Chương 8: Phát tài chi đạo (1)
Ads - Oa, phế Đại thiếu gia khẩu khí thật lớn, người không biết còn tưởng rằng phế Đại thiếu gia là Bạo Khí Cảnh, thậm chí Cương Khí cảnh cao thủ a!- Ha ha, khả năng nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, mỗi ngày đều nằm mơ mình là thiên hạ đệ nhất cao thủ, ngay cả đầu cũng bị hỏng !
Hai người này cười ha ha, vắt hết óc tìm mưu kế châm chọc.
Lâm Lạc không chút biểu lộ mà nhìn xem hai người, ở trong ánh mắt của hắn, hai người này đã chết rồi, tự nhiên không đáng động khí cùng người chết.
- Lão La, trước đó vài ngày chúng ta giống như còn ở nơi này đánh chết qua một lão cẩu a?
- A, ta nhớ ra rồi, hình như lão cẩu kia là người hầu của phế Đại thiếu gia! Thật sự là kỳ chủ tất có kỳ phó, cũng chỉ có lão cẩu kia mới có thể đi theo một chủ nhân phế vật!
- Sách sách sách, thật sự là đáng thương, dù nói thế nào cũng là cẩu của mình, bị người đánh chết ngay cả thốt một tiếng cũng không dám, không hổ là phế Đại thiếu gia!
- Ta nói phế Đại thiếu gia, không bằng ngươi theo dưới háng hai người chúng ta bò một vòng a!
- Một vòng như thế nào đủ, không bò trên ba vòng như thế nào sẽ phụ lòng danh đầu phế Đại thiếu gia!
- Ha ha ha!
Lâm Lạc cười lành lạnh, giơ hữu quyền lên:
- Cái này chính là di ngôn của các ngươi sao?
La Hổ cùng Tôn Quý Lâm thấy thế, nhưng lại không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, rốt cục Lâm Lạc chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn chủ động xuất thủ! Sợ Lâm Lạc sẽ cải biến chủ ý, hai người lại là lão cẩu, phế vật một trận gọi bậy.
- Đáng chết!
Lâm Lạc khiển trách một tiếng, một quyền giơ lên, nhanh hướng La Hổ nhào tới.
- Oa, phế Đại thiếu gia, ngươi làm gì, nhanh dừng tay, bằng không ta sẽ hoàn thủ !
La Hổ còn cố ý lui ra phía sau vài bước, để chứng minh "Sự thật" mình bị buộc bất đắc dĩ mới hoàn thủ.
Tôn Quý Lâm thì ôm ngực mà cười, ở trong tưởng tượng của hắn, La Hổ muốn thu thập Lâm Lạc còn không phải như đùa hài tử lên ba sao.
Lâm Lạc xông đến, Hổ Chiến Tứ Tượng phát động, một quyền hóa ra Tứ Ảnh, năm thiết quyền đơn độc đồng thời oanh đi ra ngoài.
- Chiến kỹ!
Nụ cười trên mặt La Hổ còn không có thu hồi, trong nháy mắt trở nên vô cùng khủng hoảng, trong lúc hốt hoảng đó cử động quyền muốn đánh trả, nhưng chỉ nghe thanh âm cốt toái "Tạp tạp tạp", xương tay của hắn ngạnh sanh bị Lâm Lạc oanh đến nát bấy, cả người cũng bị lực lượng cự đại oanh bay ra ngoài.
- A..a...a...
La Hổ đặt mông té ngồi trên mặt đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như khóc quỷ, mồ hôi lạnh trên trán tầng tầng chảy xuống đất.
- Làm sao có thể!
Tôn Quý Lâm khϊếp sợ đến há to mở miệng, tuy hắn nhận thức không ra Lâm Lạc dùng chính là một trong Lâm gia tuyệt học Hổ Ảnh Quyền, nhưng quyền kình biến ảo, này chỉ có vũ kỹ mói có thể làm được!
Mà muốn tu tập vũ kỹ, Hổ Lực Cảnh chính là yêu cầu thấp nhất!
Chẳng lẽ Lâm Lạc đã sớm tiến vào Hổ Lực Cảnh rồi? Nếu mới vừa tiến vào Hậu Thiên tầng bốn mà nói, căn bản không kịp nắm giữ vũ kỹ! Nếu là như vậy, lòng dạ Lâm Lạc này cũng quá thâm trầm, rõ ràng có thể ẩn nhẫn như thế?
Tôn Quý Lâm vừa giận lại giật mình nói:
- Lâm Lạc, dám đánh người của Đông Bình thiếu gia, ngươi sẽ phải trả giá !
- Đánh? Ngươi không khỏi quá đề cao mình đi !
Tiếng nói cảu Lâm Lạc lạnh như băng, một cái gấp nhảy hướng Tôn Quý Lâm đánh tới.
- Tiểu tạp chủng, không cần phải quá tự cho là đúng!
Tôn Quý Lâm cũng không phải sợ hãi như thế nào, sở dĩ La Hổ một chiêu bị thua, hơn phân nửa là vì bị Lâm Lạc đánh trở tay không kịp, nếu không tuyệt sẽ không chịu nổi một kích!
Hắn ra sức vung quyền đón chào, cũng hét lớn:
- Lão La, ngươi cũng đừng có ngồi đấy nữa, nhanh cùng ta liên thủ nắm bắt tiểu tạp chủng này!
- A! A!
La Hổ nước mắt nước mũi giàn giụa, xương cánh tay của hắn đã bị đánh nát hoàn toàn, cái này như thế nào còn có thể ra tay? Hắn cũng không phải hạng người ý chí kiên nghị, nếu không tay không thể động, chân vẫn là có thể đá vài cái !
Bùm! Bùm! Bùm!
Lâm Lạc cùng Tôn Quý Lâm giúp nhau đối kích vài quyền, Tôn Quý Lâm cuối cùng hoàn toàn khẳng định, Lâm Lạc có được lực lượng không thua hắn, không, thậm chí so với hắn còn phải mạnh hơn một ít! Hắn thầm nghĩ trong lòng:
- Tiểu tạp chủng này mọi cách ẩn nhẫn, trong đó tất có âm mưu, nếu ta đem việc này hồi báo cho nhị thiếu gia biết rõ, tất nhiên sẽ có trọng thưởng!
Nghĩ đến đây, hắn không có ý nghĩ cùng Lâm Lạc tiếp tục dây dưa, tròng mắt nhất chuyển, đã nghĩ muốn thoát khỏi chiến cuộc, chuồn mất. Về phần La Hổ sống hay chết, hắn muốn nhúng tay vào cũng không được .
- Muốn chạy?
Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, Hổ Chiến Tứ Tượng lại ra, năm đạo quyền ảnh oanh kích!
Cái này tương đương với năm Lâm Lạc liên thủ oanh ra một kích, uy lực cực kỳ mạnh mẽ! Tuy Tôn Quý Lâm ra sức phản kích, lại chỉ miễn cưỡng hóa giải hai quyền, thình thịch bùm, còn lại tam quyền phân biệt đánh vào vai trái, ngực phải cùng trên bụng của hắn.
- A..a...a...
Tôn Quý Lâm kêu thảm một tiếng, cả người bị lực lượng cự đại nhấc lên, nặng nề rơi xuống trên mặt đất. Nhưng không giống La Hổ vội vàng không kịp chuẩn bị, thương thế của hắn cũng không có nặng như La Hổ, giãy dụa lấy đứng lên, muốn xoay người chạy ra.
Lâm Lạc nào có thể cho hắn đào thoát, một cái nhảy xa liền đuổi đi lên, hữu quyền oanh ra ở giữa sau lưng đối phương.
Tôn Quý Lâm oa hét thảm một tiếng, trong miệng mạnh mẽ phun ra một đoàn máu tươi, té lăn trên đất, hừ hừ y y, cùng tiếng rêи ɾỉ của La Hổ hoà lẫn.
Bởi vì thân phận trưởng tôn của Lâm Lạc, tiểu viện của hắn cũng rất đơn, cùng tiểu viện khác có cự ly tương đương, hai trường chiến đấu này lại chấm dứt rất nhanh, rõ ràng không làm kinh động đến người nào!
Lâm Lạc cười lạnh, tay trái dẫn theo Tôn Quý Lâm, tay phải mang theo La Hổ, thân hình bắn lên, hướng về phía tây nhảy nhanh mà đi.
Đó là một rừng cây nhỏ, Lâm Lạc chôn cất Lưu Bá ở chỗ đó, cùng biệt viện của hắn gần kề cách hơn trăm mét, vài cái lên xuống đã đến.
Lâm Lạc tiện tay hất lên, La Hổ cùng Tôn Quý Lâm đều té trước phần mộ của Lưu Bá.
- Quỳ xuống dập đầu!
Lâm Lạc lạnh lùng nói ra.
- Tiểu tạp chủng, ngươi không cần phải quá phận, chúng ta chính là nhị thiếu gia gia phái tới, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi !
Tôn Quý Lâm ngoài mạnh trong yếu kêu lên.
Phì phò..!
Lâm Lạc tiện tay đánh ra một cục đá, trên mặt Tôn Quý Lâm lập tức nhiều hơn một đạo huyết hoa.
- Quỳ xuống!
La Hổ cùng Tôn Quý Lâm liếc mắt nhìn lẫn nhau, đồng thời chậm rãi quỳ gối trước mộ phần, bọn họ đều là đánh trúng ý niệm hảo hán không ăn trước mắt thiệt thòi trong đầu, chỉ cần thoát khỏi một kiếp này, tự nhiên sẽ có Lâm Đông Bình thay bọn họ xuất đầu!