Tôi Một Chút Cũng Không Đáng Yêu

Chương 11: đánh người

Người của đoàn phim cũng chuẩn bị bánh kem chúc Lê Dữ sinh nhật vui vẻ, hơn nữa chụp chứng thực đăng ở trên Weibo chính thức.

Vừa mới đăng lên Weibo, số lượt bình luận liền trong nháy mắt tăng vọt hơn một ngàn, bên trong đều chúc anh sinh nhật vui vẻ.

Lê Dữ cũng đăng lên Weibo: Cảm ơn đoàn phim, cảm ơn mọi người chúc mừng. ╴

Dịch Nam còn đã đăng riêng lên Weibo chúc anh sinh nhật vui vẻ, kết quả làm các fan kích động một trận.

Từ sau khi công bố hai người trở thành nam 1 nam 2 trong《Chúng ta trong thời gian》, liền tự nhiên có fans thành fan CP của hai người.

CP Nam Dữ so với CP nam nữ chính tạo thành còn phải hot hơn rất nhiều, đoàn phim ngẫu nhiên đăng một ít tin ngoài lề, Dịch Nam và Lê Dữ cũng thường xuyên có tương tác qua lại, cái này liền càng làm cho fan CP kích động.

Dịch Nam đã đăng Weibo, Lê Dữ sẽ không đáp lại, trên Weibo đáp lại câu cảm ơn kia, lập tức liền bị lên top bình luận nóng hổi đệ nhất, một nhóm fans lớn ở dưới kêu ai oán.

Lê Dữ trả lời từng tin nhắn chúc mừng của các ngôi sao đăng, nhớ tới mẹ nó còn không có tỏ vẻ, lại mở WeChat lên, mắt thấy Trần Lị không có động tĩnh gì, anh thất vọng mà tắt di động.

***

Sau khi Thư Trừng và Lê Dữ tách ra, liền trở về văn phòng cầm giáo án đi dạy học.

Không nghĩ tới khi xuống cầu thang gặp Vạn Vi.

Thư Trừng nhớ tới Kỷ Lăng nói tin tức của cô là Vạn Vi để lộ ra, thì không có hảo cảm với Vạn Vi, cô cũng không muốn nói cái gìvới Vạn Vi, vòng qua cô ta liền chuẩn bị rời đi.

“Thư Trừng! Cô đứng lại đó cho tôi!” Vạn Vi lạnh lùng nói.

Thư Trừng dừng lại bước chân, “Tôi với cô không có gì để nói.”

“Cô nói cái gì với Kỷ Lăng? Anh ta thế nhưng nổi giận với tôi!” Vạn Vi bắt lấy cánh tay Thư Trừng, sắc mặt có chút vặn vẹo hỏi.

Thư Trừng trực tiếp dùng sức tránh thoát tay cô ta, sắc mặt thờ ơ lạnh lùng mà nói: “Vậy cô nói cái gì với Kỷ Lăng, anh ta mới biết được tôi ở đây?”

Vạn Vi kinh ngạc mà trợn to mắt, “Anh ta rõ ràng đáp ứng với tôi, sẽ không để lộ ra là tôi nói.”

Vạn Vi âm thầm cắn răng, không nghĩ tới Kỷ Lăng thế nhưng đem cô ta bán như thế, lúc trước cô ta nên muốn thêm tiền mới đúng.

“Tôi mặc kệ giữa các người diễn xiếc gì, đừng kéo tôi vào, tôi không có hứng thú.” Giọng điệu Thư Trừng lạnh lùng, nàng hơi khép đôi mắt, cảnh cáo.

“Chúng tôi có thể diễn xiếc cái gì.” Vạn Vi hừ nói.

Thư Trừng đánh giá trên mặt cô ta một lần, “Mắt, mũi, cằm của cô đều từng động dao kéo đi?”

Lúc ấy cô liền cảm thấy có những chỗ đó không thích hợp, như thế vừa thấy, rõ ràng là không giống với trước kia.

Vạn Vi lui ra sau vài bước, sờ mặt mình, hoảng sợ mà nói: “Cô muốn làm cái gì!”

Mặt của cô ta đã tốn không ít tiền, hơn nữa fans của cô ta đều khen cô ta xinh đẹp, đẹp tự nhiên, nếu bị phát hiện là đã phẫu thuật thẩm mỹ, khẳng định sẽ mất fan.

Thư Trừng lắc đầu, “Tôi không muốn làm cái gì.” Cô thở dài, “Cô tự giải quyết cho tốt đi.”

Nói xong câu đó, Thư Trừng cũng mặc kệ sắc mặt Vạn Vi vặn vẹo biến hóa như cái gì, lập tức đi xuống cầu thang.

Ngửi thấy mùi hoa ở bên ngoài, tâm tình của Thư Trừng mới dần dần tốt lên.

Tiết học này hôm nay, ánh mắt nhiều chuyện của các sinh viên vẫn như cũ không giảm, trong lòng Thư Trừng tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng trên mặt vẫn luôn duy trì bình tĩnh, phảng phất giống như hoàn toàn không hiểu bọn họ đang nhìn cái gì vậy.

Một tiết học đã hết, mọi người bắt đầu tự do hoạt động, sợ bọn họ ồn ào, Thư Trừng xách theo ba lô đi toilet.

Tầng lầu này chỉ có hai lớp có tiết, không có người nào, toilet cũng không cần xếp hàng.

Thư Trừng giải quyết xong đang đi ra, liền nghe được cách vách một cô nữ sinh lớn tiếng kêu lên: “Bên ngoài có người sao? Có băng vệ sinh hay không?”

Thư Trừng lắc đầu, từ trong ba lô lấy ra cái dự phòng, rồi mới đưa vào từ phía dưới.

“A a! Cảm ơn!” Cô nữ sinh kích động mà cảm ơn.

Thư Trừng đặt ba lô ở bên cạnh bồn rửa tay, liền bắt đầu rửa tay.

“Cạch!”

Cô nữ sinh mở cửa đi ra, cô ấy nhìn nhìn xung quanh, nhìn nhìn lại bóng dáng Thư Trừng, không thể tin tưởng hỏi: “Cô, cô ơi, vừa rồi là cô cho em sao?”

Thư Trừng quay đầu lại, thấy là học sinh lớp mình, cô mỉm cười gật đầu, “Là cô.”

“Cảm, cảm ơn cô!” Cô nữ sinh lại đây vừa rửa tay vừa nói cảm ơn.

“Không có gì, vừa vặn có để sẵn một cái.” Thư Trừng cười nói, “Làm con gái, ở lúc sắp đến tháng, hẳn là phải tùy thời mà chuẩn bị.”

“Em quên mất.” Cô nữ sinh gãi gãi đầu, ngượng ngùng mà nói.

Thư Trừng nhìn xem gương mặt ửng đỏ của cô nữ sinh, dịu dàng cười, “Đi thôi, mau vào lớp đi.”

Thư Trừng rời đi trước, bên ngoài bạn cùng phòng chờ cô ấy thấy cô nữ sinh đi ra, có chút nóng nảy, “Đi nhanh đi, tớ thấy cô giáo Thư về phòng học rồi đó.”

Cô nữ sinh nắm lấy tay của bạn cùng phòng, kích động mà nói: “Má ơi, cô giáo Thư thật dịu dàng nha, vừa rồi cô ấy không chỉ có đưa băng vệ sinh cho tớ, còn cười với tớ nữa.”

“Cô giáo Thư vẫn luôn đối xử rất tốt với nữ sinh mà.” Bạn cùng phòng ghét bỏ mà nhìn cô ấy, “Cậu mới biết sao?”

“Không không không, lúc cô giáo Thư cười thật là đẹp mắt, trách không được những nam sinh đó đều muốn học môn của cô ấy.” Cô nữ sinh vừa đi vừa nói.

“Nghe nói lần trước có một nữ sinh dì cả tới bụng đau, cô giáo Thư còn giúp cậu ấy nấu một ly nước đường đỏ đó.” Bạn cùng phòng gật đầu nói.

“Woa! Trách không được tớ thấy những bài đăng đó trên diễn đàn, rất nhiều nữ sinh đều nói muốn cưới cô giáo Thư, thì ra là sự thật.” Cô nữ sinh ngạc nhiên mà kêu lên một tiếng.

“Đi thôi đi thôi, tớ thấy cậu cũng sắp trầm mê rồi đó.”

Cuối cùng, Thư Trừng vẫn là không tránh thoát được sự công kích của các sinh viên nhiều chuyện.

“Cô ơi, nếu là cô có bạn trai, nhất định phải nói cho chúng em biết nha!”

“Chúng em giúp cô trấn cửa ải, xem anh ta có xứng với cô hay không.”

“Đúng vậy đúng vậy……”

Thư Trừng hơi hơi thở dài, “Tạm thời cô sẽ không yêu đương, các em không cần suy nghĩ bậy nữa.”

Trả lời cô không phải là tiếng thở dài mà là tiếng kinh hô, Thư Trừng thật sự không hiểu được ý tưởng của bọn họ……

***

Buổi chiều, trong văn phòng chỉ còn lại có một mình cô, cô liền yên tĩnh mà đợi. Vừa lúc cô không có tiết học, cho nên liền thành thành thật thật mà ngồi ở trước bàn làm việc soạn bài.

Tốn hai tiếng để soạn giáo án, Thư Trừng duỗi người ra, quyết định đi ra ngoài hít thở không khí.

“Kỷ Lăng, anh tiến vào như thế nào?” Mặt Thư Trừng lạnh xuống, nhìn Kỷ Lăng chậm rãi đi về phía cô.

“Cô đang làm việc ở đây?” Kỷ Lăng dường như không có việc gì mà nhìn nhìn xung quanh, rồi mới nói.

Ánh mắt Thư Trừng hơi rùng mình, “Anh thế nhưng biết tôi ở đây, Vạn Vi nói cho anh?”

“Cái này thì cô không cần biết, buổi tối hôm nay có rảnh sao? Cùng đi ăn cơm.” Kỷ Lăng cười hỏi.

Nhìn gương mặt này, Thư Trừng hận không thể đánh một đấm vào, nếu không phải cô từ nhỏ học lễ nghi nói cho cô không thể đánh người, hơn nữa chiều cao vóc dáng của hai người cách xa, Thư Trừng thật sự liền nhịn không được.

Cô cười nhạo một tiếng, “Kỷ Lăng, mặt anh thật lớn.”

Nụ cười của Kỷ Lăng dần dần phai nhạt, “Thư Trừng, tôi đã cố gắng tôn trọng ý kiến của cô, cô còn muốn như thế nào nữa?”

“Ý kiến của tôi?” Thư Trừng trào phúng mà nhìn anh ta, “Tôi bảo anh cút, anh cút sao?”

Thư Trừng cảm giác trong lòng khó chịu, làm thế nào cũng không thể phóng thích ra được. Kỷ Lăng liền bám dính cô giống như kẹo mạch nha, cô kéo cũng không ra, thật là làm người bực bội.

“Thư Trừng, tôi tin tưởng cô đối với tôi vẫn là có cảm giác, hồi cấp 2 khi đó……”

Thư Trừng lập tức cắt đứt lời anh ta nói, “Kỷ Lăng, anh bị chó cắn một cái, còn sẽ có hảo cảm với chó sao?”

“Cô mắng tôi là chó!” Kỷ Lăng cau mày, cắn răng nói.

“Bằng không đâu?” Thư Trừng cười lạnh, “Chẳng lẽ anh làm ra chuyện như vậy với tôi, tôi còn phải cảm động đến rơi nước mắt? Kỷ Lăng, anh cũng không khỏi quá không biết xấu hổ đi.”

Mặc kệ ánh mắt âm trầm của Kỷ Lăng, Thư Trừng tiếp tục nói: “Tôi hoàn toàn là không muốn nhìn thấy anh, cũng không muốn nói chuyện với anh, bởi vì mấy cái này đều khiến tôi cảm thấy ghê tởm.”

Kỷ Lăng giơ lên tay, mắt thấy liền sắp phải rơi xuống.

Thư Trừng mím môi liền phải lui ra sau, đúng lúc này, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Thư Trừng, nắm lấy cổ tay của Kỷ Lăng.

Là Lê Dữ.

Thư Trừng nhìn sườn mặt của Lê Dữ, có chút sững sờ, cô không nghĩ tới anh sẽ xuất hiện.

“Anh là ai!” Kỷ Lăng muốn rút tay mình ra, mới phát hiện sức lực của Lê Dữ lớn đến dọa người, anh ta hoàn toàn không rút ra được.

“Đàn ông đánh phụ nữ, anh cũng thật lợi hại nha.” Lê Dữ mắt chưa sự trào phúng mà nhìn anh ta.

Kỷ Lăng cắn răng, “Đây là chuyện của tôi với cô ta, anh là cái thá gì, bằng cái gì nhúng tay vào.”

“Chuyện của hai người? Nhưng tôi nghe thấy, chị ấy hoàn toàn không muốn nói chuyện với anh, chỉ là anh một bên tình nguyện mà thôi.” Lê Dữ cong môi, mặt mày vô tội mà nói.

“Thư Trừng, đây là cô mới tìm? Thoạt nhìn là đứa trẻ ranh chưa đủ lông đủ cánh, cô cũng có thể tiếp thu?” Kỷ Lăng trào phúng cười.

Thư Trừng còn chưa có tới kịp mở miệng phản bác, Lê Dữ đã ra tay.

Anh trực tiếp đánh một đấm vào khóe miệng của Kỷ Lăng, đánh Kỷ Lăng đến hơi lảo đảo, thiếu chút nữa còn té ngã xuống đất.

“Như thế nào? Tôi nhỏ tuổi thì có chuyện gì? Anh đánh thắng được tôi sao?” Lê Dữ nói ra lời tàn nhẫn.

Vuốt khóe miệng đau đến tê dại, hai mắt Kỷ Lăng nhíu lại, sắp phải đánh trả.

Thư Trừng trực tiếp mở miệng nói: “Kỷ Lăng, nếu là anh dám đánh cậu ấy, tôi liền kêu bảo vệ lại đây.”

Kỷ Lăng dừng tay lại, nhìn phòng bảo vệ cách đó không xa, anh ta oán hận đến buông tay xuống.

“Loại đàn bà này, tao cũng không hiếm lạ!” Nói xong, Kỷ Lăng liền nghênh ngang mà đi.

Lê Dữ tức giận đến liền phải tiến lên tiếp tục động thủ, nhưng bị Thư Trừng kéo lại một phen.

“Hắn ta nói chị như vậy, tại sao chị lại không cho tôi tiếp tục tấu hắn ta!” Lê Dữ thở phì phò mà nói.

Thư Trừng lại nói nói: “Lê Dữ, anh đã quên thân phận của anh sao? Anh là nhân vật của công chúng, là ngôi sao, nếu là bị người có tâm chụp được đăng lên mạng, vậy chuyện này phải lên tiếng giải thích như thế nào!”

“Tôi không để bụng!” Lê Dữ cao giọng nói.

“Tôi để ý!”

Lê Dữ tức khắc ngây ngẩn cả người, anh ngẩn ngơ mà nhìn Thư Trừng, nhịp tim đột nhiên không hiểu được mà đập nhanh hơn vài phần.

“Lê Dữ, tôi không nghĩ anh bởi vì tôi mà có tin tức tiêu cực, cuộc đời của anh chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.” Thư Trừng thở dài.

“Nhưng hắn ta vừa rồi nói chuyện khó nghe như vậy, còn muốn đánh chị.” Lê Dữ vẫn là có chút tức giận.

Thư Trừng vẻ mặt thoải mái mà cười nói: “Nói hai câu cũng sẽ không rớt miếng thịt, hơn nữa hắn ta rõ ràng sau này sẽ không đến nữa, tôi cũng coi như thở dài nhẹ nhõm một hơi.”

“Nhưng trong lòng tôi chính là không thoải mái.” Lê Dữ mím miệng.

Thư Trừng nhéo nhéo mặt anh, ý cười nồng đậm mà nói: “Nhưng anh vừa rồi giúp tôi giáo huấn hắn ta mà, một đấm kia đánh thật sự đẹp trai, tôi thật sự rất cảm ơn anh!”

Vừa nghe Thư Trừng khen anh, Lê Dữ tức khắc mặt mày hớn hở, “Thật vậy chăng? Có phải giống như trên phim truyền hình đóng hay không?”

“Ừ!” Thư Trừng gật đầu một cái, “Đặc biệt đẹp trai!”

Vừa rồi trong khoảnh khắc khi Kỷ Lăng giơ tay kia, trong lòng cô là có chút hoảng sợ, nhưng không nghĩ tới Lê Dữ sẽ xuất hiện.

Lưng tuy không tính to rộng, nhưng cô giống như cảm nhận được cảm giác an toàn.