Quyển 2: Tây huyễn thế giới
Trần Ô Lâm nhìn khung cảnh màu xanh vi mạch xung quanh mình, giọng nói có chút khàn khàn hỏi “Tôi không thu thập đủ mảnh hồn, sẽ bị trừng phạt phải không?”
Hệ thống: Không, kí chủ đã làm rất tốt, tôi chỉ hơi bất ngờ thôi.
Trần Ô Lâm kinh ngạc lặp lại: Bất ngờ?
Hệ thống: Kí chủ so với hệ thống thường hành động theo cảm tính, nhưng tuyệt đối sẽ đặt nhiệm vụ lên hàng đầu. Quả nhiên những kí chủ chưa được trải qua giáo dục của Tồn Viện đều tùy ý như vậy…
Trần Ô Lâm: Tồn Viện là nơi nào vậy?
Hệ thống: Học viện duy nhất của Hồn Lục- Tồn Viện, tôi cũng từng học ở đây. Vì kí chủ đã thành công thu thập mảnh hồn vượt qua chỉ tiêu, tôi sẽ mở khóa phạm vi kiến thức phổ thông cho kí chủ, để khi tiếp tục những thế giới tiếp theo kí chủ sẽ không gặp bỡ ngỡ.
Trần Ô Lâm mừng rỡ: Vậy thì còn gì bằng, tôi tò mò muốn chết đây!
Hệ thống: Hồn Lục- thế giới của linh hồn, nơi gần như đứng đầu và cai quản các thế giới khác. Từ lịch sử, thập niên, truyền thừa, mọi tinh hoa của các thế giới khác đều được tích lũy tại Hồn Lục, kể cả công nghệ, kỹ thuật tối tân nhất.
Các linh hồn được phân chia theo các nguyên tố khác nhau: Mộc, Thổ, Hỏa, Kim, Quang, Ám, Thủy, Phong, Băng, Lôi,… và cũng có những linh hồn không thuộc về bất kỳ nguyên tố nào được gọi là Vô hệ.
Mỗi nguyên tố đều có Thần điện, các nhánh gia tộc, những linh hồn nguyên tố càng thuần khiết càng trở nên cao quý, được mọi người xung quanh tôn sùng và kính ngưỡng.
Tồn Viện là nơi các linh hồn bắt buộc phải nhập học, từ đó thể hiện tài năng và bản lĩnh của chính mình để có một chức nghiệp tốt trong Hồn Lục.
Đại trưởng lão, Người Hành Quyết, Lãnh đạo tối cao,… các chức vị này chỉ có những linh hồn mạnh nhất được nhận truyền thừa của gia tộc để cai trị Hồn Lục. Tiếp theo là Người quản lý, Hội đồng, Người điều hành, và nghề nghiệp thấp nhất là Hệ thống cùng Kí chủ.
Trần Ô Lâm: Hiểu rồi, vậy ra hệ thống và kí chủ là kẻ làm trâu làm ngựa phục vụ cho mấy ông to ở Hồn Lục đúng không?
Hệ thống: Đúng vậy, thường thì hệ thống và kí chủ đều là linh hồn tại Hồn Lục. Chỉ có trường hợp rất hiếm như cậu, tương thích với nhiều mảnh hồn khác hệ mới được bổ nhiệm vào vị trí này. Hệ thống, kí chủ là những linh hồn chuyên chữa lành và thu thập mảnh hồn từ các thế giới khác.
Đi kèm với nhiệm vụ thu thập mảnh hồn, kí chủ phải hoàn thành một nhiệm vụ ngẫu nhiên được mặc định cho bản thân để đủ điều kiện học tập những kỹ năng mới giúp làm nhiệm vụ chính dễ dàng hơn.
Trần Ô Lâm: …Là cái nhiệm vụ trở thành một người vang danh khắp hành tinh đó hả?
Hệ thống: Đúng.
Trần Ô Lâm: Quá khó khăn đi? Nếu không phải thân phận trước kia của tôi là Hắc tộc, đừng nói là viết truyện đam mỹ, ngay cả tui đi gϊếŧ người hàng loạt cũng không nổi tiếng tới mức đó! Thế mấy nhiệm vụ ngẫu nhiên của các kí chủ khác thì sao?
Hệ thống: Để tôi cập nhật cho kí chủ xem… Có rồi, gϊếŧ người mình thích nhất, tra tấn thành công 100 đối tượng, chơi giam cầm play với đối tượng trên 56 tuổi, gϊếŧ 11 kẻ ấu da^ʍ mang lại hòa bình cho xã hội,…
“Đủ rồi…” Trần Ô Lâm triệt để hoảng sợ, gì vậy? Nhiệm vụ khủng khϊếp thế này? Tiết tháo của nhóm hệ thống, kí chủ ở đâu?
Xem ra nhiệm vụ của cậu… đỡ hơn mấy cái kia lắm rồi.
Trần Ô Lâm tương đối hài lòng với hệ thống của mình, so với trước kia, hệ thống hiện tại đã tương tác khá nhiều. Cậu cũng khá kinh ngạc khi hệ thống lại có linh tính như vậy, nếu chỉ là một cỗ máy thì sẽ không biết kinh ngạc hay nhiệt tình. Một hệ thống không máy móc, không bán manh, không đào hố, không tỏ vẻ thần bí, Trần Ô Lâm cầu còn không được! Tuy mã số của bé hệ thống hơi dài, nhưng nó vẫn sẵn sàng cung cấp thông tin ngoài lề trong phạm vi hiểu biết của nó.
Cảm giác như cậu đã tìm được một đồng đội thực thụ!
Trần Ô Lâm: Lúc nãy cậu vừa nói học tập kỹ năng mới nếu đủ điều kiện đúng không? Liệu tôi có thể xem trước nội dung của thế giới tiếp theo được không? Có như vậy tôi mới chọn được kỹ năng phù hợp để học chứ?
Hệ thống: Được. Thế giới tiếp theo tương đối nguy hiểm, mong kí chủ thận trọng lựa chọn.
|Thế giới thứ hai: Tây huyễn thế giới.
Từ khóa: Nô ɭệ.|
Hình ảnh sống động nhanh chóng đập vào tâm trí của Trần Ô Lâm.
‘Tây’ trong ‘phương Tây’, ‘huyễn’ trong ‘huyền huyễn’.
Một thế giới tồn tại hai loại chủng tộc: nhân loại và quái vật.
Đại lục Hắc ám, nơi tràn ngập không khí tang thương và chết chóc. Nhân loại quá nhỏ bé và kém cỏi, dù sở hữu ma pháp và trí thông minh, bọn họ vẫn không đấu lại nổi đám quái vật hình người kia. Các tân quốc gia nhân loại dần sụp đổ, được thay thế bằng các quốc gia của các chủng tộc quái vật. Nhân loại biến thành nô ɭệ, thức ăn, công cụ sinh dục,… giá trị còn thua cả một con chó trong nhà của quý tộc.
Mà thân phận kế tiếp của Trần Ô Lâm, là một cậu bé nhân loại đang bị làm mồi cho quái thú, đồng bạn và gia đình của cậu đều đã chết. Riêng cậu trốn được trên mái xếp nhưng không dám đi ra ngoài, cậu bé đáng thương đó đã chết vì đói.
“Hệ thống, cậu nói xem tôi làm thế nào mà nổi tiếng được?” Trần Ô Lâm cười không nổi nữa, cậu cảm thấy nhớ nhung thế giới tinh tế một cách sâu sắc.
Hệ thống: Tôi đã mở khóa kỹ năng, kí chủ hãy tìm kỹ năng thích hợp để sống sót.
Trần Ô Lâm tuyệt vọng liếc mắt, thôi thì tới đâu hay tới đó. Cùng lắm làm sát nhân gϊếŧ người một đêm thành danh cũng được.