Buổi tối tại Vinh Thự Mãn La.
Liên Trữ Hào hôm nay hắn về khá sớm, Cố Mạt Ly ở trên sân thượng nhìn thấy xe hắn về thì trong lòng nỗi lên chút nôn nao kì lạ.
Không được...hắn là người đàn ông vô tình nhất trên đời cô không thể động lòng trước những câu nói ngọt như đường từ miệng hắn.
__________________________________
Đêm khuya vắng lạnh, Cố Mạt Ly vẫn ngồi đọc bệnh án chưa ngủ thì "tạch" một tiếng...cửa phòng bị mở ra.
"Anh không biết gõ cửa sao ?"
"Đây là nhà tôi cần gì phải gõ"
Liên Trữ Hào tuỳ tiện bước vào mang theo một mảnh giấy trắng đặc lên bàn, nghiêng người bá đạo nhìn cô từ đầu đến chân...nụ cười trên môi có chút lưu manh khiến Cố Mạt Ly hơi giật mình lùi lại.
"Sợ tôi ăn thịt em à ?..ngồi xuống kí vào đây đi"
"Cái này là gì đây"
Cố Mạt Ly cầm tờ giấy lên xem thì kinh ngạc nhìn lại người đàn ông kia...trong nội dung hoàn toàn là vô lí hết nói nỗi của hắn.
Trên đầu giấy ghi là "hợp đồng hôn nhân" nhưng với nội dung thì giống như hắn đang thuê một nha hoàn cao cấp vậy.
Bên B phải tuân thủ theo quy định của hợp đồng, khi bên A gọi thì phải có mặt mọi lúc mọi nơi..không được cằn nhằn hay có thái độ chống đối.
Bên B nếu muốn ra ngoài gặp ai phải có sự cho phép của bên A, tất cả cuộc gọi đến từ bên A gọi đến đều phải bắt máy...bên B không được cúp máy ngang hoặc cúp máy trước bên A.....còn hàng đống quy định ngớ ngẫn mà hắn đưa ra thậm chí dài cả một trang.
"Liên Trữ Hào..anh thật sự bị thần kinh à, tôi không phải người hầu càng không phải tình nhân của anh"
"Phải hay không thì em đều phải kí...đây chính là một trong những điều khoảng bên trong đó, hãy đọc cho thuộc đi..mà đừng quên xem hình phạt đấy"
"Anh.."
Cố Mạt Ly lúc này lửa giận trào lên đến đỉnh đầu, bản thân hắn cũng có thể cảm nhận cô giận dữ đến mức nào thậm chí còn muốn đánh hắn một trận đó chứ.
Một hồi dằn co khẩu chiến thì cuối cùng Cố Mạt Ly vẫn phải thua hắn mà cắn răng kí vào tờ hợp đồng ma quỷ đó...những hình phạt biếи ŧɦái của hắn cô đọc mà run cả người.
"Thế mới ngoan"
"Tôi buồn ngủ..mời anh về phòng"
"Hôm nay tôi sẽ ngủ ở đây..cùng em"
Tên vô sỉ này ngày càng quá đáng không thể chịu nỗi nữa mà...một tên như thế này mà thật không hiểu bên ngoài hàng tá phụ nữ muốn vây vào là sao chứ.
Liên Trữ Hào bàn tay to lớn kéo cô ngã xuống giường tuỳ tiện ôm chặt cô ngủ giống như một cái gối ôm vậy thật là nóng nực mà phát hoả cơ đấy.
"Tay anh sờ đâu thế hả..buông ra"
"Ly Nhi da thịt mềm mại thật"
"Biếи ŧɦái..ưʍ.."
Nụ hôn tựa như một ngọn lửa thiêu cháy con tim của một thiếu nữ, bờ môi mỏng manh mang hương vị ngọt đến nghiện của cô khiến hắn lưu luyến không rời.
Bàn tay hư hỏng sờ soạng cả người cô, từng cúc áo bị mở ra rồi vứt cả quần áo xuống sàn...sức lực của người đàn ông này rất lớn khiến cô hoàn toàn không thể nào chống cự đẩy nỗi hắn ra.
______________________________
Một hồi sau, đêm khuya tĩnh lặng...cơn gió thổi lạnh nhưng lại cảm giác có gì đó ấm áp. Người đàn ông này thật điển trai khí chất lại uy quyền nằm cạnh cô đúng là một cực phẩm nam nhân biết bao cô gái mong ước nhưng mà...
Khoảng cách lúc này thật gần, Liên Trữ Hào tuy hung bạo cởi hết quần áo cô ra nhưng cũng không ép buộc cô làm quá giới hạn..chỉ như thế mà nằm ngủ.
_________________________________
Sáng hôm sau, Liên Trữ Hào tỉnh giấc...người phụ nữ kia đã xuống giường từ lâu. Hắn cũng nhanh chóng tắm rửa đi xuống lầu....
Trong bếp, người hầu rộn rã cười nói...Cố Mạt Ly đã thức rất sớm nấu thức ăn cả buổi trời.
"Thiếu phu nhân..nấu ăn giỏi thật đó nha"
"Phải đó.."
Ba chữ "thiếu phu nhân" này khiến cô hơi giật mình xoay lại hỏi.
"Thiếu phu nhân sao?..sao lại gọi tôi như vậy"
"Là thiếu gia đó..cậu ấy tuyên bố ngay đêm mà cô rời về nhà..cô là Thiếu phu nhân"
Người hầu cười rỡ cực kì thích thú, mặt của Cố Mạt Ly đột nhiên đỏ lên lạ thường...nhanh chóng tất cả giải tán khi Liên Trữ Hào đi xuống.
"Chào buổi sáng"
"Chào..chào buổi sáng"