Tổng Tài Cưng Chiều Vợ Hết Mực

Chương 5: Say Rượu (bão 1)

Chap trước : Con dâu này của bà không phải dạng vừa đâu. Đúng là một buổi " ra mắt " ấn tượng , khó quên trong đời. Con trai à gu con...mặn thật

----

" Mẹ, sao mẹ đến công ti "

Nhận được thông báo mẹ đến anh liền chạy xuống đón bà , đưa bà về văn phòng anh liền hỏi bà có chút khó xử

" Mẹ đến gặp con dâu "

Oa con dâu của bà ngầu chết đi được ...nhất là cái lúc đè tên " cướp " để đánh ấy , ta nói đẹp trai bà cố luôn haha bà còn muốn cong nữa...cơ mà con trai à quãng đời còn lại của con ta cầu nguyện thay vậy ....

" Con dâu ?"

" Thư kí Vương ấy "

Mẹ à, người tiếp nhận thông tin nhanh thật đấy

" Sao ? Nào hai đứa cưới ?"

Thật sự bà rất lo cho con trai của mình , đã 30 tuổi đầu rồi mà mới có được mảnh tình dắt vai bà phải giục cưới chứ . Huống hồ bà rất thích cô con dâu này ...

" Sớm thôi mẹ à " anh tinh nghịch cười

-----

Tòa án Thành Phố....

" Bây giờ tôi với anh đã không còn quan hệ gì rồi nhá "

Vương Di cầm tờ đơn li hôn có mộc của tòa mà lòng sung sướиɠ không thôi , há há thoát được đứa " cháu trai " này rồi ...

"..." Tô Diễn lặng câm

Li hôn không một xu nào từ tài sản lại còn phải bồi thường phí tinh thần gì đó cho cô ta nữa , luật rừng hả gì ? Hay tòa án cũng bị cô đạp mà gọi tiếng bà cố nội rồi ...á...số hắn xui quá vậy nè...

" Alo , Tiểu Thất đi nhậu , tớ đãi "

Điện cho người bạn thân xong cô nhí nhảnh tung tăng trên phố lúc này nhìn cô giống như cô gái ngây thơ chứ không phải là bà cố nội chỉ cách làm cho tiểu tam hay bà cố nội bắt cướp ngoài đường hôm bữa ....tâm trạng tốt không khí cũng trở nên rất tuyệt [ mặc dù ngoài đường bụi không ]

Quán nhậu Giai Giai , hai cô gái , 15 chai rượu , đô này mạnh thật chứ đùa à ...Phương Cẩn vừa đến đã thấy hai cô gái nằm gục trên bàn ...như một chiến trường sa mạc ...

" Cậu đưa cô gái này về "

Anh chỉ vào Tiểu Thất bảo thư kí Lâm đưa đi còn mình bước lại đỡ cô dậy...

Cô mắt nhắm mắt mở say mèm cười cười nói

" Ủa , Phương tổng ? Anh ...òa anh đem thịt dâng cho tôi à ? Haha "

"..." căm cái mà nó nính

---

Trợ lí Lâm khó nhọc mới đưa được Tiểu Thất đến khách sạn vừa hạ được cô xuống giường thì hắn đã bị cô đạp một cước không thương tiếc

" Mịa nó , anh là ai anh đi ra đi tôi không quen anh , anh đi ra đi "

Hắn đang định giúp cô đắp chăn lại thì lần nữa bị cô đánh một cái vào mông

" á...haha mông căng lắm nha..."

"....." không những phải tránh xa thư kí Vương mà còn phải tránh xa bạn của cô ấy . Huhu sao mình lại bị con gái đánh mông chứ , hong chịu đâu ...

-----

Tại nhà của Phương Cẩn anh cũng không khá hơn thư kí Lâm là mấy khi cô cứ sờ soạng anh

" Bà má ơi múi nè , áu một hai ba bốn bốn ba hai một ...ơ sau nhiều vậy bên trái bên phải ...sao đυ.ng không được...á...đυ.ng được rồi "

"..." Phải đυ.ng được rồi nhưng mà là đυ.ng tiểu Phương Cẩn

Vương Di em có vẻ thiếu thốn nhỉ ? Lần trước tôi đã tha vì muốn đến khi kết hôn nhưng xem ra là em tự mình khơi màu đấy

" Á...sao nó dài dài cứng cứng vậy , này là xúc xích mà ...đem đi chiên a~~ chiên ..chiên ..."

"..." Được , xúc xích ? Thịt ? Tôi cho em ăn đến ngán....

Hết chap 5

#còn

Chị à em nói chị bình thường ngầu bao nhiêu thì khi say vô sỉ bấy nhiêu .... chán chả muốn nói