Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 38: Hôn môi

Sức hút của một người đàn ông nằm ở khuôn mặt, vóc người, độ giàu có và tài hoa.

Lý Tấu Tinh dựa vào bồn rửa lau đôi tay ướt nhẹp.

Dưới tình huống bị nhìn trộm, anh thản nhiên phô bày khuôn mặt cùng dáng người, khiến cả không gian như chìm đắm trong bong bóng màu hồng.

Cố Vấn Thành ngồi ở bên ngoài mang vẻ mặt lạnh lùng, chăm chú nhìn Na An và Sofia đang rời đi, thế nhưng tay hắn lại bất giác nắm chặt, mãi đến tận khi Hi Nam lo lắng tới hỏi: "Vấn Thành, cậu khó chịu ở đâu à?"

"... Cái gì?" Lời nói thoát ra khỏi miệng rồi Cố Vấn Thành mới phát hiện giọng mình khàn khàn.

Lý Tấu Tinh đi ra từ phòng vệ sinh, nghe Hi Nam nói bèn tới cạnh Cố Vấn Thành, đặt bàn tay lạnh lẽo lên trán Cố Vấn Thành, "Mặt có hơi đỏ."

Cố Vấn Thành không nhúc nhích, "Đây là phản ứng lịch sự của một người đàn ông đối với lời mời khiêu vũ cùng của một quý cô."

"Lịch sự mà từ chối người ta," tay Lý Tấu Tinh xẹt qua gò má hắn, nhiệt độ trên mặt Cố Vấn Thành cũng đã giảm nhiều, "Từ chối Na An luôn à?"

Anh khom lưng ngồi xuống ghế salon, nhìn thẳng Cố Vấn Thành, cười nói: "Sao cậu kén chọn vậy hả."

"Từ chối mấy cô ấy có nghĩa là tôi kén chọn à?" Cố Vấn Thành vô thức liếʍ liếʍ môi, "Cậu đang bất mãn thay mấy cô ấy hả."

"Tôi bất mãn khi nào?" Lý Tấu Tinh mở to hai mắt.

Trong mắt Cố Vấn Thành thoáng ý cười, hắn cau mày đứng dậy, đi tới cạnh cửa sổ nhìn cảnh biển bên ngoài, không nói lời nào.

Tinh thần lực theo sát người kia, hắn có thể "nhìn" thấy rõ ràng Lý Tấu Tinh nghiêng người sang nhìn mình, mang vẻ mặt nghi hoặc cất bước đi về phía hắn.

Mỗi một bước đi đều có tinh thần lực xoay vòng trên chân anh.

"Cậu hiểu lầm tôi rồi," Lý Tấu Tinh cố ý thở dài, liếc hắn một cái, tâm tư người thiếu niên vô cùng rõ ràng, "Tôi nào có bất bình thay các cô ấy, tôi đây là đang đố kỵ duyên khác phái của cậu."

"Không phải Winni bé nhỏ vẫn luôn thích cậu sao," Cố Vấn Thành, "Bách Đồng tiếng tốt truyền khắp đế quốc cũng đối xử tốt với cậu, cậu hà tất phải đố kị."

Lý Tấu Tinh cười hì hì, "Không sánh được với cậu mà."

Nghe như đang tâng bốc lẫn nhau, nhưng có vẻ lại không như vậy. Hi Nam huých người bên cạnh, "Hai người bọn họ cứ như đang kẻ tung người hứng ấy nhỉ?"

Lăng Niên với Tế Du gật gật đầu, khinh bỉ nói: "Chắc thế."

Mấy ngày kế tiếp trường học đều tất bật chuẩn bị cho lễ kỷ niệm thành lập trường, mọi người đều bàn luận xoay quanh vấn đề này, chuyện của Lý Tấu Tinh với Wasser đã trở thành dĩ vãng.

Chờ qua mấy ngày nữa, tất cả học sinh ra ngoài làm nhiệm vụ đều trở về trường. Là học sinh cấp ba sao nên bọn Lý Tấu Tinh quen biết rất nhiều đàn anh đàn chị.

Đội ngũ trình diện trước hoàng đế bệ hạ phải là đội tốt nhất, bọn họ là nhóm học sinh mới nhưng đã có cấp bậc ba sao nên được đứng phía trước đội ngũ.

Lúc mặc đồng phục trường quân đội, bộ quần áo trên người thật sự thử thách người mặc, vóc người không tốt tuyệt đối sẽ không tạo ra cảm giác ánh bạc nhảy múa trên người, so tới so lui, đội Mộng Chi đứng ở phía trước càng thu hút hơn.

Dù Hi Nam to con thì cũng chân dài eo thon.

Lúc này nhóm học sinh mới mới biết bọn họ đã âm thầm nâng cao cấp bậc của mình, lúc này ngoại trừ ngước nhìn ra thì ngay cả sức đố kị cũng không có. Cuối cùng không biết ai dẫn đầu, lúc đang luyện tập đội hình, một đám người chạy đến bên cạnh bọn họ reo hò cổ vũ.

Đến nỗi các đàn anh đàn chị phải tấm tắc thán phục, nên biết rằng có thể đậu vào trường quân đội Thừa Dương đều là con cưng của trời, bọn họ đều trưởng thành trong những mối quan hệ cạnh tranh, trước giờ chưa từng thấy cảnh tượng như vậy ở trường quân đội Thừa Dương.

Rất nhiều học sinh mới chân thành cổ vũ cho những học sinh mới này.

Nghe có vẻ khó tin, nhưng đây chính là sự thật.

Nhưng vì sức quyến rũ quá lớn nên toàn bộ người của đội Mộng Chi đều được nữ sinh mời nhảy cùng trong vũ hội lễ kỷ niệm thành lập trường. Bọn họ thua xa Cố Vấn Thành về nghĩa khí, mới giây trước còn bảo mọi người nên ở cùng với nhau, giây sau đã ưỡn ẹo ngại ngùng đồng ý lời mời của mấy nữ sinh kia. Trong chớp mắt hai người Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh của đội Mộng Chi đã bị bỏ rơi lẻ loi.

Hai người, có rất nhiều việc hai người có thể làm cùng nhau.

Trước ngày thành lập trường hai ngày, ba người bọn Lăng Niên phải đi luyện tập vũ đạo với các nữ sinh, trong ký túc xá chỉ còn hai người bọn họ. Sắc trời bên ngoài ngả tối, Lý Tấu Tinh nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ một chút, "Có muốn đi tản bộ không?"

Trường quân đội Thừa Dương quá lớn, khu vực có thể tản bộ cũng nhiều, Cố Vấn Thành dùng quang não lên diễn đàn trường tìm kiếm, cùng Lý Tấu Tinh đi vào khu vực được đề cử.

Mặt trăng treo trên trời, người đi đường thưa thớt.

Trong mấy bụi cây cối rậm rạp bên cạnh thỉnh thoảng sẽ vang lên âm thanh mờ ám, tiếng hôn môi cùng rêи ɾỉ lọt vào tai hai người được tăng cường ngũ giác bọn họ làm bầu không khí trở nên vi diệu.

Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh liếc mắt nhìn nhau, tăng nhanh tốc độ đi qua rừng cây nhỏ, vất vả mãi mới đi qua khu vực kia, ngay cả nói chuyện cũng lúng túng không biết nói như thế nào.

"Khụ," Lý Tấu Tinh cuộn tay đặt bên môi, "Phía trước có cái hồ lớn, tới xem không?"

Thoạt trông anh rất ngại, càng như vậy, Cố Vấn Thành càng muốn đùa anh, "Cậu đoán xem bọn họ đang làm gì?"

Lý Tấu Tinh lườm một cái, "Đương nhiên là đang làm chuyện người yêu nên làm."

"Người yêu thì nên làm cái gì?"

Cố Vấn Thành ép sát.

Hắn quả thật là một gã tồi, lúc Lý Tấu Tinh ghẹo hắn thì hắn trốn biệt, tới lúc Lý Tấu Tinh xấu hổ ngượng ngùng thì hắn lại to gan kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

"Hôn môi, ôm ấp," Lý Tấu Tinh cười nhạo hắn, "Không phải cậu cho rằng tôi không biết gì chứ?"

"Vậy cậu đã từng làm rồi à?" Cố Vấn Thành, "Cùng người khác."

Vẻ mặt Lý Tấu Tinh trở nên quái dị, che che giấu giấu lắc đầu một cái, "Không có."

"Không có ôm ấp hay là không có hôn môi?" Cố Vấn Thành.

"Đều không có."

Chó má.

Coi như anh quên mất sự việc hôn môi với hắn lúc bị ngốc đi, lẽ nào cũng quên luôn lúc hôn Wasser?

Lý Tấu Tinh ôm bờ vai hắn, kề sát vào lỗ tai hắn, thần thần bí bí nói: "Cậu từng hôn chưa?"

Cố Vấn Thành, "...."

Hắn đột nhiên nhớ đến hình ảnh cùng hắn hôn môi.

Hai lần, môi chạm môi, lần thứ nhất Lý Tấu Tinh còn mυ'ŧ môi hắn, cảm giác đau nhói khi đó bây giờ nhớ lại cứ ngỡ như mới xảy ra.

Hắn vô thức sờ lên môi, "Rồi."

"Hôn kiểu nào?" Lý Tấu Tinh hiếu kỳ hỏi, "Có duỗi đầu lưỡi không?"

Có lẽ đây là chủ đề tụi con trai thích thảo luận nhất.

Bọn họ chạy tới bên hồ, sóng gợn ban đêm khiến mặt hồ ánh lên tia bạc.

Cũng may, không biết có phải mấy đôi người yêu kia bị rừng cây nhỏ mê hoặc hay không, bên hồ thế mà lại không một bóng người.

"... Không có," thảo luận loại vấn đề này trong đêm đen không người làm cho khí huyết có hơi dâng trào, Cố Vấn Thành, "Không có duỗi đầu lưỡi."

"Tạm dừng nghi ngờ lại," Lý Tấu Tinh cùng hắn ngồi xuống, cây cối vây quanh tạo thành lớp bảo vệ tự nhiên cho bọn họ, "Cậu có từng tò mò không?"

Miệng lưỡi cũng mất tự nhiên theo, "Tò mò cái gì?"

"Hôn lưỡi đó," Lý Tấu Tinh chống hai tay phía sau, "Cái đó có cảm giác gì."

Cố Vấn Thành cảm thấy cái đề tài này như có ma lực, vừa nguy hiểm vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi dừng lại, "Nhìn dáng vẻ của mấy cặp đôi kia, bọn họ rất thích."

"Còn rất kích động, kích động đến mức muốn táy máy tay chân," Lý Tấu Tinh cười hai cái, giọng chợt trầm xuống, làm ý tứ lời nói càng thêm bí ẩn, "Đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi, em cắn anh một cắn, anh mυ'ŧ em một mυ'ŧ, rốt cuộc cái này có ma lực gì vậy."

Đề tài càng ngày càng lệch, ý tứ càng ngày càng mạnh.

Đàn ông một khi kích động lên có thể mất khống chế, dưới bầu không khí này, ai biết anh ta có làm điều gì sai trái hay không.

"Người không có bạn gái đi thảo luận cái đề tài này có hơi đáng thương," hầu kết Cố Vấn Thành lăn lăn, lý trí bảo hắn nên dừng lại, "Có thảo luận nhiều hơn nữa cũng không lĩnh hội được cảm giác hôn lưỡi đâu."

Lý Tấu Tinh thở dài, "Thật đáng thương, nhìn bọn họ coi, bây giờ chắc đang nắm tay bạn nữ nhẹ nhàng nhảy múa, còn hai kẻ độc thân chúng ta lại đang bàn luận xem lúc hôn miệng đối phương có ngọt hay không."

[Thành Thành, miệng miệng của anh ngọt quá.]

...

Đệt.

Lý Tấu Tinh nửa nằm nửa ngồi trên bãi cỏ, hai tay gối ở sau gáy, nhìn lên bầu trời đầy sao.

Tinh thần lực Cố Vấn Thành toát ra khỏi đầu, từ bốn phương tám hướng tiếp cận anh.

Thân thể anh duỗi thẳng ra, ngay khi một tia tinh thần lực lướt qua môi anh, Lý Tấu Tinh thế mà lại vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ môi dưới, vừa hay đυ.ng phải tinh thần lực ẩn hình.

Cảm giác giống như điện giật chớp mắt từ đầu lưỡi lan rộng toàn thân, sợi tinh thần lực ướt nhẹp nước bọt của đối phương kia ngượng ngùng tháo chạy về thân thể Cố Vấn Thành.

Ầm một tiếng, kích động áp đảo lý trí, Cố Vấn Thành kéo kéo cổ áo, mắng một tiếng, xoay mình áp lên trên người Lý Tấu Tinh.

Hắn chống nửa người trên lên, mặt mày cáu kỉnh, nhìn Lý Tấu Tinh một cách trịch thượng.

"Lè lưỡi ra."

Sự độc tài và khí thế của trùm cướp vũ trụ hiện rõ, "Tôi cho cậu biết thế nào là hôn lưỡi."

Giọng điệu ra lệnh, với cả cảm giác vội vã.

Hormone dồn lên làm đầu óc choáng váng, đàn ông hay không đàn ông đều khuất phục dưới du͙© vọиɠ lúc này.

Lý Tấu Tinh khϊếp sợ mở to đôi mắt, thậm chí còn chưa kịp phản ứng, "Cái gì? Cậu nói cái gì?"

Anh có vẻ như sắp nói "Chúng ta đều là đàn ông", Cố Vấn Thành không kiên nhẫn nói: "Không phải tò mò đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi có cảm giác gì sao?"

Trong trạng thái tấn công, hắn và Wasser kết hợp hoàn mỹ, lý trí mất đi khiến Cố Vấn Thành hoàn toàn quên bén xoắn xuýt và né tránh xấu hổ khi trước, ánh mắt nặng nề, từ trên xuống dưới tràn ngập dáng vẻ t*ng trùng lên não "muốn hôn, muốn sờ, muốn lên giường."

Hắn mang theo ý tứ dụ dỗ, nói với Lý Tấu Tinh: "Duỗi đầu lưỡi quấn lấy trong không khí, không ở trong miệng nên không tính là hôn môi."

Ánh mắt Lý Tấu Tinh né tránh, "Chúng ta đều là nam."

"Không chạm môi," nửa người trên Cố Vấn Thành càng ngày càng thấp, sắp cùng anh sống mũi chạm sống mũi, "Chạm thử đầu lưỡi thôi nên không tính là hôn môi, cũng không cần để ý chúng ta đều là nam."

Lý Tấu Tinh do dự không quyết.

Anh rõ ràng đang dao động, dưới bầu không khí bốc lên bong bóng màu hồng như uống phải thuốc kí©ɧ ɖụ© này, là đàn ông đều bị kích động.

Rừng rậm bốn phía không chỉ mang đến cho bọn họ cảm giác an toàn mà còn có thể ẩn nấp làm càn, hoàn cảnh đang nói cho bọn họ biết rằng có thể dâʍ ɖu͙©.

Cuối cùng, Lý Tấu Tinh vươn đầu lưỡi.

Trong không khí, đầu lưỡi cảm nhận được hơi lạnh của gió.

Cố Vấn Thành hít một hơi thật sâu, như nói cho Lý Tấu Tinh biết đây chỉ là một trải nghiệm, dù cho có là hôn đi nữa thì điều này có ý nghĩa gì không?

Hắn nhắm chặt mắt lại, đầu càng ngày càng thấp.

Tinh thần lực quanh thân tự phát tạo thành một vòng vây, chặn lại hết thảy cơn gió có khả năng cắt ngang bọn họ.

Cố Vấn Thành đưa đầu lưỡi ra, nửa đoạn đầu lưỡi run run rẩy rẩy, nhắm mắt tìm kiếm một mục tiêu khác.

Nhích rồi lại nhích.

Một cái cúi xuống thăm dò, một cái vươn lên tìm kiếm, cuối cùng đầu lưỡi cũng chạm đầu lưỡi.

Thật sự chạm vào nhau.