Điện thoại Thẩm Thanh Song vang lên hồi lâu nhưng không có ai nghe máy.
Hai hàng lông mày sắc như kiếm của Tiêu Trì Phong nhíu lại.
Anh gọi điện lại một lần, hai lần, ba lần, vẫn không có ai nghe máy.
Trong lòng Tiêu Trì Phong có dự cảm không lành, anh lập tức mở định vị vị trí của Thẩm Thanh Song ra.
Thấy vị trí của Thẩm Thanh Song xuất hiện ở khu biệt thự Long Viên, Tiêu Trì Thanh thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô đang ở gần nhà, chắc là sẽ không gặp chuyện không may.
Nhưng anh lại nghĩ, nếu Thanh Song ở gần nhà thì vì sao cô không nghe điện thoại? Chẳng lẽ bởi vì phát sinh quan hệ thân mật với anh nên cô còn ngại ngùng, không dám đối mặt với anh nên không nghe điện thoại?
Không! Không có khả năng! Anh biết Song Song không phải người phụ nữ yếu đuối như vậy!
Nhất định cô đã xảy ra chuyện!
Tiêu Trì Phong nghĩ đến chuyện này liền cảm thấy da đầu tê rần, cố gắng kiềm chế tâm trạng lo lắng, bắt đầu chạy đi điên.
Với tốc độ nhanh như gió, anh lao xuống dưới tầng dưới của tòa nhà văn phòng khu quân sự, trực tiếp khởi động chiếc Hummer màu đen của mình đên cuồng lao đến vị trí của Thẩm Thanh Song. Ngay cả phía sau có tiếng người gọi theo, anh cũng không quản.
Dọc theo đường đi điên cuồng lái xe, Tiêu Trì hong không biết anh đã vượt qua bao nhiêu cái đèn đỏ khiến không ít xe tức giận mắng chửi.
Hiện tại trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ có phải Song Song xảy ra chuyện rồi không?
Trên đường đi, anh liên tục bấm số điện thoại di động của cô, nhưng không có ai trả lời.
Ngay khi anh sắp tuyệt vọng thì có người nghe máy của Thẩm Thanh Song.
Một giọng nam lạ lẫm vang lên: “Xin chào, có phải anh là người thân của cô gái này không?”
Đáy mắt Tiêu Trì Phong chìm xuống, lạnh lùng nói: “Tôi là vị hôn phu của cô ấy, anh là ai?”
Đối phương lập tức trả lời: “Anh là vị hôn phu của cô gái sao, thật tốt quá! Cô ấy bị tai nạn ở ngã tư đường khu biệt thự Long Viên, vụ tai nạn vô cùng nghiêm trọng, hiện tại cô gái đang hôn mê bất tỉnh, chúng tôi vừa đưa cô ấy lên xe cấp cứu, đang chuẩn bị chuyển cô ấy đến bệnh viện.”
“Anh nói cái gì? Cô ấy bị tai nạn? Mọi người đi đến bệnh viện nào?”
Tiêu Trì Phong vừa nghe Thẩm Thanh Song bị tai nạn xe cộ thì trái tim căng thẳng đau đớn, hận không thể lập tức chạy đến bên cô, bảo vệ cô.
Lúc trước anh vừa nói sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương cô, sẽ không bao giờ khiến cô phải lo lắng, vậy mà chỉ sau một ngày, cô đã xảy ra chuyện.
Tiêu Trì Phong vô cùng tự trách hận không thể tự tát chính mình vài cái.
Biết rõ thân phân của anh không như người khác, biết rõ cô ở cùng anh không những chung vinh hoa phú quý mà còn phải chịu nhiều rủi ro, nhưng anh lại xem nhẹ điểm này, hông phái người ở bên cạnh bảo vệ tốt cho cô.
Là lỗi của anh! Đều là lỗi của anh!
Đối phương trả lời: “Chúng tôi đến đến từ khoa cấp cứu của bệnh viện nhân dân số 3 Hà Thành, anh đến ngay đi!”
“Được, tôi lập tức qua.”
Sau khi Tiêu Trì Phong tắt máy, lập tức quay đầu xe đến bệnh viên nhân dân số 3 Hà Thành.
Anh vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho Củng Thần: “Củng Thần, Thanh Song bị tai nạn xe ở ngã tư đường khu biệt thự Long Viên, hiện đang cấp cứu ở bệnh viên nhân dân số 3 Hà Thành. Câụ lập tức đến thăm dò xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Không cần biết phía sau có người độc thủ không, đều điều tra rõ cho tôi! Rõ chưa?”
Củng Thần nghe điện thoại nhanh chóng trả lời: “Rõ. Tôi sẽ đến đó ngay.”
Cách điện thoại, Củng Thần vẫn có thể cảm nhận được sau lời nói của Tiêu Trì Phong cất giấu sát khí.