Vậy là đã 1 tuần trôi qua, tuần này đối với cô và cả đám bạn thân quả là tuần vất vả khi liên tục các bài test cũng như thuyết trình ập đến
Cả nhóm quyết định cuối tuần này sẽ đến tiệm trà-bánh mới mở để ăn uống thử. Hàn Nhi lên tiếng “tao nghe nói chỗ này view để sống ảo rất sang chảnh đó nha”
“View sang chảnh như vậy chỉ có tụi con gái bây thích thôi, thứ con gái lắm chuyện” Hàn Nam nói với giọng xéo xắc chọc ghẹo Mẫn Hàn Nhi
Mộc Trà và Quân Thiên chỉ ngồi đó cười và xem 2 người kia gây lộn với nhau
Đúng 8h00 PM Quân Thiên đến đón Mộc Trà, còn Hàn Nam đến đón Mẫn Hàn Nhi. Hôm nay thời tiết se se lạnh rất phù hợp để uống trà. 4 người đều mặc trang phục mùa đông, ai ai nhìn vào cũng thấy họ rất nổi bật từ trang phục cho đến ngoại hình
Đang lúc chuẩn bị đi lên thì Mộc Trà nhớ ra mình để quên túi xách trên xe của Quân Thiên, cô chạy lại bãi đỗ xe lấy và bảo 3 người họ hãy lên trước đi. Sau khi lấy túi xong cô đi đến bàn đã đặt, vừa chuẩn bị bước vào thì cô đột nhiên nghe tiếng gọi của Triệu Yến Tử “Mộc Trà, trùng hợp quá lại gặp em ở nơi này rồi” Yến Tử cười tươi nói.
Mộc Trà đi đến bàn của Yến Tử để chào hỏi, đi cùng chị có thêm 5 người nữa trong đó cô chỉ biết mỗi tên mặt lạnh Triệu Mạnh Quân. “Em chào anh chị ạ” cô nở nụ nhẹ để chào hỏi. Một trong số 5 người bạn của Triệu Yến Tử có 1 anh chàng có vẻ ngoài badboy lên tiếng trước “uầy, mày có cô em gái xinh đẹp vậy sao không làm mai cho tao” anh ta cười đùa nói
Triệu Yến Tử đáp lại “vì xinh gái và tốt tính như này tao phải để dành cho em trai tao, mày không đến lượt đâu Lăng Huy à” cô vừa nói vừa phủi tay. Thì ra anh chàng với vẻ ngoài badboy đấy tên là Lăng Huy
Túc Mộc Trà lén nhìn biểu cảm của Triệu Mạnh Quân khi bị chị gái mình nói vậy nhưng gương mặt đấy vẫn chỉ là biểu cảm lạnh tanh, cô thầm nghĩ “người đàn ông này bị vô cảm sao”
Khi cô đang suy nghĩ thì Triệu Mạnh Quân đưa mắt lên nhìn cô gái nhỏ đang trầm tư nghĩ gì đó, đôi môi nhếch nhẹ lên, bụng vui như mở cờ khi gặp được cô. Đã 1 tuần rồi anh không còn gặp cô sau lần chở cô về. lúc làm việc thì không sao cứ hễ nghỉ ngơi hình ảnh cô dẫn bà cụ qua đường và nụ cười tươi như hoa của cô lại hiện hữu rõ trong đầu anh. Mặc dù đã trấn an bản thân bằng đủ mọi cách nhưng sự hiện hữu đấy không mất đi mà lại còn mạnh mẽ hơn. Sau cùng anh mặc kệ cảm xúc mình “chuyện gì đến thì cứ đến thôi”
Lúc này Mẫn Hàn Nhi gọi “Túc Mộc Trà mau qua đây thôi” Mộc Trà mới xin phép mọi người qua bàn mình. Trước khi về bàn Triệu Yến Tử có đưa cho cô 1 tấm thiệp, cô mở ra xem thì ra đây là thiệp mời sinh nhật tuổi 30 của chị Yến Tử “chị định mai sẽ hẹn để đưa cho em nhưng lại gặp em ở đây nên chị đưa luôn, ngày mốt lúc 9h00 sáng sẽ có xe chở em và mọi người đến căn villa để đón sinh nhật của chị nhé, không được không có mặt đâu”. Mộc Trà nói “dạ, em nhất định sẽ đến mà”. Triêu Mạnh Quân nghe Mộc Trà sẽ có mặt ở tiệc sinh nhật trong lòng vui mừng không thôi “tôi sẽ lại gặp em”
Sau đó cô trở về bàn cùng hội bạn thân vui vẻ uống trà ăn bánh, tám chuyện đến tận 10h đêm mới về
Về đến nhà cô lấy túi xách ra xem thiệp sinh nhật của Triệu Yến Tử, cầm thiệp trong tay mà lòng lại nghĩ đến tên mặt lạnh đáng ghét kia, thầm nghĩ “anh ta mà không vô cảm chắc mình đổ gục từ lâu rồi. Haizzzz không nghĩ nữa”
Sáng hôm sau thức dậy cô quyết định sẽ đi mua quà sinh nhật và mua cho mình 1 bộ váy để dự sinh nhật của Yến Tử. Cô đã chọn cho chị Yến Tử 1 chiếc túi của Dior và ghi chữ Triệu Yến Tử lên chiếc túi. Sau đó cô ghé vào Chanel để chọn một chiếc đầm dự tiếc cho buổi sinh nhật
Vì là đi 2 ngày 1 đêm nên cô về nhà sắp xếp thêm 1 ít quần áo và vật dụng cá nhân. Xong xuôi đặt lưng xuống giường và đợi đến mai là đi thôi