt đẫm. Cuối cùng, Hạ Ân giơ tay ấn nút "Enter" rồi mỉm cười đắc thắng. Biết ngay mà, mọi tính toán của cô luôn đúng.

Còn chưa ngả người về sau, đột nhiên bên tai cô vang lên một giọng nói không to không nhỏ.

- Giỏi lắm!