Sự Trả Thù Đẫm Máu

Chương 53

Căn biệt thự ngoại ô.

*Tí tách, tí tách. *

Tiếng những giọt mưa nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.

Cậu lặng người, ngước nhìn bầu trời đen kịt không chút ánh sáng.

Cậu cảm thấy trong lòng không ngừng bồn chồn, bất an. Jack vốn đã biến mất trong hai năm, mà bây giờ lại quay về đây, chắc chắn ông ta không hề có ý tốt.

Taeyeon, Taemin, Kris và Greg thấy cậu như thế cũng biết điều mà không nói gì.

Cậu mím môi, lạnh nhạt nói.

Ông ta ở đâu?- Cậu.

Taeyeon trả lời.

Không rõ lắm.- Taeyeon.

Cậu nghiêng đầu, cười lạnh một cái. Quả thật, ông ta vẫn làm việc kín đáo như vậy.

Không được lơ là.- Cậu.

Được.- Taemin.

Dựa đầu vào ghế, cậu nhắm mắt lại.

Không gian đột nhiên im lặng trong khoảnh chừng hai phút, cậu mở mắt, mồ hôi lạnh trên trán rơi xuống, cậu rít lên.

Chết tiệt!- Cậu.

Taeyeon nghe loáng thoáng được câu nói của cậu, hốt hoảng.

Lại bắt đầu?- Taeyeon.

Taemin giật mình, đuổi khéo Greg và Kris ra ngoài.

Cậu đau đến nỗi không thể trả lời câu hỏi của Taeyeon, tay nắm chặt lại, đến nỗi móng tay xiết chặt vào da.

Toàn thân cậu như có những chiếc kim nhỏ đâm vào, cơn đau nhức càng ầm ỉ, tâm trí cậu càng vơi đi.

Thấy cậu sắp bị mất kiểm soát, Taemin và Taeyeon liền giữ cậu lại trên tường, hai tay lẫn hai chân cậu đều bị những cái còng sắt trói chặt.

Taeyeon gấp gáp đưa cậu một viên thuốc.

Uống xong, cậu vẫn mạnh mẽ vùng vẫy, những giọt máu đỏ từ từ rơi xuống từ khe hở của những vòng sắt.

Biết bản thân không thể làm được gì, Taeyeon và Taemin mím chặt môi nhìn đứa em họ yêu quý nhất phải tự mình gánh chịu nỗi đau.

*Rầm rầm* *Á... hự...*

Tiếng sét ùng ùng cùng tiếng hét đau đớn của cậu, khiến cho cảnh tượng càng thêm kinh dị.

Trong cơn đau đớn, cậu xiết chặt tay, làm lộ ra gân xanh và những vết xước nhỏ chảy đầy máu.

"Jack, ông phải chết! Ông bắt buộc phải chết! Kiếp này, tôi trước khi chết vẫn phải gϊếŧ được ông! Jungkook tôi thề sẽ khiến ông sống không bằng chết!"

Cậu hét lớn.

JEON SOOMIN! ÔNG PHẢI CHẾT!- Cậu.

Taeyeon và Taemin điếng người, chết lặng.

Không thể làm được gì cả, không thể suy nghĩ được cái gì. Mọi người... đều bất lực.

--------------

Hết chap 53.