"Trước khi quay xong, em ấy... đã khóc. Có lẽ các người cũng thấy được, em ấy đã tuyệt vọng như thế nào. Tôi đã không thể hiểu được, rốt cuộc là vì lí do gì mà em ấy phải làm như vậy. Thì ra, thì ra chỉ vì Junghyung thôi. Em ấy chỉ vì Junghyung mà ngay cả bản thân cũng không màng đến. Jungkook còn có ý định che giấu bí mật tày trời của Jeon gia. Thật sự, chỉ vì như thế thôi... em ấy mới trở thành như vậy..." Khuôn mặt Sak dần trở nên buồn thảm, một cảm giác đau lòng và tiếc nuối tràn lên trong lòng y.
Sắc mặt Taehyung và Yoongi phức tạp, cũng như Sak, hai người họ không thể hiểu được hành động này của Jungkook. Cậu phải là người như thế nào mới có thể vì Junghyung mà dám dũng cảm từ bỏ cả bản thân như thế chứ?
Mười sáu tuổi, chỉ mười sáu tuổi! Một đứa trẻ còn chưa vượt qua tuổi mười tám, rốt cuộc vì cái gì mà phải huỷ hoại cả bản thân một cách tàn nhẫn như vậy?
Không cần biết vì lí do gì, có phải là vì Junghyung và bí mật gia tộc và bất kì lí do nào khác hay không, thì chắc chắn Jungkook đã biết tới kết quả vì hành động của mình. Đoạn video giường chiếu đó, sẽ là một dấu chấm hết cho cuộc đời bình yên của cậu! Sau đó, cậu sẽ mãi mãi, mãi mãi không thể nào quay về ban đầu, cũng không thể hối hận.
À, đó cũng chỉ là cuộc sống. Dù bạn đang bước đến độ tuổi nào, thì bạn vẫn phải chiến đấu, dùng hết sức mình để giành lại thắng lợi duy nhất. Cuối cùng, cái kết có là gì, cũng là do suy nghĩ của chính bản thân mình.
Đối với mọi người khác, thì họ sẽ nghĩ đây là sự thất bại thảm hại dành cho Jungkook. Nhưng, đối với chính cậu, đó lại là một thắng lợi vẻ vang. Cậu đã thành công vì mục đích ban đầu của mình. Giúp cho Junghyung có khả năng thừa kế Jeon gia, và cũng thành công che giấu bí mật của Jeon gia.
Taehyung và Yoongi nắm chặt ly trà, lòng trùng xuống. Sau tai nạn ấy, Jungkook thật sự đã chết, cậu đã chết và mang theo bí mật của mình chôn vùi mãi mãi. Jungkook có quyền tự hào, bởi chính cậu đã vô cùng dũng cảm mà lựa chọn cho mình một con đường chết chóc, hoàn toàn không thể nào sống sót được lâu dài.
Thứ Jungkook để lại trên thế giới này, chỉ là một vết nhơ khổng lồ không thể biến mất. Bởi, cậu đã mang theo một ánh sáng duy nhất đi.
Sak chua xót, cảm xúc của y mãnh liệt hơn bao giờ hết, nước mắt lưng tròng, y nghẹn ngào nói, "Jungkook... em ấy đã hoàn toàn thay đổi sau chuyện đó. Em... em không còn nói chuyện với tôi nữa... Jeon gia đã giam em, khiến em dần trở nên xa cách với thế giới bên ngoài. Vài tháng sau, tôi gặp lại em ấy. Jungkook đã không còn là đứa bé tôi một lòng che chở nữa. Em ít nói hơn, không còn cười nữa, cũng không còn nhìn tôi. Vì cái gì, em ấy vì sao mà phải đánh đổi cái giá khủng khϊếp như vậy?! Tôi không thể nào nghĩ ra được. Chỉ là vì Junghyung? Chỉ là vì Jeon gia? Tôi không thể tin được! Em ấy thật sự rất ác độc!"
Cậu quá ác độc! Jungkook đã chính tay cắt bỏ đôi cánh tự do của mình. Ngay khi nó còn chưa kịp lớn lên, cậu đã khiến cho nó biến mất, không bao giờ xuất hiện được nữa.
Thiên thần ấy, đã không có cơ hội ngắm nhìn không gian bao la rộng lớn nữa. Cái giá đổi lại vì đoạn video ấy, rất rất lớn! Nó thậm chí còn đáng sợ hơn gấp nghìn lần! Đó chính là, Jungkook đã đánh mất bản thân mình.
Sự ngây thơ trong sáng của một đứa trẻ, không thể nào xuất hiện trên người cậu nữa. Không phải vì tiền tài, vật chất, cũng không phải vì danh dự hay quyền lực, cậu là vì người thân của mình! Cậu vì người anh trai mình thương yêu mới có thể làm như vậy.
Không phải vì ai khác, mà là vì đó là anh trai cậu. Cũng không vì ai khác, mà là tổ ấm của cậu. Vì bọn họ, bản thân và tương lai, cậu không quan tâm.
Taehyung chợt nhếch môi, nở một nụ cười chua chát, "Em quá phi thường..."
Yoongi nhắm chặt mắt, thở hắt ra một hơi, nói, "Vì đó là Jeon gia, nên em ấy mới có thể làm đến như vậy."
Không ai có thể hiểu được, cũng không ai dám khẳng định câu trả lời của mình là chính xác. Ngay cả đoạn video đó cậu còn nghĩ ra được, thì làm gì có chuyện nào khác mà Jungkook không thể nghĩ đến.