"Anh Phương." Trần Ô Lâm dùng vẻ mặt trang trọng nhìn về phía người bạn, một chân quỳ xuống rồi mở ra chiếc hộp đựng nhẫn màu bạc lấp lánh "Chúng ta đã quen biết nhau 2 năm, anh và em đều cùng chung một sở thích, có chung một tiếng nói, khi ở bên cạnh em, anh luôn cảm thấy vui vẻ và sống chân thật với chính mình. Tình cảm của anh đối với em không thể diễn tả hết bằng lời, nhưng ước nguyện lớn nhất của cuộc đời anh chính là mang lại hạnh phúc cho em, cùng em sống tới đầu bạc răng long. Em có nguyện ý lấy anh làm chồng không?"
"..." Anh Phương đơ mặt ra nhìn Trần Ô Lâm, biểu cảm quái dị hỏi "Cậu copy từ trên google xuống hả?"
"..." Trần Ô Lâm xấu hổ thành thật đáp "Chính là như vậy, cậu thấy không tệ chứ?"
Khóe miệng của Anh Phương run run, cố gắng nén nhịn cười "Không tệ, nhưng... *phụt* ...ha ha, không ngờ cậu lại cầu hôn tớ ở địa điểm đặc biệt thế này... ha ha... cười bể bụng mất!!!"
Trần Ô Lâm đảo mắt nhìn qua, vẻ mặt mê man khó hiểu, địa điểm có chỗ nào bất thường?
"Còn dùng vẻ mặt ngây thơ ngơ ngác đó nữa chứ! Ai lại đi tỏ tình ở tiệm sách boy love thế này? Cậu không cảm thấy có chỗ nào sai sai sao?" Anh Phương trừng mắt nói.
"Đây là nơi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau còn gì? Không phải trên google đều nói "Nơi gặp gỡ lần đầu tiên là địa điểm phù hợp nhất để cầu hôn" sao?" Trần Ô Lâm nghiêng đầu khó hiểu.
"..." Anh Phương thật hết nói nổi với tên hủ nam kim trạch nam suốt ngày ru rú trong nhà. Được rồi, cậu ta còn biết cầu hôn ở ngoài đời chứ không phải nhắn tin trên mạng xem ra đã là nỗ lực lớn rồi! Anh Phương tự an ủi bản thân.
"Đáng tiếc, cậu rất có tiềm năng làm Thụ đó Ô Lâm. Chẳng thể nào tin được một hủ nam lâu năm như cậu lại là trai thẳng, còn viết ra rất nhiều bộ tiểu thuyết đam mỹ hay tuyệt nữa, không thành gay cũng quá uổng phí." Anh Phương giả bộ tiếc nuối tặc lưỡi, nhưng đôi mắt lấp lánh của cô không thể che dấu được sự hạnh phúc và ngọt ngào "Nhưng mà tớ cũng không nỡ bỏ mặc một tên tác giả BL đáng thương như cậu, chỉ với vài đồng tiền nhờ viết truyện thì chẳng nuôi dưỡng sở thích cùng chơi game của cậu đâu."
"Cậu đồng ý?" Trần Ô Lâm đầy kì vọng và xúc động nhảy lên thẳng tắp.
"Chứ còn sao nữa? Mà khi nào cậu bị bẻ cong thì nhớ báo cho tớ, tớ sẵn sàng làm phù dâu cho Tiểu Thụ."
"Hừ, tớ mới không là Tiểu Thụ, cứ chờ xem!!!" Trần Ô Lâm không cam lòng đáp.
"Rồi rồi, về nhà viết truyện đi. Tớ đang đợi chương mới của cậu muốn dài cổ, kết hôn gì gì đó tính sau, đam mỹ mới là quan trọng nhất." Anh Phương hủ nữ max level thúc giục Trần Ô Lâm về nhà, rồi tiện tay đeo lấy chiếc nhẫn bạc.
Trần Ô Lâm như mèo con đáng thương lủi thủi về nhà, nghĩ tới những chương bản thảo đang viết dở mà ngán ngẩm. Dạo này cậu chỉ toàn lo tới việc cầu hôn, làm gì có ý tưởng để viết truyện chứ!
Tâm trí của Trần Ô Lâm đang trôi về phương trời cao, hoàn toàn không để ý tới mọi chuyện xung quanh. Một chiếc xe tải đang lao tới với tốc độ chóng mặt...
Kéeeeet... Rầm!
Trần Ô Lâm ngất lịm đi trong cơn đau đớn như cắt da cắt thịt, cậu mơ hồ nhận ra sự việc vừa diễn ra.
Sẽ không xui xẻo tới mức này chứ!!!
Cậu còn chưa kết hôn với Anh Phương, còn chưa sinh ra tiểu bánh bao để dẫn dắt bọn nhỏ theo con đường hủ lộ truyền thống.
Tương lai rực rỡ của cậu...
Trần Ô Lâm khóc không ra nước mắt, không cam lòng cùng hối hận đan xen vào nhau, màn đêm xung quanh dần được thay thế thành những mảng không gian sáng tối kì lạ.
"Đây là đâu? Mình đã chết rồi sao?" Trần Ô Lâm tự hỏi, cú chạm khá mạnh khiến cậu không dám tự tin kết luận bản thân sẽ sống sót, bất quá không phải bây giờ cậu vẫn còn ý thức đó sao?
[Chào mừng kí chủ 2647382 đến với không gian biệt lập, tôi là hệ thống Thu thập mảnh hồn.] một giọng nói máy móc vang lên.
"Cái gì? Hệ thống? Thu thập mảnh hồn?" Trần Ô Lâm khó tin nhìn chùm sáng trước mắt, cậu ngờ ngợ nghĩ ra một giả định. Cảnh tượng này không phải rất giống trong tiểu thuyết Hệ thống- xuyên không sao? Không chừng nó muốn cậu làm nhiệm vụ liên quan đến Thu thập mảnh hồn, tuân theo mô típ cũ.
[Kí chủ đoán không sai, cơ thể thật của kí chủ đang trong tình trạng chết giả. Nếu kí chủ lựa chọn muốn sống lại, kí chủ phải hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống đưa cho.]
Vì sao lại là cậu chứ? Trần Ô Lâm buồn bực khó chịu, cố gắng kìm nén cảm xúc gặng hỏi "Thế nhiệm vụ là gì? Bao lâu tôi mới được trở về? Liệu khi trở về đã quá trễ rồi không? Tôi... sắp kết hôn mà..."
[Nếu là việc đó thì kí chủ đừng lo, hệ thống có thể xuyên qua thời gian và không gian, dù kí chủ có tốn nhiều thời gian làm nhiệm vụ thì thân thể kia vẫn giữ được trạng thái ban đầu.]
Trần Ô Lâm thở phào nhẹ nhõm, hệ thống này coi như cũng không quá tệ, ít nhất hắn còn có cơ hội trở về nhà.
"Tốt. Vậy cậu tiếp túc giải thích đi, về nhiệm vụ và công năng của Hệ thống Thu thập mảnh hồn."
[Kí chủ sẽ xuyên qua có không gian khác để làm nhiệm vụ cùng thu thập mảnh hồn. Khi hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ sẽ được điểm thưởng để trao đổi vật phẩm hoặc tính năng trong cửa hàng Hệ thống để giúp cho quá trình trôi chảy hơn.]
"Vậy bây giờ điểm của tôi có bao nhiêu?"
[O.]
"..."
Xem ra hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới đầu tiên sẽ không dễ dàng gì, một trạch nam như Trần Ô Lâm sẽ làm được chuyện gì nên hồn ngoài viết truyện chứ?
Thở dài một hơi, Trần Ô Lâm mang tâm tình oanh liệt ra chiến trường bi tráng cao giọng "Bắt đầu đi."
[Đã rõ.]
|Thế giới thứ nhất: Tinh tế thế giới.
Từ khóa: Chiến Thần đẫm máu trên sa trường.|