Một Lòng Yêu Em

Chương 32

Những người ở đây đều sợ ngây người, Cố tổng đây là thế nào, làm sao trước mặt nhiều người ngài lại nói những lời nói không thật như vậy.

Hứa Vận Nhi khϊếp sợ ngây người, cô ta phí hết tâm tư sắp đặt một ván cờ như vậy, Hoắc Tư Triệt bênh vực Cố Bắc Từ thì cũng thôi đi, tại sao dượng cũng phản ứng như vậy?

Ông ấy không phải một mực vì thành tích của Cố Bắc Từ mà đau đầu sao? Thậm chí không tiếc cắt đứt tiền tiêu vặt của Cố Bắc Từ để ép cô ấy sao?

"Làm sao có thể! Toàn bộ học sinh của trường cấp ba quý tộc S đều biết, Cố Bắc Từ là một học sinh yếu kém! Ba năm liên tục đều ở vị trí thứ nhất từ dưới lên!"

Chủ nhiệm Lương vỗ bàn kháng nghị, ông ta không tin sự thật được phơi bày ra trước mặt như vậy, mà hai người này có thể coi như mù vậy!

"Đó bất quá là do em lười không muốn làm bài thi thôi, ba năm này em đều nộp giấy trắng. Lúc em bảy tuổi có thực hiện kiểm tra chỉ số thông minh đạt 220.

Thầy chẳng qua thấy em mỗi lần thi đều xếp cuối, ngay cả điều tra lại cũng không, lập tức chụp cho em cái mũ ăn gian, loại năng lực xử lý sự việc như vậy, quả thật không có tư cách làm thầy chủ nhiệm, cũng không có tư cách để làm thầy giáo."

Cố Bắc Từ tựa lưng vào ghế ngồi yên lặng thật lâu, mới lười biếng lên tiếng. Cô nhẹ nhàng lên tiếng làm cho tất cả mọi người ở đây đều phải kinh hãi.

"Em có chỉ số thông minh 220?"

Thầy chủ nhiệm ngơ ngác nhìn Cố Bắc Từ, không dám tin.

"Hừ! Rõ ràng con bé nói đúng! Thầy chủ nhiệm như anh quả thật cũng không ra làm sao, tôi phải nói, toàn bộ giáo viên ở cái trường học này cũng nên thay đổi một lần!

Lý lịch của con gái tôi lúc học trung học cơ sở chẳng nhẽ các anh chưa từng xem qua hay sao? Con bé từ trước tới nay luôn xếp thứ nhất chưa từng bị rớt hạng! Tôi sẽ khiếu nại với hội đồng quản trị của trường các anh!"

Cố Thanh Nguyên không vui nói, lại nhìn lướt qua Cố Bắc Từ.

"Trước kia bảo con nghiêm túc một chút con cũng không nghe, bây giờ đã thấy chưa! Thi được hạng nhất không nói còn bị người khác chất vấn, cha cũng thấy mất mặt thay cho con!"

Mặc dù lời nói ra giống như đang chê trách, nhưng Cố Bắc Từ vẫn nghe ra trong giọng nói là sự kiêu ngạo của cha Cố.

"Ba, con biết lỗi rồi."

Cố Bắc Từ 囧 囧 mở miệng nói.

Đây cũng tính là cô muốn hòa hoãn mâu thuẫn với ba Cố, nên chủ động đi bước đầu tiên.

Có lẽ là không ngờ rằng cô đối với mình nói tiếng xin lỗi, ba Cố trong nháy mắt còn ngây ngẩn. Cố thể hiện gương mặt nghiêm túc, nhưng vẫn là không có cách nào che giấu được tia xấu hổ không được tự nhiên thoáng qua.

"Nhưng ngay từ lúc em ấy nhập học vào lớp mười, thành tích của em ấy cũng không phải là xếp thứ nhất, hơn nữa lần đầu tiên chia lớp cô ấy cũng là thi được hạng cuối..."

Chủ nhiệm Lương không phục mở miệng nói. Ông ta cũng nói ra tiếng lòng của Hứa Vận Nhi.

Hứa Vận Nhi đứng ở trong góc nhỏ, siết chặt nắm đấm, không dám tin nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ.

Cô ta từ lúc học lớp mười mới vào Cố gia, cùng Cố Bắc Từ trở thành bạn học cùng trường, cho tới bây giờ cũng không có phát hiện ra Cố Bắc Từ lại là một thiên tài! Cô ta biết Cố Bắc Từ thông minh, nhưng không biết Cố Bắc Từ lại thông minh như vậy!

Cô ta còn tưởng rằng thành tích học tập của Cố Bắc Từ chẳng qua cũng không tệ như người bình thường, cô ta còn tưởng rằng chỉ cần mình ngày đêm nịnh nọt, sớm muộn có thể đem Cố Bắc Từ nuôi phế …

"Đó là bởi vì ngày thi đó em lên cơn sốt, có hai môn em không tham gia thi . Đến lúc thi chia lớp, em nộp giấy trắng.

Với lại bài thi của trường quá đơn giản, không đáng giá để em động bút."

Cố Bắc Từ nhàn nhạt giải thích, ngay trước mặt đại ma vương, cô dĩ nhiên không dám nói, lúc ấy cô si mê Tưởng Ngọc Đường, cho nên cô mới lười viết.

Ánh mắt cô nhàn nhạt liếc qua bên cạnh thấy sắc mặt xanh mét của Hứa Vận Nhi, không nghĩ tới sao, cô ta dày công sắp đặt ván cờ này nhưng lại cô lại không làm sao hết!

Loại cảm giác này có phải hay không so với ăn phân còn khó chịu hơn?

"Đây..."

Chủ nhiệm Lương cùng hiệu trưởng cũng á khẩu không trả lời được.

"Hừ! Tôi nói con gái tôi làm sao từ lúc lên học trung học số hai lại không muốn học tập, nguyên nhân đều tại những vấn đề của giáo viên!

Hiệu trưởng Đỗ, tôi cảnh cáo ông, trường học các ông phải cho tôi một câu trả lời hợp lý! Con gái tôi có thể tìm bất kỳ một khu trường học tốt hơn trên thế giới!

Trung học quý tộc số hai S? Tôi còn coi thường đây! A Từ! Về nhà!"

Cố Thanh Nguyên là tức giận thật, khoát tay liền vỗ gãy một góc bàn làm việc, vụn gỗ bị vỡ bắn tung tóe trực tiếp bắn trúng tay của Hứa Vận Nhi, cô ta bị dọa sợ giọng đau hô lên.

m thanh của Hứa Vận Nhi cũng không nhỏ, ngay cả Cố Bắc Từ cũng chú ý tới, để cho cô ta cảm thấy ngoài ý muốn là, ba Cố Thanh Nguyên lại không có chú ý tới, thậm chí ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không có bố thí cho Hứa Vận Nhi...