Anh Em Song Sinh Hoán Đổi Cuộc Sống

Chương 22: Giản Văn Minh biết kéo violin!

Editor + Beta: Hủ Ngốc (Ngốc đã beta lại)

Địa điểm ghi hình của trận công diễn thứ hai là thính phòng của đài truyền hình Giang Hải. Bọn họ chia thành hai nhóm đi xe buýt đến đài truyền hình.

Đây cũng là trận đầu tiên có người xem đến hiện trường, tham dự bỏ phiếu công diễn.

Công diễn bảy giờ rưỡi tối bắt đầu, chưa đến năm giờ, đã rất nhiều người xem cùng với những fans không cướp được vé tập trung bên ngoài tòa nhà, chờ thần tượng của mình đến, trên quảng trường nhỏ bên ngoài đài truyền hình, đã tụ tạp gần một ngàn người rồi.

Chiếc xe buýt đầu tiên chậm rãi đến trước quảng trường bên ngoài tòa nhà, đoàn người nháy mắt liền xôn xao hẳn, từ bên trong tòa nhà một đoàn bảo an chạy ra, tới duy trì trật tự, hai hàng rào chắn ngăn cách đoàn người với thảm đỏ.

Giản Văn Khê cùng Chu Tử Tô ngồi chiếc xe buýt thứ hai, trên xe có mười lăm minh tinh nghệ sĩ, cùng với mười lăm vị đồng đội của bọn họ.

So với sự bình tĩnh của các minh tinh, tân binh đều hưng phấn rõ ra mặt, sôi nổi dán lên cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

Nghệ sĩ trên chiếc xe buýt đầu tiên đã xuống xe, dẫn đầu đoàn người Cố Vân Tương cùng Lục Dịch vừa xuất hiện đã khiến đoàn người oanh động, Giản Văn Khê nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nghe thấy hết đợt ầm ĩ này đến đợt ầm ĩ khác, là âm thanh fans cuồng nhiệt kêu tên nhóm người Cố Vân Tương. Cố Vân Tương rất cao lãnh, cũng không để ý tới, Lục Dịch lại rất nhiệt tình mà dừng lại, còn đi bắt tay với fans, bị bảo an túm ngước trở về, có vài fans kích động đến mức trực tiếp khóc.

Đay là là đầu tiên Giản Văn Khê cảm thấy được sự nhiệt tình của fandom, so với lúc anh ở sân bay còn khoa trương hơn nhiều.

Hôm nay kỳ thật rất lạnh, trời đầy mây, gió cũng lớn.

Thế nhưng dù trời có lạnh, cũng không ngăn được sự nhiệt tình của fans.

Chiếc xe của bọn họ cũng đã dừng lại, cửa xe vừa mở, tiếng thét chói tai của fans càng lớn hơn nữa.

Nhân khí cao nhất trên chiếc xe này chính là Sở Nhiên, một số minh tinh nhân khí thấp xuống xe trước, bước nhanh xuyên qua đoàn fans, đem tiếng hoan hô đều để lại cho Sở Nhiên.

Giản Văn Khê đứng lên khỏi chỗ ngồi, cùng với Chu Tử Tô xuống xe.

Ai biết anh vừa bước xuống xe, đám người lập tức náo động.

Ngoài ý muốn, nhưng dọa anh hoảng sợ.

"Giản Văn Minh Giản Văn Minh!" Những cô gái nhỏ đó nhiệt tình mà gọi.

Giản Văn Khê quay đầu nhìn các cô, vẫy vẫy tay.

Đám người liền bùng nổ.

Áo lông vũ dài đến cẳng chân, đem cả người Giản Văn Khê bao phủ. Anh đội chiếc mũ to của áo lông vũ, cơ hồ che khuất hơn nửa khuôn mặt.

Nhưng bộ phận lộ ra ngoài ánh sáng cũng đủ làm cho người ta kinh diễm.

Khuôn mặt vừa trắng vừa nhỏ, mái tóc đỏ, áo lông vũ màu đen, giống như một đóa hoa hồng đang nở rộ.

Alpha đẹp nhất giới giải trí, mỹ mạo người thật tựa hồ còn đẹp hơn trên màn ảnh nhiều, đặc biệt là đôi tay kia, trắng trẻo hồng hào, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, đẹp đến kỳ lạ.

"Giản Văn Minh đẹp thật ấy..." Một Chuồn Chuồn Nhỏ trộm nói.

"Chính là vẫn chưa so được với anh trai đi?"

"Hai người bọn họ tuy rằng đều là Alpha, nhưng đẹp bất đồng phong cách."

"Alpha đẹp nhất là anh trai, Omega đẹp nhất là Cố Vân Tương, đồ ngốc hoa si này... A a a a, xe huấn luyện viên tới rồi!!! Có phải xe của anh trai không?"

Nhóm Chuồn Chuồn Nhỏ nháy mắt liền đem người nào đó quẳng mất tiêu, cùng một lúc nhìn về chiếc xe hơi màu đen.

Là nhãn hiệu xe của 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 ngừng ở giữa hai chiếc xe buýt.

Lập tức có nhân viên công tác đi tới mở cửa xe, Chu Đĩnh mang mũ lưỡi trai bước xuống xe, hoàn toàn kíp nổ cả đám người.

Bọn người Giản Văn Khê nhanh chóng đi vào đại sảnh của đài truyền hình, bỗng nhiên nghe thấy nhiều tiếng hét chói tai ồn ào chưa từng có.

Nếu như nói vừa rồi Cố Vân Tương xuất hiện có thể xem như làm đám người bạo nổ, thì Chu Đĩnh xuất hiện chả khác gì bom hạt nhân.

Tất cả bọn họ không nhịn được quay đầu lại nhìn, Chu Tử Tô nhỏ giọng nói: "Nhân khí của thầy Chu..."

Không hổ là đương kim đỉnh lưu giới giải trí.

Giản Văn Khê trải qua hai lần bị hoan hô, chính là khi quay đầu lại xem Chu Đĩnh phải chịu đãi ngộ như thế nào, mới biết được khi fans điên cuồng lên sẽ là bộ dáng gì.

Không biết liệu có một ngày nào đó, anh cũng được hưởng đãi ngộ đó không.

Khi đó hẳn là anh đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi nhỉ?

Vào đại sảnh liền thấy ấm áp hơn nhiều, Giản Văn Khê cởi mũ, một mái tóc đỏ bắt mắt, khiến cho những thí sinh khác sôi nổi ghé nhìn.

Mỹ nhân, thật là lăn lộn kiểu nào cũng thấy đẹp.

Lục Dịch cách đoàn người nhìn đến, trong lòng liền đỏ bừng nhảy dựng.

Hắn ta vốn dĩ rất tin tưởng màn biểu diễn mình đã chuẩn bị đêm nay, chính là một quả đầu đỏ như lửa này của Giản Văn Minh, phảng phất như một đám lửa đang cháy bùng lên, khiến lòng người kinh hoảng.

Xem ra Giản Văn Minh lần này cũng chơi hết mình.

Trận đánh này đã chú định là sẽ rất mãnh liệt, chuyện bây giờ có thể làm, cũng chỉ là căng da đầu mà thôi.

Hắn mím chặt môi, vào phòng nghỉ.

Dựa theo thời gian tổ tiết mục an bài cho bọn hắn, hôm nay có lẽ sẽ ghi hình đến gần mười hai giờ, tiến hành vòng PK đầu tiên, mười lăm đội thua ngày mai sẽ thi đấu lần nữa trên mạng nền tảng, cuối cùng chỉ có năm đội có thể đi tiếp, mười tổ còn lại kia sẽ bị đào thải.

Để tạo móng cho phát sóng trực tiếp trên truyền hình, toàn bộ mười mấy cái cửa sổ trực tiếp của Giang Hải TV đều đóng hết, chỉ để những hoa đán mang theo camera man vào hậu trường quay hình. Cùng lúc đó, official Weibo tuyên bố, trang web bỏ phiếu chính thức mở ra.

"Mọi người muốn đi xem ai? Có thể thông qua làn đạn nói cho tôi biết, tôi có thể giúp mọi người đi tìm tòi bí mật!" MC là một em gái ngọt ngào, cười rộ lên lại càng ngọt, thanh âm thanh thúy, cô nhìn làn đạn đang chạy, che miệng cười: "Mọi người gửi nhanh quá rồi, tôi một câu cũng không nhìn được đây này."

Cô làm ở đài truyền hình Giang Hải đã được bốn năm, vẫn luôn rất được phủng, là tiểu công chúa dự bị của Giang Hải, cô đã từng tham dự rất nhiều gameshow, nhưng 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 quả thật là chương trình hot nhất mà cô từng gặp qua.

Làn đạn tràn đầy cả màn hình, quả thật khiến người ta chấn động.

"Mọi người nhiệt tình quá nhỉ." MC kích động nói: "Như thế này đi, web bình chọn của Tinh Nguyệt chúng ta không phải đã mở rồi sao? Chúng ta phỏng vấn dựa theo thứ hạng hiện tại đi, được không ạ?"

Cô nói rồi móc ra một cái điện thoại khác, cúi đầu nhìn bảng xếp hạng, sau đó duỗi màn hình điện thoại cho máy quay: "Chúc mừng thầy Cố Vân Tương nha, đương kim hạng nhất, chúng ta bây giờ lập tức đến xem anh ấy nào."

MC vừa đi vừa để mắt đến làn đạn của cư dân mạng "Mọi người muốn xem Chu Đĩnh lão sư á... Lát nữa bốn vị huấn luyện viên sẽ đến phòng phát sóng trực tiếp cũng với mọi người mà, chúng ta hiện tại chủ yếu là phỏng vấn các thí sinh thôi. Đi thôi nào, chúng ta đi xem xem Cố lão sư đang làm gì."

Cửa phòng Cố Vân Tương mở ra, đã có vài nhân viên công tác đang đứng ở cửa. Mọi người tránh ra cho cô đi vào, cô liền dẫn cameraman đi vào.

Cố Vân Tương đang trang điểm lần cuối cùng, thấy MC tiến vào, hắn cười vẫy tay chào.

Mc vừa đi vào liền thả rắm cầu vòng, Cố Vân Tương một chút cũng không tỏ vẻ bệnh ngôi sao, đứng lên đón MC.

"Mọi người đều rất tò mò đêm nay anh sẽ biểu diễn gì đấy ạ." MC nhìn về phía camera: "Ai, chúng ta chắc không làm lộ kịch bản đâu nhỉ?"

Cố Vân Tương cười cười, nói: "Lần này tôi chuẩn bị một bài tiếng Anh mà ai cũng thích đấy, "Blank Space" của Taylor, chúng tôi không sợ lộ kịch bản, bởi vì chúng tôi đã cải biên rất nhiều rất nhiều rồi, sẽ là một bài hát vui vẻ hơn nguyên khúc nhiều."

"À, em rất thích MV bài này, nữ chủ thất tình sau đó thét chói tai, khóc hu hu, giống như người điên mà lấy ghi-ta đập xe thể thao, siêu thú vị luôn!"

Cố Vân Tương chỉ chỉ lớp trang điểm chỉ mới vẽ một nữa trên mặt mình: "Mọi người nhìn vào mắt tôi là biết ngay, mọi người sẽ thấy một phiên bản Cố Vân Tương điên cuồng hắc hóa."

"Rất mong đợi rất mong đợi." MC nói: "Xem ra mọi người lần này đều chuẩn bị rất kỹ càng."

"Lần trước bỏ qua hạng nhất, là tôi bất cẩn rồi." Cố Vân Tương đưa nắm tay trước máy quay, trên mặt treo nụ cười mỉm, hắn ta như trời sinh đã có thể nắm chắc chừng mực cùng hiệu quả mà nói: "Lần này, Văn Minh, tôi tới rồi đây."

Fan Vân dũng mãnh lao vào phòng trực tiếp, làn đạn cũng bị các cô spam.

[Anh trai cố lên!]

[Ủng hộ anh!]

[Phong Vương xuất hiện à, Kim Đà kết hợp với Tinh Nguyệt?? Thật đáng mong đợi!]

[Anh trai anh chắc chắn sẽ là hạng nhất!]

MC thấy thế cười hỏi Cố Vân Tương "Anh có biết hiện tại anh đang là hạng nhất không ạ?"

Cố Vân Tương hơi hơi mỉm cười, lớp trang điểm dở cũng không ảnh hưởng đến du͙ƈ vọиɠ cùng khí chất thuần khiết của anh ta: "Tôi tham gia Tinh Nguyệt Chi Chiến mà không lấy hạng nhất mới là lạ đi? Ha ha ha ha ha, đùa chút thôi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ, mọi người cùng đón xem biểu hiện xuất sắc đêm nay của các thí sinh khác nhé!"

MC đúng lúc mà chen thêm một câu: "Nhớ chú ý kênh truyền hình Giang Hải đấy nhé, đêm nay cho mọi người đẹp mắt!"

Mọi người trong phòng đều cười.

Bởi vì nghệ sĩ muốn phỏng vấn rất nhiều, thời gian gấp, nhiệm vụ nặng, nghe thấy đạo diễn thông qua tai nghe thúc giúc cô, MC lại thả thêm vài cái rắm cầu vồng nữa, sau đó ra khỏi phòng Cố Vân Tương.

Cố Vân Tương tiễn cô ra cửa, lại nhìn thấy hai nhân viên công tác ôm hai cây đàn violin vào phòng của Giản Văn Minh cùng Chu Tử Tô.

Hắn ta liền hỏi đoàn nhân viên công tác: "Tiết mục của bọn họ còn có cả đàn violin à?"

Nhân viên công tác gật gật đầu: "Vừa mới thêm vào."

Ánh mắt Cố Vân Tương lạnh đi vài phần.

Giản Văn Minh vậy mà biết chơi violin, hắn ta vạn lần cũng không ngờ tới.

Phát hiện ngoài ý muốn này, làm sự bình tĩnh hắn ta vừa dựng lên phải lung lay.

Tin tức web bỏ phiếu đang mở cũng lan truyền đến các thí sinh rồi, mọi người đều có chút không bình tĩnh.

Đặc biệt là các tân binh, tìm mọi cách để hỏi thăm tình hình bảng xếp hạng trước mắt.

Chỉ có một phòng là ngoại lệ.

Nhân viên công tác nhìn Giản Văn Khê, Giản Văn Khê đang cùng Chu Tử Tô luyện đàn. Bọn họ trước khi biểu diễn chính thức sẽ biểu diễn một đoạn đấu đàn.

Đấu đàn là chủ ý bọn họ nghĩ đến khi diễn tập.

Lúc này đây mọi người đều lấy ra bản lĩnh thật của mình, hai người bọn họ lần đầu đứng chung cũng không thể sơ ý. Giản Văn Khê ngẫu nhiên nghe nói Chu Tử Tô biết kéo đàn violin, trước khi thi đấu chính thức đã đề nghị, hai người cùng nhau kéo một đoạn đàn violin.

Hai người bọn họ thương lượng nửa ngày, cuối cùng cũng nghĩ tới vụ đấu đàn này.

Đấu đàn, là một trò chơi mà lúc bọn họ học đàn sẽ thường thường chơi, có khá nhiều cách chơi, một chọi một, một chọi nhiều người, cường cường đối kháng là hay nhất.

Lần diễn tập cuối cùng bọn họ lại thử một lần, sau khi đấu xong không chỉ riêng hai người bọn họ, ngay cả tổng giám đốc âm nhạc Lương Âm cũng rất kích động.

Quá là phù hợp với bầu không khí tình yêu đẫm máu.

Hai người họ chỉ diễn tập đúng một lần, bọn họ còn đang thương lượng xem làm sao để đấu đàn càng bùng nổ hơn, có thể kết nối với bài hát thì càng tốt.

"Tôi thấy mọi người đều đang hỏi thăm tình huống bảng xếp hạng, hai người các cậu sao lại bình tĩnh dữ vậy." Nhân viên công tác nhịn không được mà hỏi.

Giản Văn Khê nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cười cười, không nói chuyện.

Chu Tử Tô nói: "Đại khái là biết mình xếp thứ tự gì rồi."

Cậu vừa dứt lời, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm kinh hỉ của Trịnh Thỉ: "Văn Minh!"

Trinh Thỉ xuyên qua một đống nhân viên công tác, đặt mông ngồi bên người Giản Văn Khê: "Cậu biết cậu xếp hạng mấy không?"

Hắn lại nhìn về phía Chu Tử Tô: "Cậu biết cậu xếp hạng mấy chưa?"

Giản Văn Khê hỏi: "Anh biết à?"

"Tôi vừa mới hỏi thăm được đấy, cậu xếp hạng ba!"

Phải biết trước khi Giản Văn Minh tham gia "《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》, số lượng fans so với ba mươi vị minh tinh kia, chỉ sợ phải hơn hạng hai mươi đấy.

Chỉ công diễn một lần, nhân khí liền bay tới top 3.

Hắn lại nói với Chu Tử Tô: "Cậu cũng rất lợi hại, hạng hai bảng tân binh!"

Giản Văn Khê hơi hơi chau mày: "Hạng nhất là ai?"

"Lưu Tử Nghĩa, cậu ta cùng Cố Vân Tương đều là hạng nhất bảng tân binh cùng minh tinh."

Cố Vân Tương nhân khí đứng đầu không có gì dể nói, nhưng Lưu Tử Nghĩa, thế mà trên cả Chu Tử Tô, anh có chút ngoài ý muốn.

Bất quá nghĩ kỹ lại, cũng rất hợp lý. Fans Cố Vân Tương chắc chắn sẽ dìu dắt Lưu Tử Nghĩa.

Fan Vân thật sự quá là đông. Số lượng fan trong vòng giải trí phỏng chừng chỉ xếp sau mỗi fan Chu Đĩnh.

"Xếp hạng hai là Lục Dịch." Trịnh Thỉ nói "Buổi tối hôm nay do là 800 khán giả tại hiện trường bỏ phiếu, nếu như cậu muốn thắng Lục Dịch, chỉ sợ là hơi khó. Cậu phải chuẩn bị tâm lý đi nhá, thua cũng không đại biểu cậu không đủ mạnh!"

Giản Văn Khê cười gật gật đầu.

Trịnh Thỉ vỗ vỗ vai anh, sau đó đứng lên: "Tôi phải đi đây."

"Anh cũng cố lên đấy." Giản Văn Khê nói.

Trịnh Thỉ gật đầu.

Hắn cảm thấy hắn lo lắng cho anh có hơi thừa rồi thì phải, Giản Văn Khê nhìn bình tĩnh thế kia.

Tựa hồ một chút cũng không khẩn trương, trầm tĩnh tự tin, cùng với quả đầu đỏ như lửa kia của anh có chút không hợp lắm.

Trên đàn violin của Giản Văn Khê và Chu Tử Tô đều gắn giảm âm, bên ngoài hầu như nghe không được, nhưng tiếng đàn dồn dập kịch liệt vẫn khiến hắn cảm thấy trong lòng kinh hoảng.

Lo lắng của hắn hình như hơi dư thừa. Giản Văn Minh đứng trên sân khấu kéo violin, cũng đủ để khiến người xem kinh diễm rồi.

Bảy giờ hai mươi phút, bốn vị huấn luyện viên tề tựu về phòng phát trực tiếp.

Chu Đĩnh rất có phong độ mà đứng trước ghế đầu tiên bên trái, sau đó duỗi tay có ý mời Miêu Lật vào trong.

Miêu Lật xách váy nói: "Cảm ơn anh."

Chung Nhạc ngồi ở ghế đầu tiên bên phải, đem vị trí trung gian nhường cho Miêu Lật và Trương Tư Hằng.

Bốn chiếc điện thoại đang phát sóng trực tiếp, lần lượt bày trước mặt bốn vị huấn luyện viên.

"Trước tiên có thể chào hỏi các bạn khán giả được không ạ." Dẫn chương trình cười nói.

Từ phải sang trái, mọi người lần lượt chào hỏi, lúc đến phiên Chu Đĩnh, y còn chưa mở miệng, màn hình đã nhìn không thấy người. (Bị làn đạn quá nhiều che mất rồi.)

Trương Tư Hằng nói: "Được lắm anh bạn."

Nhân khí Chu Đĩnh cao đến thái quá. Tuy Trương Tư Hằng trải đời nhiều, cũng phải cảm thấy nhân khí của y quá mức khoa trương.

Ông thấy có lẽ là do hình tượng của Chu Đĩnh xây dựng tốt.

Bản thân chính là cực phẩm Alpha, giới tính đã chú định y phải bị những Omega cùng Beta yêu thích, cũng sẽ bị những Alpha khác ngưỡng mộ rồi.

Hơn nữa còn có tài hoa, có khuôn mặt tuyệt phẩm, dáng người đỉnh cao, lúc thấy y nhảy thì tim cũng đập như điên, chỉ là ngày thường ít nói đến không thể ít hơn, cao lãnh đến không thể cao hơn thôi.

Tương phản manh đó.

Như bây giờ nè, thời điểm tới lượt y phát ngôn, y cũng chỉ mỉm cười nói đúng một câu: "Mọi người buổi tối tốt lành, tôi là Chu Đĩnh."

"Đêm nay là đêm thức hai của Tinh Nguyệt, hiện tại trên Weibo, Tieba, diễn đàn tất cả mọi người đều đang đoán xem ai sẽ là hạng nhất, biểu hiện của các thí sinh, bốn vị huấn luyện viên hẳn đều đã biết rồi nhỉ, có thể cho khán giả vài câu cảm nghĩ không ạ?"

Trương Tư Hằng cười nói: "Chúng ta có ba mươi đội biểu diễn đó, mọi người có biết cái con số này đáng sợ cỡ nào không? Tôi chỉ xem qua biểu diễn của một vài thí sinh thôi, chưa xem hết đâu."

Chung Nhạc cùng Miêu Lật hùa theo: "Chúng tôi cũng chỉ mới xem vài cái."

"Chu Đĩnh lão sư thì sao ạ?" Dẫn chương trình thẹn thùng hỏi.

Là một Omega, cô luôn ngại nhìn thẳng vào Chu Đĩnh.

Khí chất Alpha trên người Chu Đĩnh quá mãnh liệt, này chính là mị lực không thể nào chống cự được.

"Mấy ngày nay tôi có chút bận, một cái cũng chưa kịp xem."

Trương Tư Hằng lập tức hát đệm: "Chúng tôi cũng muốn giữ chút mới mẻ mà. Hy vọng đêm nay các thí sinh lên sân cũng có thể làm chúng tôi kinh diễm như Giản Văn Minh đã làm ở tập một."

Vừa nhắc đến Giản Văn Minh, dẫn chương trình liền nói "Tôi vừa mới phỏng vấn Giản Văn Minh đây, phát hiện hôm nay cậu ấy đã nhuộm tóc đỏ, các vị huấn luyện viên có nhìn thấy tạo hình mới của cậu ấy chưa ạ?"

Mọi người lắc đầu.

Tóc đỏ?

Chu Đĩnh có chút ngốc lăng.

Quả nhiên Giản Văn Minh vẫn là Giản Văn Minh.

Như vậy cũng tốt, y sẽ không phải miên man suy nghĩ nữa, đồng thời ở trong cái gameshow này tìm một chút chuyện cười.

Y đã có thể nghĩ đến bộ dáng Giản Văn Minh tóc đỏ rồi, khoa trương, diễm lệ như ánh bình minh, sáng lạn như hoa mùa hạ.

Như vậy cũng tốt, bọn họ vốn không nên có bất luận loại cảm tình gút mắt gì cả.

Bên ngoài vang lên thông báo của tổ tiết mục: "Mười lăm phút nữa bắt đầu ghi hình, các tổ chuẩn bị."

Hành lang xôn xao hẳn lên, các vị thí sinh theo thứ tự mà ra khỏi phòng nghỉ, đi đến đại sảnh phát sóng số 1. "Ca ca ca" vài tiếng, toàn bộ đèn trong đại sảnh sáng lên, mọi người vừa ngẩng đầu liền thấy ánh đèn như hỏa long mà nhảy múa trên sâu khấu, toàn bộ sân khấu phát ra quang man màu xanh dương sáng lạn, phía trên mái vòm, là chúng tinh củng nguyệt.

Bảy giờ hai mươi chín phút tối, phát sóng trực tiếp trên internet đã có hơn một trăm vạn người xem, họ bắt đầu đếm các minh tinh trên màn ảnh, khu thí sinh có chút tối, mơ hồ có thể nhân thấy các vị minh tinh, ở trong bóng tối mông lung kia, ẩn hiện một đầu tóc đỏ đong đưa trong màn đêm.

[Kích động vãi, mọi người xem trailer truyền hình Giang Hải mới đắng chưa? CMN xuất sắc vãi!]

[Bốn chữ, thần tiên đánh nhau!]

Một đoạn trailer này là cắt bối từ tư liệu sống mà ra, chỉ ngắn ngủn có một phút, Cố Vân Tương đầy mồ hôi con ngươi hắc ám, Giản Văn Minh tóc đỏ như lửa, Lục Dịch với trang phục màu bạc như sao băng, ánh mắt kinh hồng của Chu Tử Tô, Lưu Tử Nghĩa làm Metal Amino, còn có Sở Nhiên ôn nhu ngâm xướng, súng đạn của Vũ Minh Hoán toàn bộ lên nòng, tất cả đều thoáng hiện trên màn ảnh, xoát bạo các diễn đàn của giới giải trí.

"Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một, action!"

Ca khúc chủ đề của 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 chấn động truyền đến từ từ trong đại sảnh phát sóng.

Đây là lần đầu tiên ca khúc chủ đề của 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》được công bố, khác với những ca khúc đầy vui sướиɠ thanh xuân của các chương trình tuyển tú khác. Ca khúc chủ đề của《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 vừa chậm rãi lại vừa nhiệt huyết. Ca khúc bây giờ phát ra, đại chiến Tinh Nguyệt chân chính, chính thức bắt đầu. Ánh đèn trên khu ghế thí sinh sáng lên, camera xẹt qua các thí sinh, bọn họ ngẩng đàu nhìn về phía màn ảnh, dung mạo đều là tuyệt phẩm, trong mắt trần đầy dã tâm cùng du͙ƈ vọиɠ.

Đây mới là giới giải trí chân thật nhất, sắc đẹp tràn lan, du͙ƈ vọиɠ cuồn cuộn, dưới ánh đèn flash đều là danh với lợi. Lục Dịch bỗng nhiên quay đầu nhìn Giản Văn Khê, ánh mắt của Giản Văn Khê nhìn thẳng hắn ta, dư quang thấy được Cố Vân Tương ở bên cạnh.

Hắn ta mím mím môi, tươi cười ngưng đọng trên khóe miệng, lòng bàn tay hơi đổ mồ hôi, ngón tay cũng nắm chặt lại.