Anh Em Song Sinh Hoán Đổi Cuộc Sống

Chương 41

Giản Văn Khê nhìn cậu ta, đi vào phòng vệ sinh, Trịnh Thỉ đuổi theo tới cửa phòng vệ sinh, hỏi: "Quay quảng cáo thế nào rồi?"

"Cũng được, khá thú vị." Giản Văn Khê nói.

"Bây giờ cậu thực sự nổi tiếng rồi, lúc cậu đi quay tôi cũng thấy rồi, rất nhiều người, tôi tổ concert cũng không nhiều người như vậy. Anh Giản thực sự hot rồi!"

Giản Văn Khê rửa tay, lấy khăn lau, nói: "Mới chỉ bắt đầu thôi, sau này sẽ còn nổi tiếng hơn nữa."

Trịnh Thỉ nhìn Giản Văn Khê, cười nói: "Tôi thích sự tự tin của cậu."

Có lẽ vì bản thân có chút lạnh lùng, nên khi Giản Văn Khê nói những lời này, không hề khiến người khác cảm thấy kiêu ngạo, ngược lại còn khiến người ta nghe mà phấn khích, còn hơn cả bản thân được nổi tiếng.

Bỗng nhiên, loa trong phòng vang lên, là giọng của Trần Duệ: "Vũ đạo ca khúc chủ đề "Tinh Nguyệt Chi Chiến" sắp được công bố, xin mời các thực tập sinh tập trung ở phòng tập vũ đạo."

Nghe vậy, Giản Văn Khê vội vàng ra khỏi phòng vệ sinh, mở vali, lấy quần áo định mặc ra.

Trịnh Thỉ đứng bên cạnh chờ anh, thấy Giản Văn Khê cởϊ áσ sơ mi, lộ ra tấm lưng trắng nõn nà. Vai anh rất rộng, khung xương mảnh mai hơn so với alpha bình thường một chút, eo rất thon, sống lưng trông rất hấp dẫn.

Cậu ta đang nhìn, bỗng nhiên nhận ra Giản Văn Khê quay đầu nhìn lại, liền cười một cái, Giản Văn Khê quay đầu đi, không để ý tới cậu ta, cởϊ qυầи xuống, thay một chiếc quần tây màu xám nhạt, lúc cúi người, qυầи ɭóŧ màu đen căng tròn, Trịnh Thỉ nhìn đến nỗi miệng lưỡi khô khốc, quay người lấy một chiếc áo khoác mặc lên người.

Nhan sắc thực sự là vũ khí lợi hại.

Mặc dù là alpha, nhưng cậu ta lại…!

Đợi Giản Văn Khê thay xong quần áo, hai người ra khỏi phòng, đúng lúc gặp Cố Vân Tương đang nói chuyện với Chu Đĩnh ở hành lang.

Nhìn thấy anh bước ra, Cố Vân Tương còn cố ý quay đầu nhìn bọn họ một cái.

Thực tập sinh lần lượt ra tới, có lẽ không muốn cản trở mọi người, Cố Vân Tương đột nhiên giơ tay ra, chạm vào cánh tay của Chu Đĩnh, đẩy hắn sang một bên, bản thân anh ta cũng lập tức nhích sang một bên.

"Về với vũ đạo của buổi biểu diễn tiếp theo, có một số động tác em vẫn chưa làm tốt, em muốn nhờ anh giúp đỡ." Cố Vân Tương nói với Chu Đĩnh.

Chu Đĩnh đáp lại một tiếng, nhưng lại quay đầu nhìn về phía Giản Văn Khê.

Lúc nãy, tình cờ gặp Giản Văn Minh trong hành lang thật sự làm hắn cảm thấy tim mình đập nhanh không thôi, Giản Văn Minh chào hỏi, hắn chỉ biết ngây người "ừ" một tiếng.

Bây giờ gặp lại Giản Văn Minh, hắn càng ngày càng cảm thấy đối phương giống Joshua.

"Thầy Chu." Cố Vân Tương gọi.

"Ừ." Hắn quay đầu lại, nhìn về phía Cố Vân Tương.

Cố Vân Tương dùng dư quang nhìn về phía Giản Văn Khê, mím đôi môi đỏ của mình, cười hỏi: "Được không?"

"Được." Chu Đĩnh nói.

Sau đó, anh ta có cảm giác Giản Văn Khê và Trịnh Thỉ cùng nhau đi ngang qua bọn họ.

Trịnh Thỉ rất thích nhiều chuyện, còn quay đầu nhìn anh ta vài lần.

Nhưng hình như Giản Văn Khê không nhìn thấy bọn họ, chỉ mỉm cười, vẫy tay với Chu Tử Tô ở cách đó không xa.

Thực tế, từ khi tham gia "Tinh Nguyệt Chi Chiến", Giản Văn Khê rất hiếm khi cười, dù có cười cũng chỉ là mỉm cười nhẹ, như thể dù có giành được vị trí đầu tiên cũng không làm anh vui mừng.

Rõ ràng là anh và Chu Tử Tô rất hòa thuận.

Chu Đĩnh nhớ lại một bình luận trên mạng mà hắn vừa đọc được.

Bây giờ Giản Văn Minh và Chu Tử Tô đã có fan CP.

Hắn không thể nói rõ cảm giác trong lòng mình, có chút chua chua.

Cố Vân Tương mím môi.

Anh ta vốn nghĩ khi Giản Văn Minh thấy mình và Chu Đĩnh ở cùng nhau, sẽ ghen tị.