Cố Mạt Ly vội vã rời đi, bóng dáng nhỏ bé khuất đi sự thầm lặng đến hờ hững khiến Liên Trữ Hào quay mặt lại nhìn nhưng người đã rời đi.
Người phụ nữ kia cuối đầu cảm ơn hắn, hoá ra là Liên Trữ Hào tham gia hội từ thiện và quyên góp tiền nên cô ấy chỉ đơn giản muốn cảm ơn.
_______________________________________
Buổi tối đến, Cố Mạt Ly lại bắt đầu làm thêm ở một nhà hàng hoàng gia ở trung tâm thành phố.
Hôm nay khách đến rất đông nên Cố Mạt Ly đã tăng ca đến tận khuya mới có thể về, Tiểu Hàn cũng đã ngủ thϊếp đi trên ghế trong lúc chờ cô tan làm.
"Mạt Ly à...vị khách ở tầng hai nói muốn gặp cô"
"Sao thế ?...thức ăn có vấn đề sao ?"
"Không biết nữa...nhưng mà người này cô ngàn lần không được đắc tội đâu nhớ chưa..có đúng cô cũng phải nhận sai"
"Tôi biết rồi.."
Nhìn Cố Mạt Ly rời đi mà người quản lí lo lắng lại lắc đầu thở dài.
....
Tầng hai là dành cho khách VIP đến, cô cũng lo lắng không biết là vị đại nhân nào nữa.
"Cốc..cốc"
"Vào đi..."
Giọng nói khàn lạnh truyền ra khiến cô run người lại không dám tin rằng là người đó...cái giọng điệu kinh người đó quen thuộc đến đáng sợ làm cô cứ ngơ ra đó một lúc rồi mới vào.
Quả nhiên là Liên Trữ Hào...
"Ngài muốn gặp tôi ?"
"Mạt Ly...anh tìm được em rồi"
Không gian lặng im chỉ còn tiếng gió thổi cùng ánh đèn sáng trong căn phòng này. Cố Mạt Ly không biết nói gì chỉ nhìn vào hắn lùi lại...càng lùi lại thì hắn lại tiến đến. Bao nhiêu năm qua cuối cùng cô vẫn không thể chạy thoát khỏi người đàn ông này cũng phải nói rằng hắn bám lấy cô không buông.
"Anh nghĩ anh đang chơi trốn tìm sao ?"
"Trò chơi kết thúc rồi...Mạt Ly theo anh về nhà đi"
"Sao anh lại biết tôi làm việc ở đây ?"
"Từng món em làm...anh còn không nhận ra mùi vị mà vợ mình từng làm cho mình ăn mỗi buổi sáng sao..."
Liên Trữ Hào mỉm cười từ tốn ngồi xuống nhìn cô mà đau xót trong lòng nói tiếp.
"Đừng bướng nữa...con chúng ta cần một gia đình"
"Anh...anh đã đưa Tiểu Hàn đi ?"
"Phải...nên giờ anh đến đón em về nhà đây"
Cố Mạt Ly siết chặt bàn tay, tức nghẹn lời... trên đời này sao lại vô sỉ như vậy. Hắn đây là đem con trai cô ra uy hϊếp bắt buộc cô phải nghe theo hắn trở về.
"Tôi và anh đã ly hôn rồi...Liên thiếu anh tự trọng một chút đi"
"Anh chưa từng kí vào đó...hôm nay bắt buộc anh phải đưa em về"
Nói xong Liên Trữ Hào nắm lấy tay của Cố Mạt Ly kéo đi khỏi nhà hàng, hắn đưa cô vào xe tự ý phóng xe rời đi luôn mặc kệ cô phản kháng kịch liệt đến mức nào.
Có trời mới biết hắn vui mừng đến mức nào khi biết được sự xuất hiện của cô ở đây, lần này dù có xảy ra chuyện gì cũng tuyệt tối quấn lấy người phụ nữ này...
"Liên Trữ Hào...anh điên rồi sao"
"Mạt Ly...anh biết em vẫn còn giận chuyện năm đó và bây giờ vẫn không tha thứ cho anh...nhưng không sao anh sẽ bù đắp cho hai mẹ con em tử tế"
"Cái..cái gì ?...Liên Trữ Hào dừng xe"
Cô không biết hắn nghĩ cái quái gì nữa...ai cần hắn bù đắp chứ. Tên điên này vậy mà vẫn phóng xe điên cuồng như thế phút chốc đã đến vinh thự Mãn La.
Tiểu Hàn lập tức chạy ra hô to khiến quản gia người hầu vội vã chạy theo sau vì sợ tiểu thiếu gia của họ ngã.
"Baba..mami hai người về rồi sao"
"Con nói gì vậy..không được tuỳ tiện gọi như thế"
"Mami đừng lừa con...baba giống hệt người trong tấm ảnh kia...con biết mami giận nên nói thế"
"Con..sao lại.."