Mang theo loại tâm tình thấp thỏm này, Thư Trừng hỏi Lê Dữ một chút.
Thư Trừng: Anh biết tôi quay cảnh kia ở tập nào không?
Lê Dữ: Không biết
Trái tim Thư Trừng càng thêm treo lơ lửng, cô còn chuẩn bị tiếp tục hỏi nữa, Thư Hàng liền nhìn lại đây.
“Đang nhắn tin với ai vậy?” Thư Hàng hỏi.
Thư Trừng cất di động đi, bình tĩnh mà nói: “Đồng nghiệp ạ.”
Liên tiếp một đoạn thời gian, trái tim Thư Trừng vẫn luôn đều treo lơ lửng. Cô xem mấy tập trước của bộ phim《Chúng ta trong thời gian》 này một lần lại một lần, cũng tìm kiếm official Weibo kia.
Ngoài lề cũng thả ra, nhưng cô vẫn là không biết chính mình sẽ xuất hiện ở tập mấy.
Cô lập tức xem nguyên tác một lần, là có một đoạn như vậy, ở bên trong bộ phim, nhưng cô không xác định chính mình xuất hiện ở tập nào, chỉ có thể đoán trước.
Mang tâm tình thấp thỏm bất an, Thư Trừng vượt qua một tuần lại một tuần, ở khi cô có chút thả lỏng lại, cô đã lật xe……
Cô xuất hiện ở tập thứ bảy sắp kết thúc bộ phận, tổng cộng thời gian xuất hiện cũng không dài, không sai biệt lắm một phút đồng hồ.
Nhưng đây là cùng Dịch Nam, Lê Dữ cùng khung một phút đồng hồ.
Thư Trừng còn chưa có xem hôm nay đổi mới, Phùng Lan Anh đã gõ cửa kêu cô.
“Thư Trừng! Con đi ra cho mẹ!”
Thư Trừng lúc này ở vào trạng thái mộng bức, nhưng cô xem Phùng Lan Anh thái độ vội vàng như thế, cô cũng đoán được đại khái, cô mở cửa hỏi: “Mẹ,có chuyện gì vậy?”
“Con giải thích cho mẹ một chút, tại sao con lại xuất hiện ở trong phim.” Phùng Lan Anh giơ di động chất vấn nói.
Trong di động chụp hình vừa lúc là cảnh trong nháy mắt cô chớp mắt kia, thoạt nhìn giống mắt trợn trắng, hơn nữa tiệt có chút mơ hồ, cả người quả thực xấu tới rồi cực điểm.
Thư Trừng chỉ vào di động, có chút tức giận hỏi: “Ảnh này là ai chụp?”
“Mẹ tùy tiện chụp.” Phùng Lan Anh cũng không cảm thấy có cái gì sai.
Thư Trừng tức giận đến tim gan đau, “Mẹ, con là con gái ruột của mẹ, mẹ liền chụp cho con thành như vậy?”
Cô chính là xem qua ảnh chụp trong di động của Phùng Lan Anh chụp ảnh Lê Dữ trong phim, mỗi bức đẹp trai đến giống như dùng Beauty Plus vậy.
Này hai cái chênh lệch cũng quá lớn đi, rốt cuộc ai mới là con ruột nha……
“Con đừng nói sang chuyện khác cho mẹ, con đóng phim tại sao lại không nói với mẹ?” Phùng Lan Anh xoa hông giắt nói.
“Ban lãnh đạo tìm nhà trường con, bảo con khách mời một chút, thuận tiện tuyên truyền cho trường học một chút. Xảy ra chuyện gì? Có cái gì vấn đề sao?” Thư Trừng thẳng lưng trả lời.
“Vậy con vì sao không nói cho mẹ.” Phùng Lan Anh tiếp tục hỏi, bà có chút ủy khuất, “Nếu là con nói cho mẹ, mẹ là có thể muốn tới xin chữ ký của Lê Dữ nha.”
Thư Trừng hận không thể quăng một cái xem thường, “Chữ ký của Lê Dữ quan trọng như vậy sao? Con có phải con gái ruột của mẹ hay không?”
“Không phải, Lê Dữ là con trai của mẹ.” Phùng Lan Anh lạnh nhạt mà trả lời.
Thư Trừng quyết định kéo Thư Hàng xem diễn bên cạnh tiến vào, “Bố, mẹ nói con không phải con ruột, bố điều tra điều tra mẹ đi.”
“Bố tin tưởng mẹ con.” Thư Hàng lập tức đứng thành hàng, cũng tỏ vẻ không nghĩ tham dự chiến tranh của phụ nữ.
“Bây giờ mẹ xóa bức ảnh này, con liền giúp mẹ xin một tấm ảnh có chữ ký của Lê Dữ.” Thư Trừng hừ một tiếng.
Phùng Lan Anh sắc mặt vui vẻ, “Thật vậy chăng?”
Thư Trừng kiêu căng gật gật đầu, rồi mới nhìn di động của bà, ý bảo bà xóa bức ảnh.
Phùng Lan Anh luống cuống tay chân mà xóa bức ảnh xấu, rồi mới ngẩng đầu hỏi: “Lúc nào? Con dùng biện pháp gì?”
“Mẹ yên tâm, đến lúc đó khẳng định đưa chữ ký cho mẹ.” Thư Trừng bộ dáng tính sẵn trong lòng.
Phùng Lan Anh được hứa hẹn, trong lòng vui rạo rực, “Trừng Trừng, con thật đúng là con gái tốt của mẹ, áo bông nhỏ tri kỷ của mẹ.”
…… Vừa rồi còn nói không phải đâu.
“Đừng, Lê Dữ mới là con trai của mẹ.” Thư Trừng giơ tay cự tuyệt.
“Đều là đều là.” Phùng Lan Anh đột nhiên gật gật đầu, sau đó bà đột nhiên chuyển chủ đề, “Nhưng mà con cũng rất ăn ảnh, trong phim thoạt nhìn còn rất xinh đẹp, ngoài đời Lê Dữ đáng yêu không?”
Khen cô, còn ba câu không rời Lê Dữ……
“Đáng yêu vô địch vũ trụ.” Thư Trừng bại hạ trận tới.
“Vậy khẳng định.” Phùng Lan Anh có sự kiêu ngạo của một người làm fan, “Nhưng mà con nếu cùng khung với Lê Dữ, mẹ là mẹ con, bốn bỏ năm lên *, chính là mẹ cùng khung với Lê Dữ.”
(*) Nguyên văn “tứ xá ngũ nhập” (四舍五入): làm tròn con số hoặc nói đại khái một kết quả nào đó.
Thư Trừng chấn kinh rồi, cô bị loại lời nói vô sỉ này của Phùng Lan Anh dọa rồi.
“Mẹ học được ở đâu?”
“Các fans nơi đó nha, các cô ấy thường xuyên nói chút chuyện mẹ không hiểu, gần đây đang học tập.” Phùng Lan Anh bộ dáng học sinh ham học.
“Mấy cái này…… vẫn là không cần học……” Thư Trừng qua đã lâu mới nghẹn ra một câu ra tới.
“Lê Dữ đáng yêu như vậy, mẹ liền muốn cho cậu ấy làm con trai của mẹ, đây là nguyện vọng của một fan mẹ của mẹ. Con không biết cậu ấy có thật nhiều fan mẹ, lớn tuổi cỡ như mẹ, chúng ta mỗi ngày giao lưu. Nếu mẹ có chữ ký, liền có thể vào FC khoe ra.” Phùng Lan Anh đắc ý mà cười nói.
Thấy vậy, Thư Trừng quyết định bảo mật chuyện chính mình quen biết Lê Dữ, có số di động của Lê Dữ.
Còn có, nụ hôn kia……
Nếu bị mẹ cô biết được, cô có thể bị đánh hay không?
Rõ ràng đều đã dấu đi ký ức của ngày đó, lúc này vừa lật ra tới, nhịp tim của Thư Trừng lại không thể khống chế mà nhanh hơn vài phần, gương mặt cũng không biết cố gắng mà đỏ hơn vài phần.
Phùng Lan Anh nhìn cô như vậy, liền hưng phấn mà nói: “Có phải con cũng thích Lê Dữ hay không?”
“Con không có, đừng nói bậy!” Thư Trừng lập tức phủ nhận.
“Nếu con thích, mẹ con mình cùng nhau làm fan nha.” Phùng Lan Anh nhiệt tình mà mời.
Thư Trừng cầm then cửa, hạ lệnh trục khách, “Chuyện chữ ký con sẽ nghĩ cách, con cần phải nghỉ ngơi.”
Rầm! Thư Trừng quyết đoán mà đóng cửa lại, lưu lại Phùng Lan Anh ở bên ngoài ríu rít mà nói chuyện.
***
Thư Trừng tuy rằng chỉ xuất hiện một phút đồng hồ ngắn ngủn, nhưng vẫn là thổi lên một cơn gió không nhỏ, thế nhưng còn lên hot search cuối cùng.
Cô giáo trong “Thời gian”, một từ nhanh chóng bước lên hot search.
Rất nhiều người đều đang hỏi cái cô giáo này là ai đóng, bởi vì diễn viên trong ngoài mặt không có. Bọn họ biết rõ giới giải trí, cũng không biết có một diễn viên như thế.
—— Cô giáo này là ai đóng vậy, thoạt nhìn rất giống cô giáo, chủ yếu là cô ấy thật là đẹp mắt.
—— Cô giáo trong “Thời gian”tên gì vậy, có ai biết hay không?
—— Nếu tui còn là học sinh có cô giáo xinh đẹp như thế dạy học, thành tích của tui cũng sẽ không kém như thế, rồi mới bây giờ chỉ có thể dọn gạch.
—— Cô giáo tên là Thư Trừng, giảng viên của đại học sư phạm Thanh Viễn, không cần cảm ơn.
Internet phát đạt, ở lúc mọi người còn đang dò hỏi, tư liệu của Thư Trừng đã bị đào ra tới.
—— Thì ra thật là cô giáo, người thật sinh người thắng nha.
—— Không làm diễn viên sao? Mầm non tốt như thế đáng tiếc.
—— Nhà tui ở gần Thanh Viễn, tui muốn đến đại học sư phạm Thanh Viễn nghe giảng bài,có ai muốn đi chung không?
—— Nghe giảng bài +1
—— Không ai chú ý tới ánh mắt của Lê Dữ nhìn cô ấy sao? Tui đều có thể nghĩ thêm một đoạn phim, nếu Lê Dữ là nam phụ, không bằng để cho anh ấy và cô giáo ở bên nhau.
—— Tui đồng ý, hai tay thêm hai chân đồng ý.
Tiếp theo official Weibo của “Thời gian” liền chuyển phát cái video một phút đồng hồ kia, cùng phát một đoạn lời nói.
Cô giáo Thư chỉ là khách mời hữu nghị, mọi người không cần chú ý cô ấyquá nhiều, sẽ gây áp lực cho cô ấy. Tại đây cảm ơn. [đáng yêu][đáng yêu]
Lê Dữ trước tiên chia sẻ Weibo này, tiếp theo Dịch Nam cũng chia sẻ, Điền Điềm thấy hai người đều chia sẻ, cũng liền chia sẻ một chút.
Cái này, độ hot của Thư Trừng không giảm mà trái lại còn tăng lên.
***
Trên Weibo có độ hot, diễn đàn của đại học sư phạm Thanh Viễn liền càng hot.
Các loại người qua đường tiến vào dò hỏi tin tức của Thư Trừng, nào biết sinh viên của đại học sư phạm Thanh Viễn che giấu cô gắt gao, chính là không nói cho người qua đường.
—— Trường học thật vất vả xuất hiện một cô giáo mỹ nữ, cũng không thể để cho mấy người đoạt.
—— Người qua đường tới hỏi một chút, Thư Trừng người như thế nào?
—— Nữ sinh trả lời lầu trên, tỏ vẻ muốn cưới cô giáo Thư về nhà.
—— Tui cũng là nữ sinh, cô giáo Thư là của tui.
Cuối cùng toàn bộ diễn đàn lại nhốn nháo lên, người qua đường lại đây xem náo nhiệt cảm thấy chính mình có phải vào chỗ gì đó không thích hợp hay không.
Người qua đường thoát ra diễn đàn, độ hot của Weibo còn đang lên.
Khi Thư Trừng lên Weibo, vừa lúc thấy được một loạt tin tức, cô bất đắc dĩ, lúc trước nếu là không đáp ứng chủ nhiệm thì tốt rồi, cô cũng không muốn nổi tiếng nha……
Lê Dữ là người trong nghề, vừa lúc có thời gian nghỉ ngơi nửa giờ, vì thế trực tiếp gọi điện thoại cho Thư Trừng, bởi vì anh có chút lo lắng.
Thư Trừng nghe máy, giọng điệu rất bình tĩnh, “Lê Dữ?”
“Ừ, chị không sao chứ?” Lê Dữ lo lắng hỏi.
“Vẫn ổn.” Thư Trừng đã là đã hiểu anh nói chính là cái gì.
“Độ hot của Internet tới cũng nhanh, đi cũng nhanh. Qua hai ngày có cái sự kiện mới lạ vừa ra tới, bọn họ liền sẽ quên đi chuyện trước kia, chị không cần lo lắng.” Lê Dữ an ủi cô.
Thư Trừng cười, “Ừ, tôi biết mà. Nhưng mà, các anh làm minh tinh có phải rất lo lắng bị giảm độ hot hay không?”
“Có tác phẩm tự nhiên sẽ có độ hot, nếu là cái loại thuần dựa vào mua độ hot này, cùng chính mình mà nói cũng không phải chuyện tốt gì.” Lê Dữ nói.
Hai người rất ăn ý, lẫn nhau đều không có nói đến chuyện ngày hôm đó, giống như đã hẹn trước vậy.
Thừa dịp cơ hội này, Thư Trừng hỏi: “Lê Dữ, anh có thể cho tôi một bức ảnh có chữ ký của anh được hay không?”
“Tại sao lại đột nhiên muốn? Trước kia cho chị, không phải chị không cần sao.” Lê Dữ tò mò hỏi.
Thư Trừng trêu chọc, “Bây giờ anh đang hot, chữ ký càng đáng giá, tôi muốn cầm đi bán lấy tiền.”
Bên kia điện thoại im lặng một lúc, giống như đang làm quyết định nào đó, “Vậy chị bán tiện nghi một chút, một khối tiền một tấm thì tốt rồi, đến lúc đó tôi ký cho chị mấy ngàn tấm.”
Anh không muốn để cho fans tiêu tiền uổng phí mua cái này, nhưng Thư Trừng yêu cầu, anh không thể cự tuyệt, đành phải phiền toái chính anh.
Thư Trừng không nhịn xuống, trực tiếp nở nụ cười, “Lê Dữ, anh nghiêm túc sao?”
“A? Chị là đang nói giỡn?” Lê Dữ lúc này mới phản ứng lại đây.
“Kỳ thật là mẹ tôi xem phim của anh, bà ấy rất thích anh, cho nên rất muốn chữ ký của anh.” Thư Trừng vừa cười vừa giải thích.
Lê Dữ có chút buồn bực, vừa rồi anh nghe lời nói kia, còn tưởng rằng Thư Trừng là nghiêm túc đâu, sợ hãi rối rắm hồi lâu.
“Nếu dì muốn, tôi khẳng định ký cho dì.” Lê Dữ nói, “Nhưng bây giờ tôi rất bận, không thể đi qua đưa cho chị.”
“Không có việc gì, gửi lại đây là được rồi.” Thư Trừng không sao cả mà nói, “Đến lúc đó tôi gửi địa chỉ cho anh.”
Lê Dữ sửng sốt, hỏi: “Bây giờ chị đang ở nhà sao?”
“Ừ.” Thư Trừng trả lời.
Tức khắc trong lòng anh có chút mừng thầm, đè nén xuống vui sướиɠ, Lê Dữ nói: “Vậy chị đợi lát nữa hãy gửi địa chỉ cho tôi, bên này tôi có chút vội, tôi cúp máy trước.”
“Được, anh cứ đi vội đi.”
Sau khi cúp máy, Thư Trừng gửi địa chỉ qua.