Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình

Chương 4: Bị xxx thêm lần nữa (H)

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Khương Diên cùng Trì Nghiêm đến bệnh viện kiểm tra, tình trạng khá nghiêm trọng, bị loét dạ dày. Bác sĩ yêu cầu Trì Nghiêm phải nhập viện theo dõi.

Khương Diên giúp anh ấy làm thủ tục nhập viện và mua cơm, bầu bạn bên cạnh khi truyền nước biển, mãi đến tối muộn mới về nhà.

Nhưng cô không hề lười biếng, trong lúc tắm vẫn không quên gội đầu, dưỡng tóc cẩn thận.

Bước ra khỏi phòng tắm, cô ngồi trên giường, dùng một chiếc khăn khô để lau tóc.

Mấy lần gần đây khi gội đầu cô đều dùng dầu gội và kem dưỡng bên xưởng cung cấp, hiệu quả thật sự không tồi, mái tóc đen mượt mềm mại của cô càng thêm săn chắc bóng mượt, công dụng cực tốt.

Hơn nữa có một mùi hương đặc biệt, không rõ là gì nhưng thơm vô cùng.

Thế nhưng khả năng lưu giữ hương thơm hình như không được tốt cho lắm. Mỗi lần cô gội đầu xong thổi khô tóc đi ngủ một giấc, sáng hôm sau thức dậy mùi hương trên tóc hoàn toàn biến mất, không để lại chút gì. Có một đêm nọ cô thức dậy vào ban đêm đi vệ sinh, cố gắng ngửi thử hương thơm từ tóc, vậy mà thoáng đấy đã biến mất. Chỉ cách thời gian cô đi ngủ có sáu tiếng mà thôi.

Cô lau tóc cho bớt ướt, sau đó lấy máy sấy tóc hong khô mái tóc hoàn toàn . Sau khi hoàn tất toàn bộ quy trình cô chui ngay vào ổ chăn, rồi tắt đèn.

Vốn đang rất buồn ngủ, thế mà tâm trí cô vẫn đang bay bổng không thể yên giấc, cô cảm thấy dường như có gì đó không ổn.

Rõ ràng đang nằm trên giường của mình, nhưng cô lại có cảm giác xa lạ khi nằm trên giường của người khác.

Chiếc chăn trên người cô, xúc cảm và cả trọng lượng đều không hề giống ngày thường, nó mềm và nhẹ hơn rất nhiều.

Trong lòng cô tràn đầy sự nghi ngờ khó hiểu, vươn tay sờ phía bên kia của giường, “Á…” Cơ thể chắc nịch ấm áp khiến cô hoảng hồn, không kiềm được hét toáng lên, vội vàng nhảy ngay xuống giường.

Sao, sao lại như vậy?

“Anh là ai? Sao anh lại ở trên giường của tôi?” Cô vội vàng ‘tách’ bật đèn sáng lên.

Nhưng cô bỗng ngây người.

Không có ai cả.

Trong căn phòng này, trên chiếc giường này, không một bóng người.

Cô rõ ràng đã chạm vào cơ thể của người đàn ông đó.

Phải, cơ thể rắn rỏi đó hẳn là của một người đàn ông.

Vốn dĩ trái tim đang đập điên cuồng đã dần bình tĩnh trở lại, nhưng sau khi liên tưởng đến những gì xảy ra tối hôm trước, cô sợ đến mức trái tim cô tưởng chừng như sắp nổ tung.

Cô ôm lấy l*иg ngực, chậm rãi bước dần đến bên mép giường. Quỳ gối trên giường, hệt như một người mù, đưa tay sờ soạng về phía trước thử thăm dò.

“Á…”

Cô lại sờ thấy người kia rồi, hơn nữa người đó đã ngồi dậy. Tay cô đang ma sát trên giường thế nên lần này cô chạm được vào eo của anh ta. Di chuyển lên trên thì có thể tiếp xúc với l*иg ngực bằng phẳng rắn chắc, người đó thực sự là một người đàn ông!

Vậy nên, đây là người đàn ông mà cô không thể nhìn thấy?

Cô kinh ngạc đến mức không biết nên làm thế nào, định rụt lại thì đã bị người kia túm chặt lấy tay. Sau đó trong lúc cô không hề có sự phòng bị nào, anh nghiêng người ép mình về phía cô, đè chặt cô trên lớp ga giường, kế đến là nụ hôn bất chợt ập xuống.

Cô mở to mắt, ngẩn ngơ giây lát rồi mới nhớ ra việc phải vùng vẫy: “Ưm ưm, buông tôi ra, ưm…”

Đáng tiếc sức lực của người đàn ông quá lớn. Thêm vào đó, tuy anh đang ép buộc cô, nhưng không hề sử dụng bạo lực. Nụ hôn sao mà dịu dàng, dễ chịu đến vậy…

Cô dần đắm mình trong đấy.

Cô chỉ mặc một chiếc đầm ngủ loại rất dễ cởi, đối phương chỉ cần một loáng là đã cởi sạch ra. Anh gặm cắn đầṳ ѵú cô, dùng đầu gối tách hai chân cô ra, ngón tay đi vào thăm dò bên trong cô bé.

Bên dưới đã ướt đẫm. Khương Diên xoay hông muốn thoát khỏi sự tấn công của anh nhưng lại bị anh cố định chặt phần eo của mình.

Anh lại cúi người đặt một nụ hôn lên môi cô. Đầu lưỡi anh chui vào trong khoang miệng quấn lấy lưỡi cô, hút lấy nước bọt trong miệng cô một cách đói khát.

Khương Diên đã hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác này.

Cô bị hôn đến mức đầu óc choáng váng, cơ thể mềm nhũn như nước.

Lúc cô bừng lên niềm khao khát mãnh liệt trong lòng, dươиɠ ѵậŧ to lớn trong trạng thái cương cứng của người đàn ông đặt ngay lối vào âʍ ɦộ của cô. Sau giây lát chần chừ, anh bỗng đẩy mạnh vào trong.

“Ha..ah..ah…” Cô khó kìm nén được mà rên lên: “Đừng mà, xin anh đừng…”

Người đàn ông xem như chưa nghe thấy gì, anh hạ thấp eo xuống, ép sát người cô, từng nhịp từng nhịp bắt đầu cử động theo quy luật.

Vị trí giao hợp dường như có thể sản sinh ra dòng điện, cảm giác tê rần như thấm vào xương ngấm vào người, kɧoáı ©ảʍ lan ra khắp cơ thể, cô thấy mình như đang trôi trên mây.

“Ưm a… căng quá, ưm quá đầy rồi a… lớn quá…nh..nhanh quá…”

Đôi mắt Khương Diên như được phủ lên một màn sương, hai má ửng hồng, cơ thể lắc lư theo cử động của lớp ga trải giường. Cô thở mạnh, tay nắm chặt lấy cánh tay của người đàn ông đang chống bên cạnh cơ thể cô. Cô không biết làm thế nào mà tất cả mọi thứ xảy ra, cô đang bị một người đàn ông vô hình xâm chiếm cô bé của mình…

Rõ ràng có thể ngửi thấy, thậm chí có thể nếm được, nhưng lại không cách nào nhìn thấy được.

Cô không biết được liệu anh có thể nhìn thấy cô, nghe thấy cô, hoặc là quen biết cô hay không, anh là ai vậy?

Tất cả chuyện này là sao?

Không để cho cô có thêm cơ hội suy nghĩ gì nữa, người đàn ông đang sung sướиɠ cùng cực, vươn tay xoa nắn rồi nết lấy đầṳ ѵú non nớt mềm mại trước ngực cô, dưới thân ra sức ra vào trong cô. Cô có thể nghe thấy rõ âm thanh nhóp nhép bởi dòng nước tung toé từ âʍ ɦộ do bị anh trêu chọc, và cả tiếng va chạm bành bạch giữa hông và mông. Nghe thôi đủ khiến người ta tim đập nhanh, mặt đỏ ửng, da^ʍ thuỷ dưới thân tuôn trào càng lúc càng nhiều.

“Nhẹ thôi mà, chậm chút, đừng mà…”

Đôi gò bồng đảo bị anh xoa nắn thành đủ loại hình dáng, đầṳ ѵú bị nhéo thành màu đỏ thẫm, bên trong âʍ ɦộ bị dươиɠ ѵậŧ thô dài, cương cứng lấp đầy đến mức tưởng chừng như sắp vỡ mất… Khương Diên không thể miêu tả rõ được cảm giác này là đau đớn hay thoải mái, cô đoán rằng có lẽ người đàn ông vô hình này không thể nghe thấy giọng của cô, bởi vì anh không chỉ không nhẹ nhàng hay làm chậm hơn, ngược lại càng ra vào càng nhanh càng mạnh hơn…

Sắp bị anh chơi hỏng mất thôi…

Cô bé của cô đã tê rần, Khương Diên bị anh lật qua lật lại không ngừng thúc mạnh. Sau đó anh thay đổi tư thế khiến cô nằm bò trên giường, bên dưới bụng nhỏ được kê một cái gối. Cô bị bắt phải ưỡn mông chịu đựng từng cú nện thật mạnh không biết mỏi mệt của người đàn ông. Cô đã lêи đỉиɦ hết bốn lần rồi, nhưng cây gậy gộc của anh vẫn cứng rắn vô cùng, càng nện càng hăng.

Tiếng rêи ɾỉ như mất hết hơi sức, cổ họng cô khô rát khản đặc, cô thực sự không chịu nổi nữa. Lời cầu xin của cô anh không thể nghe thấy vậy thì cô chỉ đành liều mình thắt chặt cô bé để khiến anh mau ra hơn, chỉ cần anh bắn ra thì cô sẽ được giải thoát.

Cảm nhận được cô cố tình siết chặt âʍ ɦộ, anh ép sát mình vào lưng cô, hơi nóng phả ra khi anh thì thầm sau cổ cô. Nhưng anh đã nói những gì thì cô không thể nghe thấy được, không có bất cứ âm thanh nào rót vào bên tai. Kế đến anh lại nhấc người dậy, bàn tay vỗ mạnh lên mông cô, sau đó nắm chặt lấy hông cô, đẩy mạnh vào trong, thúc vào rút ra dữ dội.

“Ừm…a…a…”

Khương Diên không chịu nổi nữa, mắt cô đảo một vòng, suýt nữa thì ngất đi.

Cuối cùng anh cũng xuất tinh.

Sau cơn kɧoáı ©ảʍ cùng cực, người đàn ông vô hình ấy ôm cô vào lòng, tay anh mơn trớn mái tóc dài của cô, dường như đang thì thầm điều gì. Bởi vì gương mặt cô đang kề sát l*иg ngực anh nên có thể cảm nhận được sự rung động trên ngực anh.

Ít ra cô có thể xác nhận được anh không phải là quỷ, quỷ thì làm sao mà có cơ thể rắn rỏi ấm áp nhường này được. Nhưng mà người này rốt cuộc là ai? Bằng cách nào mà hai người họ lại kết nối được với nhau?

Cô mệt đến mức không còn sức để suy nghĩ thêm gì nữa, mí mắt nặng đến mức không thể cử động được. Cô nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ say.