SỞ CẢNH SÁT THÀNH PHỐ NHẠC THÀNH
Cố Trị Sơ chỉ mới hai ngày mà đã ốm đến mức không nhận ra đây là cậu ấm giàu có ngày nào của Cố Thị.
Giản Từ Khang theo lời của Liên Trữ Hào mà đến đây giúp họ. Trông sắc mặt hai người đều lành lạnh không giống như cùng một phe tí nào, hắn thừa biết lần này có kẻ đứng sau vu khống cho Cố Thị lại đỗ cái tiếng qua cho Liên Gia...hiện tại trên thương trường ai cũng biết Liên Gia và Cố Thị liên hôn, bề ngoài vui vẻ bên trong thì lửa chiến vô cùng.
Sự cố lần này của công ty không chỉ thiệt hại dẫn đến bờ vực phá sản mà còn khiến cho Liên Gia luyên luỵ không ít tiếng xấu.
.....
"Tới đây làm gì ?"
"Đương nhiên là giúp thân chủ của tôi rồi..."
"Góp cuộc các người đang bày trò gì vậy hả"
"Tôi biết anh nghi ngờ Liên Trữ Hào nhưng lần này là một người khác đứng sau vừa hãm hại Cố Gia lại vừa đỗ lỗi cho Trữ Hào...nếu anh một mực nghĩ rằng cậu ấy là hung thủ vậy thì sau khi ra khỏi đây cứ gặp mặt Diệp Túc Kinh hỏi đi"
"Cậu nói vậy là ý gì ?..Túc Kinh liên quan sao"
------------------
Quả nhiên là luật sư cấp S nổi tiếng, chỉ sau một ngày mà Giản Từ Khang đã đưa cả hai người ra khỏi phòng giam ở sở cảnh sát.
Tin tức minh oan cũng lập tức lan truyền ra rộng rãi nhưng công ty vẫn chưa thoát khỏi bờ vực phá sản và nhân viên thì liên tục nộp đơn xin thôi việc...
Cố Mạt Ly đã bỏ hẳn tất cả công việc ở bệnh viện mà đến công ty xử lí tình hình đến độ mệt mõi suýt nữa thì ngất đi.
"Cố tiểu thư..xin hãy phê duyệt cho chúng tôi nghỉ.."
"Tôi biết các người đang lo lắng điều gì...nhưng tôi có thể bảo đảm công ty sẽ nhanh chóng ổn định. Tôi thật lòng mong các vị tin tôi một lần, hãy ở lại vì chúng tôi và giúp đỡ"
Những người đứng một hàng kia nhìn nhau rồi lại nói đi nói lại gì đó, Cố Mạt Ly chưa từng thấy áp lực lo sợ đến như vậy. Cuối cùng bọn họ cũng ra quyết định sẽ ở lại...Cố Mạt Ly suýt nữa thì ngã xuống đất, bụng cô ngày càng đau lại có hơi chóng mặt khó chịu.
"Cố Thị chưa bao giờ đối xử tệ với chúng tôi...thật xin lỗi tiểu thư, chúng tôi sẽ ở lại giúp sức cho Cố Thị"
"Cảm ơn..mọi..người.."
"Cố tiểu thư..."
Cố Mạt Ly ngất đi ngay đó, những người kia lập tức đưa cô đến bệnh viện.
_______________________________
Liên Trữ Hào và Diệp Túc Kinh nghe tin Cố Mạt Ly ngất xĩu thì lập tức chạy thẳng đến bệnh viện ngay.
"Cậu đến đây làm gì ?"
"Tôi phải anh câu đó mới đúng đó...vợ của tôi mà anh quan tâm đến nỗi bỏ cả cuộc họp cổ đông mà chạy tới đây cơ đấy"
"Vợ ?...cậu xem cô ấy là vợ sao, cậu lợi dụng cô ấy từ khi bắt đầu vậy mà dám mở miệng nói ra từ đó sao"
Diệp Túc Kinh kích động lớn tiếng khiến y tá đi lướt qua sợ đến run người không dám ngước nhìn hai vị tổ tông này.
"Còn anh..đúng là mắc cười nha, anh nói thương yêu cô ấy mà lại vu khống cho người thân cô ấy tội gϊếŧ người và giao dịch phạm pháp sao...Diệp Túc Kinh đừng có nghĩ ai cũng ngu ngốc dễ dàng bị anh lừa"
"Hừ..vậy thì sao? Cô ấy vốn không tin cậu"
Bầu không khí lặng lẻ càng trở nên ảm đạm lạnh buốt hơn, tấm thân mỏng manh tựa như tơ lụa của cô đứng ngơ ngẫn dựa vào bức tường lạnh buốt kia nhìn hai người đàn ông khí chất ngời ngời kia.
"Các người nói gì ?"
"Mạt Ly.."
"Ly Nhi..nghe anh nói đã"
"Hoá ra từ đầu đến cuối các người đều lừa tôi ?"
Vị bác sĩ kế bên định đỡ cô nhưng cũng không dám đi lại gần nữa bước, sức khoẻ cô chưa khoẻ hẳn lại nhanh vội muốn xuất viện về công ty...không ngờ bước ra lại nghe thấy đoạn đối thoại đau lòng đến như vậy.
Liên Trữ Hào lặng lẻ đưa tay định níu kéo bàn tay cô nhưng thẳng thừng bị từ chối đẩy ra. Diệp Túc Kinh bị làm cho đơ người, một chữ cũng không biết biện minh thế nào...không ngờ cô lại đi ra đây từ khi nào không biết.
Cố Mạt Ly nhìn hai người đàn ông cô vốn tin tưởng rất nhiều nhưng thoáng cái thì cứ như trở thành hai con người xa lạ đầy sát khí.