Xuyên Qua Lộ Tuyến Đặc Biệt

Chương 65: Tiểu hậu cung của xú ngư.

Demi không biết từ đâu lấy một chiếc vải choàng lên người Trần Ô Lâm, không hề chật vật mà bế cậu lên bằng kiểu công chúa.

“!!!” chết rồi, cậu muốn thẳng tắp thành cây que vì Demi có được không?

“Thiếu gia Sathan, xin hãy thận trọng lời nói của mình. Nếu không biết gì thì đừng phát ngôn xằng bậy.” Demi lạnh lẽo liếc mắt một cái “Đương nhiên tôi sẽ không bỏ chuyện này đâu, đừng tưởng ở cái học viện này muốn bắt nạt là dễ.”

Hu hu, Demi thật ngầu quá!

Trần Ô Lâm khóc không thành tiếng, tại sao việc cậu được một cô gái bảo vệ lại cảm thấy là lẽ đương nhiên thế này?

Không nán lại lâu, Demi đem Aras tới phòng y tế để kiểm tra toàn thân.

“Aras, cậu có khó chịu chỗ nào không?” vẻ mặt của Demi tràn ngập lo lắng hỏi.

“Không, tớ không sao.” Trần Ô Lâm mỉm cười trấn an. Thật ra cái cảm giác chân biến thành đuôi khiến cậu có cảm giác giống như bị què và muốn giãy đành đạch mấy phát. Nhưng ngại có Demi và người khác đang nhìn chằm chằm nên Trần Ô Lâm mới kiềm chế lại.

“Aras, cậu có nhớ gương mặt kẻ đã tạt nước biển vào người cậu không? Tôi sẽ đi dạy dỗ tên đó một bài học!” đôi mắt của Demi chất chứa đầy phẫn nộ.

“Tớ không rõ nữa, nhưng cậu không cần phải làm như vậy đâu. Sắp tới giải đấu quan trọng rồi, cậu nên chú tâm vào việc luyện tập.” Trần Ô Lâm vội vàng khuyên can.

“Được rồi…” Demi thở dài, lấy trong túi không gian một vài món đồ để Aras gϊếŧ thời gian “Sổ trắng và bút của cậu đây, còn có quyển tiểu thuyết mới nhất của tác giả Danisa. Nếu cần gì nữa thì cứ truyền âm cho tôi.”

“Demi thật hiểu tớ.” Trần Ô Lâm hơi ngẩn người, tính cách của Aras 5 phần giống cậu nên cũng rất thích viết tiểu thuyết, Demi biết rõ điều đó.

Hôn nhẹ lên trán Aras, Demi rốt cuộc nở nụ cười hồn nhiên mà đứa trẻ 13 tuổi nên có “Nghỉ ngơi thật tốt đấy Aras.”

Ôi chao…

Bị vây quanh tiểu thuyết đam mỹ quá nhiều bây giờ lại gặp khung cảnh ngôn tình lãng mạn như vậy, Trần Ô Lâm thật sự rất hồi hộp và xấu hổ.

Mở quyển sổ trắng ra, Trần Ô Lâm không khỏi hồi tưởng tới thế giới thứ ba.

Một vài trò chơi sinh tồn nguy hiểm, nhưng Trần Ô Lâm lại ấn tượng nhất với trò chơi Ma Sói.

Có lẽ cậu nên viết một quyển tiểu thuyết về nó.

Hình như ở thế giới đại lục Hắc Ám này không hề lưu hành loại trò chơi đó.

Chỉ cần không ghi tên tác giả là bản thân, cậu sẽ không vi phạm bản quyền, đúng chứ?

Hãy tạo một bộ bài Ma Sói và combo tiểu thuyết đi kèm với nó!

Nếu không cần phải làm nhiệm vụ, Trần Ô Lâm sẽ thực hiện những chuyện mà mình mong muốn.

Đợi lúc cậu có thể liên lạc được với Aqua rồi hẵng tính sau.





Thế giới này rất bình yên nên sinh hoạt của mọi người rất nhàn nhã.

Trong lúc Demi đang luyện tập cho giải đấu sắp tới, Trần Ô Lâm cũng tìm được một vài người bạn tham gia câu lạc bộ Giải trí của mình.

Ban đầu bọn họ rất e ngại bề ngoài của Trần Ô Lâm, nhưng khi dần dần tiếp xúc với cậu, họ dường như đã tìm được tiếng nói chung.

“Nghe nói cậu kết bạn được rất nhiều người?” Demi khoanh tay nhìn chằm chằm Trần Ô Lâm, bộ dạng đầy vẻ chất vấn.

“À ừ, chẳng qua chỉ lập nhóm để chơi bài bạc thôi, họ cũng góp ý cho tác phẩm tớ đang viết nữa.” Trần Ô Lâm cười hì hì trả lời.

“Cậu… cậu không nghe được lời đồn sao?” Demi chẳng biết nên buồn bực hay tức giận, đôi khi quá ngây thơ cũng là một tội lỗi đấy.

“Lời đồn? Chuyện gì chứ?” Trần Ô Lâm kinh ngạc hỏi, nghĩ lại cũng lạ.

Đã ba tháng trôi qua nhưng cậu không còn nghe những lời nói xấu sau lưng nữa, đây không phải là nhờ Demi ra uy sao?

“Lời đồn nói rằng Aras đang cám dỗ nhiều quý tộc lớn về phe mình, thậm chí họ nói cậu tạo ra câu lạc bộ đó để thu thập tình nhân!!!” Demi thực sự tức điên lên khi nghe những lời đó, vậy chẳng nào cô đang bị cắm 5, 6 sừng trên đầu chứ?

Demi rất vui khi Aras không còn bị bắt nạt trong trường, nhưng việc Aras được mọi người chú ý và quan tâm còn khiến cô khó chịu hơn.

“Tình nhân? Nhảm nhí hết sức!!! Lúc chơi trò vả mặt thậm chí mấy người đó còn hợp sức với nhau vả mặt tớ mấy chục cái! Có trưởng câu lạc bộ nào thảm hại như tớ không?” Trần Ô Lâm thật sự quá oan uổng, mặc dù chơi rất vui nhưng cậu lại bị đánh thảm không thể nói, bây giờ lại bị dìm trong bể lời đồn đáng sợ này.

Nếu không phải Demi nhắc nhở cậu, liệu thanh danh của cậu còn nát tới cỡ nào đây?

“Sao cũng được, bây giờ cậu lập tức dẹp cái câu lạc bộ đó đi, và cắt đứt quan hệ với nhóm người đó!” Demi lúc này tâm trạng mới khá hơn một chút, nhưng vẫn quả quyết ra chỉ thị cho Trần Ô Lâm “Cậu nên nghỉ phép về nhà một thời gian, để đảm bảo nhóm người đó sẽ không làm phiền cậu.”

Demi hiển nhiên đã cho người điều tra về câu lạc bộ của Aras, những cái tên trên bản danh sách khiến cô muốn giảm tuổi thọ mấy lần.

Reine- quý tộc đời thứ hai của nhân ngư tộc, xem như hắn là họ hàng xa của Aras nên miễn cưỡng bỏ qua. Tuy nhiên, hắn được rất nhiều nữ sinh cùng nam sinh theo đuổi trong trường. Reine sở hữu phép thuật hệ Thuỷ vô cùng xuất sắc và có tướng mạo thượng đẳng trong thượng đẳng của Nhân ngư tộc.

Cặp song sinh nam nữ Veman và Vele, mang dòng máu hỗn huyết của Tinh Linh và Nhân Loại, vì một lý do nào đó mà học ở ngôi trường này. Và vẫn một đặc điểm, ngoại hình xuất chúng.

Johnye Golphin- con trai út của gia đình thương nhân giàu có, và mang dòng máu hỗn huyết của một đống chủng tộc. Là kẻ rất hoà đồng trong học viện và có nhiều đàn em quý tộc chức tước cao hơn mình.

Lola Kimchong- con gái trưởng của đại gia tộc phương Đông, trước gia tộc này từng tổ chức rất nhiều Tiệc Trà để đặt cược nô ɭệ, mặc dù không còn giàu nứt vách như xưa nhưng cũng là gia tộc Quái Vật lâu đời mà Tứ Sát Ma và hoàng gia không thể động vào.

Phendor Alexson- con độc đinh của gia tộc Xà Tinh, một gia tộc hiếm thấy chọn con đường Sát Thủ vốn là đặc thù của Ác Ma. Độ giàu có thì không bằng những người khác nhưng độ nguy hiểm thì cao gấp đôi!

Người cuối cùng khiến Demi khó hiểu nhất chính là Sathan Gwen. Rõ ràng hắn ta lúc trước rất chán ghét Aras, tại sao bây giờ lại lật mặt như bánh tráng thế này?

Nếu biết rõ Aras không nói dối, Demi không thể tưởng tượng nổi nhóm người này sẽ gia nhập một câu lạc bộ dùng để chơi mấy trò ấu trĩ đâu!

Bọn họ vốn tới trường không phải để học mà để bành trướng thực lực, Aras thì có địa vị gì có lợi ích cho họ chứ?

Trực giác của phái nữ mách bảo, nhóm người này đang đánh bài tình cảm với vị hôn phu của cô!

Phải làm gì với tên ngốc này đây?

Bọn họ chỉ mới 13 tuổi và sắp lên 14 tuổi thôi mà?

Tại sao mới đó đã nhiều rắc rối như vậy?

Nếu có thể, Aras chỉ nên làm một cô dâu nhỏ ở nhà nội trợ chứ không nên bước ra ngoài xã hội, nhưng vậy Demi sẽ an tâm hơn.

“Nè Demi, cô không cảm thấy bản thân hơi quá đáng sao? Dù gì cũng chỉ mới đính hôn thôi.” Lola không biết từ đâu xuất hiện và bĩu môi nói.

“Hôn nhân sắp đặt là thứ dễ huỷ bỏ nhất, việc cô bắt Aras về nhà là quá ích kỷ rồi. Học viện sẽ không cho phép đâu.” Johnye tiếp lời.

“Lời đồn sao? Bọn họ nói không sai, chúng ta đang cạnh tranh một cách công bằng mà, phải không Vele?” Veman mỉm cười ngọt ngào nhìn Vele.

“Yeh… chuyện này rất thú vị. Aras cũng thú vị nốt! Mang Aras về nhà chơi sẽ rất vui!” cô gái Vele song sinh tóc Lam cũng hào hứng đáp.

“Lũ ngốc này, nhân ngư tộc chỉ coi bạn đời định mệnh của mình là một người duy nhất. Mấy người không có cửa đâu.” Reine lạnh nhạt trả lời ngắn gọn.

“Aras cũng có dòng máu tộc Hắc Báo, nên thứ anh vừa nói chẳng có tác dụng gì.” Phendor cười gian xảo “Thiếu gia Sathan không muốn phát biểu lời nào sao? Dù gì thì chúng ta cũng đang đối mặt đường hoàng với vị hôn thê Demi của Aras.”

Sathan liếc nhìn sâu thẳm Trần Ô Lâm một cái, sau đó lại ngoảnh mặt đi “Thời gian còn dài, tôi sẽ không ép buộc cậu ta.”

Demi, Trần Ô Lâm: “…”

Thế này thì hết đường chối cãi rồi!

Trần Ô Lâm run rẩy khoé môi lùi về sau, nhìn đất nhìn trời nhìn mây tự hỏi nhân sinh.

Tôi là ai? Đây là đâu?