Chap trước : Được, xúc xích ? Thịt ? Tôi cho em ăn đến ngán...
-----
Người ta nói nếu bỏ lỡ bình minh thì phải đợi hoàng hôn ( theo nghĩa gốc ) à đó là theo người ta còn theo ông bà Phương thì...
" Á...hai .. hai người "
Ông bà Phương sáng nay có " nhã hứng " nên đã tinh mơ ghé nhà thăm con trai của mình , kết quả lại thấy con trai ngủ cùng một cô gái hai người...hai người còn không có quần áo...
" Bà nội cha đứa nào mới sáng sớm la hét om xòm vậy ? Có cho ai ngủ không ?"
Cái đứa mới hét om xồm "..." con dâu của ta chửi thôi cũng thấy ngầu nữa...oa ...
Cha chồng lần đầu gặp con dâu ".." ơ bà xã bảo con dâu rất ngoan ngoãn hiền lành mà ?
Anh đang ngủ cũng bị tiếng hét đó đánh thức , đập vào mắt anh là hai bô lão đang đứng. Bà Phương nháy mắt với con trai, anh liền hiểu ý bật lên khóc...
" Bà nó ra , đứa nào khóc đám ma bố thế ? "
Cô bực bội . Ngủ cũng không yên . Trở mình trên giường [[ BỊCH ]] anh bị cô đạp xuống sàn không thương xót
Người bị đạp xuống sàn "..." o..o gương mặt đẹp trai , đôi mông quyến rũ của mình
Người la hét om xòm "..." không sao con dâu thích là được
Cha chồng lần đầu gặp con dâu "...." cô con dâu này của ông có vẻ...thích bạo lực....
Bà bước lại giường lôi kéo cô thức rồi lại chờ họ vệ sinh cá nhân xong thế là tụ tập ngoài phòng khách
Ơ...cái bà bị cướp này là mẹ của sếp à ? Giúp mẹ chủ tịch có được tăng lương hay thêm tiền thưởng không ta ?
" Chịu trách nhiệm đi "
Bà cất giọng nghiêm nghị , gương mặt không cảm xúc nói
Ơ đệch ! Bà gặp ân nhân giúp mình không cảm ơn thì thôi mà còn lên giọng lạnh nhạt vậy à ?
" Thưa hai bác , không cần đâu ạ , dù sao ..."
" Cô có ý gì ? Cô ngủ với con trai tôi bây giờ lại không chịu trách nhiệm ? Vậy sự trong trắng 30 năm qua của nó thì sao ? Cô...phải chịu trách nhiệm "
Đệch ! Ý gì đây ? Có gì nó sai sai...
" Được rồi vậy đi , mai cô dọn qua sống chung với con tôi "
" Ơ...bác...c.."
" Cô nói nữa tôi sẽ kiện cô tội cưỡиɠ ɧϊếp trai nhà lành "
WTF ? Cưỡиɠ ɧϊếp ? Trai nhà lành ? Anh ta ?
Trai nhà lành bị cưỡиɠ ɧϊếp : sao cứ có cảm giác mẹ đang bán mình vậy ta ?
Chưa kịp để cô tiêu hóa hai người đã " tiễn " cô ra khỏi cửa nhà , cô ngơ ngác trên mây chưa về . Chưa được bao lâu trong nhà lại vang lên tiếng đập bàn
" Haha , đây mới là con trai tôi , ôi không cần đi xét nghiệm ADN rồi "
Ông Phương cười ha ha không giấu được sự vui vẻ
Xét nghiệm ? ADN ? Cha ...người ...???
" Ha ha ông xã, con trai mai mình đi mua đồ em bé đi , ây cha cha còn phải trang trí phòng tân hôn với phòng sơ sinh nữa , ui ui không biết cháu trai hay cháu gái nữa ha , haha "
"....." Ông Phương : thôi được, bà xã đẹp bà xã muốn gì cũng được , sao vợ mình đẹp dữ vậy ta ? Oa yêu vợ mình quá đi
"..." Phương Cẩn : hả ? Gì ? Ai biết đâu...
Hết chap6
#còn quý vị ơi , mình hỏng biết viết H nha mn thôi cảm
Chị à , vỏ quýt dày có móng tay nhọn nha...haha