Từ chương này trở đi không đặt tên chương nữa nhé.
Ngay khi Jimin vừa dứt lời, sắc mặt Jungkook càng khó coi, mỉa mai, "Tôi không thể ngờ rằng... đám thiếu gia các anh lại lắm chuyện như thế!"
Nam Joon cười lạnh, khinh thường nói, "Lắm chuyện? Nói thật là nếu không phải cậu khác xa so với trước kia thì bây giờ dù cậu có quỳ xuống đất cầu xin thì bọn tôi cũng chưa chắc đã để ý tới như vậy! Mà cũng có thể... bây giờ cậu đã chết rồi..."
Câu cuối cùng, giọng điệu Nam Joon hạ xuống, thể hiện rõ thái độ khinh miệt cậu. Jungkook híp mắt, rồi cười khẩy một tiếng, nhàn nhạt nói, "Tôi đã nói là các anh rất mạnh, nhưng đừng vì thế mà khinh bỉ tôi! Bởi... Jungkook tôi không phải là người dễ gϊếŧ như thế đâu!" Kiếp trước cậu bị gϊếŧ bởi người thân cận với mình nhất, kiếp này cậu bắt buộc phải mạnh hơn thế nữa... để có thể đi gϊếŧ từng người bọn họ! Mà cũng có thể, bây giờ... bọn họ đều chết hết rồi.
Yoongi ngồi xuống ghế, tay dựa lên bàn, chân khẽ đung đưa, dáng vẻ đầy lười biếng, nhưng lời nói ra lại chẳng hề giống thái độ lười nhát của mình, "Cứ cho là thế đi. Rồi cuối cùng cậu vẫn sẽ trở thành con tin của bọn tôi thôi. Bởi, cậu đâu thể đấu lại một mình với sáu người mạnh hơn mình?"
Taehyung cũng ngồi xuống ghế, cằm dựa lên tay, thoải mái nói, "Bây giờ... cậu còn có tấm thẻ bài nào chưa lật? Cũng có thể, ngay từ khi bắt đầu... cậu đã lật hết tất cả thẻ bài của mình rồi. Vậy, bây giờ cậu còn lại cái gì?"
Biểu cảm của các anh đầy vẻ trêu tức khiến Jungkook không nhịn được nắm chặt tay mình lại, cố gắng kìm chế cảm xúc mạnh mẽ muốn đấm các anh một cái, cậu biết rõ bây giờ mình chỉ là một người tí hon khi đứng trước các anh, vì vậy, cậu tuyệt đối không thể nào hành động ngu xuẩn được!
Jungkook ổn định lại tâm trạng, hừ lạnh một cái, giọng nói trong phút chốc lại hạ xuống độ âm, "Tôi không phải là kiểu người thích ngồi im đợi chết đâu. Tốt nhất, trước khi thực hiện kế hoạch gϊếŧ tôi... các anh nên bảo vệ người quan trọng của mình đi."
Ánh mắt Ho Seok phủ đầy tầng băng, trầm giọng hỏi, "Ý của cậu là như thế nào?" Bảo vệ người quan trọng của mình? Cậu thật sự ghét bỏ các anh đến thế ư?
Nhưng mà thật ra, nếu không phải các anh cứ mãi dò hỏi lẫn kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu như thế, cậu ắt hẳn sẽ không khó chịu đến thế.
Jungkook cười nguy hiểm, thần bí nói, "Tôi có thể cái gì cũng kém hơn các anh. Duy nhất chỉ việc tìm ra điểm yếu của kẻ thù... Jungkook tôi đây rất tự tin!"