Kris tò mò hỏi.
Cậu nghĩ như thế nào mới thật sự gọi là nguy hiểm?- Kris.
Cậu quay đầu, nhìn chầm chầm Kris nhưng không mở miệng nói gì.
Ví dụ như là gặp những vết thương nặng, hay gặp phải những chuyện nguy hiểm khác chẳng hạn?- Kris.
Cậu mím môi như đang suy nghĩ.
Hay là cậu chết, đó có được gọi là nguy hiểm không?- Greg.
Cậu cười lạnh, đặt hai bàn tay lên bệ, chân lơ lửng trên không trung.
Đối với tôi, nguy hiểm thật sự là bị người ta gϊếŧ!- Cậu.
Kris và Greg khó hiểu.
Là sao?- Kris + Greg.
Cậu nghiêng đầu.
Trong cái Hắc đạo này, ai cũng đều có bàn tay dơ bẩn. Tôi thật sự không thích sự dơ bẩn đó dính lên người mình. Vả lại, cái mạng sống này là tôi tự quyết định. Tôi sống, hay chết, tất cả đều là do tôi lựa chọn.- Cậu.
Greg nhíu mày.
Vậy bàn tay cậu không dơ bẩn chắc?- Greg.
Dù lời nói có hơi mất lòng nhưng cậu vẫn không để ý mấy.
Tôi chỉ muốn gϊếŧ người, chứ không muốn bị người gϊếŧ. Vì vậy, để giảm bớt đi khả năng tôi bị gϊếŧ, tôi tất nhiên phải đi gϊếŧ người khác.- Cậu.
Kris híp mắt nguy hiểm.
Tại sao cậu lại như thế?- Kris.
Cậu nhướn mày.
Tôi như thế nào? Không lẽ tôi ngồi đợi bọn nó tới gϊếŧ tôi?- Cậu.
Kris lắc đầu.
Không phải. Cậu biết rõ tôi đang nói gì mà.- Kris.
Cậu cười khẩy.
Để chiến thắng, ắt hẳn sẽ có hi sinh. Để tôi lên được ngôi vua này, chắc chắn tôi đã từng dẫm đạp lên rất nhiều mạng sống của địch, hay bạn bè... và người thân.- Cậu.
Vậy... cậu đã thoả mãn chưa?- Greg.
Chưa.- Cậu.
Cậu còn điều gì nữa sao?- Kris.
Cậu ngửa đầu nhìn lên bầu trời hoàng hôn tuyệt đẹp, cười nhếch mép.
Ông ta chưa chết, tôi vẫn chưa thỏa mãn!- Cậu.
Kris và Greg còn đang định dò hỏi thì L đột nhiên chạy vào.
Thưa chủ nhân, chiến dịch đã bắt đầu rồi ạ.- L.
Cậu nhảy xuống sàn, tay chỉnh lại cổ áo, nụ cười càng rõ ràng, ánh mắt tối lại, giống như một con thú đang chuẩn bị săn mồi.
Tốt.- Cậu.
Chiến dịch? Chiến dịch gì?- Kris.
Chiến dịch... gϊếŧ đi kẻ thù cuối cùng!- Cậu.
Cậu cầm lấy vài vũ khí từ L, đầy ngạo nghễ mà rời đi. Dáng đi thẳng đứng, không nghiêng vẹo gì, và tạo ra một khí thế vô hình mạnh mẽ bức người.
Trong suốt khi bước đi, khoé miệng của cậu cứ mãi nhếch lên, đầy vẻ hứng thú.
Jack, ông hết đường sống rồi!
-----------
Hết chap 66