Sợi Xích Vô Hình

Chương 23: phong cách làm việc của hắn

Nhận thấy tâm tình của sếp mình hôm nay có vẻ rất tốt, Lăng Triệt đã không ngần ngại bộc lộ sự tò mò của mình mà hỏi trực tiếp hắn

“Từ tổng, hôm nay ngài có chuyện gì vui à?”

“Có vẻ như Lăng Triệt cậu thích hợp làm một nhà báo vô công rỗi nghề hơn là làm một trợ lí”

Lời hắn nói ra tuy nghe nhẹ nhàng nhưng lại khiến Lăng Triệt sợ đến mức suýt nữa lệch tay lái, không lẽ lúc ở biệt thự mắt anh chưa tỉnh ngủ nên đã nhìn nhầm là tâm trạng hắn tốt hay sao…

“Lịch trình hôm nay!!??”

Khôi phục lại sự chuyên nghiệp của một trợ lí, anh đọc một cách rất mạch lạc lịch trình của hắn trong ngày hôm nay mà không cần liếc nhìn vào màn hình hay tập tài liệu đang để bên cạnh

“8h30: ngài có cuộc họp cổ đông tại tập đoàn mẹ

10h: buổi kí hợp đồng mật với tập đoàn Vin tại văn phòng chủ tịch của ngài

15h ngài sẽ cùng phu nhân của mình chuẩn bị hôn lễ

18h có buổi đấu giá tại khu Vip, đối thủ nặng kí lần này của chúng ta là Tues

20h quay lại tập đoàn để duyệt lại hồ sơ”

Đôi tay thon dài của hắn đang lướt mượt mà trên bàn phím lại đột nhiên dừng lại trong giây lát, ánh mắt hắn nheo lại, trầm tư một hồi lâu rồi mới cất giọng

“Nói bọn họ, hồ sơ phải có ở phòng tôi trước 11 giờ trưa hôm nay. Tối nay tôi sẽ bay qua bang Massachusetts. Cậu biết phải làm gì rồi chứ!!”

*Bang Massachusetts thuộc khu vực Đông Bắc của USA.

“Vâng, Từ tổng…Tôi sẽ chuẩn bị ngay”

………..Tại phòng vip thuộc loại tổng thống của khách sạn 7 sao….

“Nhiệm vụ lần này, cậu chỉ được phép thành công, không được phép thất bại”

Nhận được câu nói của người đàn ông đeo mặt nạ ở trong màn hình, động tác cài cúc áo ở cổ tay của Phong Vũ Thần đột nhiên dừng lại, biểu cảm gương mặt trở nên lạnh như băng, nhếch miệng nở nụ cười như có như không, chống hai tay lên chiếc bàn trước màn hình máy tính với bộ dạng ngạo nghễ, đáp lại đầu dây bên kia với chất giọng hơi khàn

“Lão già!! Ông thấy Phong Vũ Thần tôi đã thất bại lần nào chưa? ... Nói thừa thải…”

“Đừng quá tự phụ…Tôi không quan tâm cậu dùng thủ đoạn như thế nào, tôi chỉ cần kết quả…thứ cậu muốn đang ở chỗ tôi…thứ tôi muốn lại đang nằm trong tay Từ Thánh Uy…cậu hiểu mà!!”

“Ông quả nhiên là con hồ ly…chỉ có tôi chịu thiệt trong phi vụ lần này”

“Nếu tôi là hồ ly thì Phong Vũ Thần cậu chịu yên phận làm một con cáo tầm thường mà không tiến hóa thêm bậc nào hay sao? Cậu với tôi cùng một dạng người như nhau thôi…”

“Lần nay, tôi cần sự viện trợ từ ông…Chairman Tues”

Nghe câu cần sự viện trợ, người đàn ông bí ẩn đấy im lặng một hồi thật lâu như đang cân nhắc thật kĩ. Nhận lại thái độ này từ đối phương, Phong Vũ Thần lại nhếch môi, cất tiếp lời

“ 5 giây suy nghĩ bắt đầu….1…2…3…4…”

Lúc gần cất giọng hô số 5 thì lại nhận được cái gật đầu chấp thuận từ bên phía màn hình

“Được…cậu muốn tôi viện trợ như thế nào?”

Phong Vũ Thần nở nụ cười lạnh, nhìn thẳng vào camera

“Tôi muốn ông cung cấp tất cả mọi thứ cho tôi…bao gồm quyền điều hành tập đoàn Tues trong thời gian này”

“Phong Vũ Thần…cậu thật biết cách chơi…Được…Tôi đồng ý!!”

Sau khi nghe được lời ưng thuận vừa rồi, Phong Vũ Thần không nói thêm lời gì, đã chủ động ngắt kết nối với đối phương. Ánh mắt lúc này cũng trở nên gian xảo

“Đây sẽ là ván cược cuối cùng của tôi với hắn…”

…………Tại tập đoàn BK……….

Bầu không khí buổi họp căng thẳng đến mức không ai dám thở mạnh, riêng chỉ có người đàn ông mặc vest đen quyền lực ngồi ở ghế trung tâm là thản nhiên ngồi vắt chéo chân, một tay cầm đầu bút gõ lạch cạch trên bàn, tay còn lại đưa lên ấn đường, mắt nhắm hờ như đang chờ câu trả lời của bọn họ

“Đã quá 30 phút…tôi cần câu trả lời của các người. Tại sao tài chính của tập đoàn lại thiếu đi 1%, số tiền lợi nhuận của tập đoàn không đủ nuôi sống các người hay sao mà các người lại đi ăn xén tiền đầu tư khiến cả tập đoàn phải lao đao trên sàn chứng khoán suốt một đêm hôm qua”

“Từ tổng, do chúng tôi bất cẩn, không cân nhắc kĩ nên đã gây thiệt hại cho tập đoàn.”

“Với tư cách là chủ tịch hội đồng quản trị, tôi sẽ không để chú tiếp tục gây thiệt hại cho tập đoàn…Chú hiểu ý tôi chứ…Lăng Triệt…mau chuẩn bị nội dung”

“Không được…Từ Thánh Uy…dù sao chú cũng là chú họ của cháu. Cháu tuyệt đối không thể đối xử với chú như thế”

Người đàn ông béo vội vã rời khỏi ghế, chạy đến quỳ van xin trước mặt hắn nhưng hắn một chút cũng không động lòng

“Là người nắm giữ sự sống còn của tập đoàn, tôi sẽ không để chú tiếp tục gây tổn thất dù chỉ một phần nhỏ…Chú cũng đừng thân mật đến mức gọi cả tên họ của tôi…gọi tôi là Từ tổng được rồi”

Bỏ mặc người đàn ông phía sau liên tục dập đầu van xin, đôi chân của hắn vẫn cứ thản nhiên mà bước điều về phía thang máy

“Từ tổng!! Cố tổng đang chờ chúng ta ở văn phòng”

Hắn không nói gì chỉ gật đầu rồi bước vào thang máy.

…………..tại phòng làm việc…………

Nhìn Vĩ Kì đang ngồi thản nhiên uống trà ở ghế sofa, hắn không kiên nể mà ném thẳng hợp đồng lên bàn trước mặt anh

“Kí hay không kí??”

“Ly hôn với con bé đi. Tôi không cho phép cậu làm tổn thương đến nó”

Hắn như không để tâm đến lời mà Vĩ Kì vừa nói, điềm tĩnh ngồi xuống ghế đối diện, ánh mắt nhìn Vĩ Kì lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn kèm theo sự tức giận

“Cậu đến chỗ tôi là vì hợp đồng hay vì cuộc hôn nhân của em gái mình?”

“Cả hai”

“Thế thì rất tiếc cho cậu. Cậu chỉ có quyền chọn một”

Hắn tựa lưng vào ghế nói với giọng đầy quyền lực

“Nếu cậu còn lương tâm thì lúc mọi chuyện chưa trở nên tồi tệ hãy kết thúc với con bé đi. Cậu không yêu nó thì hà cớ gì bắt nó chịu khổ”

“Chẳng phải lúc trước tôi đã nói rất rõ với cậu rồi sao… Cố gia của các người cũng thật nực cười, lúc đầu chính miệng các người bảo tôi làm kí giấy kết hôn, bây giờ thì lại chạy đến tận nơi làm việc tôi đòi tôi kí giấy ly hôn…”

Nói đến đây, sắc mặt hắn liền lập tức thay đổi

“Cố gia các người nghĩ tôi là ai?... Nếu Cố Nải Vĩ Kì cậu không phải là anh em đồng cam cộng khổ với tôi thì tôi đã loại cậu khỏi thế gian này từ lâu lắm rồi. Cố Nải Di Nhược đã là vợ hợp pháp của tôi…Thế nên…cuộc hôn nhân của tôi và em gái cậu thành hay bại không do cậu quyết định, càng không cho chép cậu can dự vào”

Sắc mặt Vĩ Kì càng lúc càng kém, hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, giọng có chút hơi mất kiểm soát

“Nếu trong lòng cậu vẫn còn vương vấn mãi bóng hình của Châu Thanh Kha thì trong mắt tôi, Từ Thánh Uy cậu vẫn sẽ mãi không có tư cách trở thành chồng của con bé”

Nói xong câu vừa rồi, Vĩ Kì tức giận bỏ về, lúc anh đi đến gần cửa, lại nhận được câu khó nghe từ hắn

“Chờ cậu công nhận…Đó không phải là phong cách làm việc của Từ Thánh Uy tôi”