Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn

Chương 7: Quan tâm

Thời gian trôi thật nhanh , mới đó mà cô đã làm việc ở tập đoàn được 3 tháng. Hôm nay vẫn như mọi khi sáng sớm cô sẽ pha một ly cà phê và đem đến phòng của Cố Phong Thần. Sau mấy tháng làm việc cô cảm thấy thật phục sức khỏe và tinh thần của sếp mình. Bởi anh luôn có thái độ làm việc chăm chú, tập trung từ sáng đến khuya. Ấy thế mà sáng hôm sau anh vẫn đi làm sớm với gương mặt tỉnh táo. Còn cô như một con sâu lười khi kể cả đi ngủ từ rất sớm thì sáng hôm sau tỉnh dậy cô vẫn cảm thấy cơ thể mệt mổ và uể oải vô cùng. Pha xong cà phê cô đem vào phòng và đặt lên bàn làm việc. Cô đang định rời đi thì anh bỗng lên tiếng.

- Tối nay cô có bận gì không?

- Dạ thưa sếp tối nay tôi rảnh có việc gì anh cứ sai bảo.

- Được vậy cô chuẩn bị tối nay đi dự tiệc với tôi.

- Tại sao lại là tôi thưa sếp.Cô hỏi lại

Anh đang kí văn kiện thì ngẩng đầu lên.

- Đơn giản vì cô là thư kí của tôi và đó là công việc, chuẩn bị đi lát tôi đưa cô đi chọn đồ đừng làm hỏng bộ mặt công ty.

- Vâng tôi biết rồi thưa sếp.

Giọng cô ỉu xìu rồi bước ra khỏi phòng, cô thật sự rất ghét những nơi đông người. Nó rất ồn ào và vô cùng phiền toái. Mới đó thôi đã đến giờ tan làm, thu dọn đồ xong cô bước đến ấn thang máy đi xuống. Vừa ra đến của đã thấy chiếc xe của anh dừng ở đó. Cô đành mở của bước lên xe trước ánh mắt tò mò từ những nhân viên xung quanh. Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh đến một của hàng thời trang với những thương hiệu nổi tiếng. Vừa bước vào anh đã nhận được sự cung kính của các nhân viên cửa hàng, đúng à người giàu có khác cô nghĩ thầm.

- Chọn cho cô gái này một bộ đồ. Anh lên tiếng ra lệnh.

Mấy cô nhân viên nghe vậy liền kéo cô đi thử hết bộ đồ này đến bộ đồ khác và cuối cùng đã chọn được một chiếc đầm đen bó sát tôn lên đường cong quyến rũ của cô. Anh nhìn xung quanh rồi bước đến lấy một đôi giày cao gót đen cho cô. Vùa tháo giày cô ra anh hơi nhíu mày khi nhìn thấy đôi chân sưng đỏ, phần gót chân còn bị hơi trầy.

- Có đau không? Anh ân cần hỏi.

- Dạ tôi không sao. Cô ngạc nhiên nên có phần ngại ngùng rụt chân lại.

Thấy thế anh liền rút trong túi ra mấy cái băng kéo cá nhân và dán vào gót chân cho cô. Triệu Y Y cảm thấy vô cùng bàng hoàng trước sự quan tâm bất ngờ của anh dành cho cô. Trái tim cô đập liên hồi và trong đầu còn hiện lên một dấu hỏi chấm, tại sao anh lại đối xử với cô chu đáo dịu dàng đến vậy.

Lại là tui đây truyện tui dở lắm hả mà các cậu không like và comment phản hồi cho tui