Thẩm Thanh Song chỉ cảm thấy cơ thể cô bị ôm chặt vào trong lòng anh, áp chặt vào cơ thể nóng bóng và cứng rắn, hơi thở mạnh mẽ nam tính tiến về phía cô.
Cô không biết nên làm gì lúc này và không biết phải đáp lại anh như thế nào thì đôi môi của anh đã chiếm lấy môi cô một cách mạnh mẽ.
Anh bá đạo cạy môi cô ra, xâm nhập vào khoang miệng cô, quấn quýt lấy lưỡi cô, dùng sức hưởng thụ vị ngọt ngào của cô.
Hành động của anh tràn đầy du͙© vọиɠ chiếm giữ, Thẩm Thanh Song cảm thấy tim cô gần như ngừng đập, hô hấp không thông.
Cô có thể cảm nhận được rõ ràng, Tiêu Trì Phong có bao nhiêu khát vọng, có bao nhiêu tình yêu với cô, là thứ tình yêu mạnh liệt đến nhường nào.
Thì ra anh cũng yêu cô!
Hai mắt Thẩm Thanh Song mở to, chỉ cảm thấy l*иg ngực phập phòng, đôi mắt mông lung, có cảm giác khổ tận cam lai.
Anh tiếp nhận cô là theo mong muốn của cha anh, sau đó anh mang đến cho cô một mái nhà, trong lòng cô luôn luôn có anh.
Cô âm thầm thích anh anh nhiều năm như vậy nhưng lại nghĩ anh vẫn không biết.
Trước kia cô có bao nhiêu bướng bỉnh.
Nhưng trong ba năm qua, anh đã mang đến cho cô những thứ tốt nhất, cô sống dưới sự chăm sóc của anh cũng không cần phải lo lắng về điều gì.
Tuy rằng anh không nói nhiều với cô nhưng mỗi một câu đều luôn tràn ngập cổ vũ cô.
Cho dù có khiển trách cô, cũng là vì để cô có dũng khí tiến về phía trước, không để vì sự nhát gan của bản thân mà dừng lại.
Vì để có được một câu khen thưởng từ anh, cô liều mạng, cô cố gắng, cho dù có khổ có mệt, cô cũng cắn răng kiên trì đến cùng chỉ vì những câu anh từng nói với cô.
Thẩm Thanh Song, em làm tốt nhất!
Thẩm Thanh Song, em phải khiến tất cả những người khinh thường em, sau này đều phải ngẩng đầu ngưỡng mộ em!
Hai câu nói này, lúc nào cũng quanh quẩn trong đầu cô, mỗi khi cô nản lòng hay thất bại, chỉ cần cô nghĩ đến hai câu nói này liền cảm thấy bản thân tinh thần chiến đấu.
Tiêu Trì Phong là một người đàn ông vô cùng xuất sắc, yêu cầu của anh đối với người bên cạnh cũng cực cao.
Mấy năm nay, cô đều cố gắng phấn đấu để đạt được mục tiêu chính là muốn được anh đồng ý.
Mà trải qua ba năm liều mạng cố gắng, cô đã đạt được mong muốn như anh, thành công lột xác.
Cô giống như một viên ngọc phủ bụi, trải qua sự mài dũa cẩn thận cuar anh đã lột xác thành một viên ngọc quý phát sáng đến chói mắt.
Mà cuối cùng anh cũng mở lòng với cô, bù đắp được những tâm nguyện của cô.
Khoảng khắc này, Thẩm Thanh Song hạnh phúc muốn khóc.
Những tình cảm cô đè nén sâu trong tim giống như cơn lũ tiến đến, cuốn đi tất cả lý trí và bình tĩnh của cô, càn quét nó thành những mảnh vỡ vụn.
Giây phút này, cô chỉ muốn mạnh mẽ để anh biết, Thẩm Thanh Song cũng yêu Tiêu Trì Phong!
Giây hút này, cô muốn đem tất cả những tình cảm chôn dấu trong tim thể hiện ra, không hề che dấu, không chút giấu diếm.
Thẩm Thanh Song cũng nhiệt tình đáp trả lại anh…
Tiêu Trì Phong thấy cô chủ động đáp lại càng khiến anh mất khống chế, bàn tay to bắt đầu không an phận thâm nhập vào áo cô.
“Song Song…”
“Ừm…”
“Về sau gọi anh là A Trì…”
“Được…”
“Vậy em gọi một tiếng cho anh nghe…”
“A Trì, A Trì…”
Giọng Thẩm Thanh Song mềm mại, ngọt ngào khiến anh mê đắm động tác vừa mới dừng lại trở nên thêm phần mạnh mẽ.
“Song, Song, anh muốn em…”
Cô cười nhẹ nhàng, nhìn anh đầy quyến rũ: “A Trì, em cũng muốn anh!”