Edit: Tiệm Bánh Sò
Không biết có phải do lời trấn áp của Neville có hiệu quả không mà khi bọn họ đáp xuống bờ sông thỉnh thoảng có thể loáng thoáng nghe được tiếng bước chân, cây cối bị lay động xào xạc, chim trên trời cũng kết thành đàn bay ngang qua. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, những con chim không cùng tộc, cứ như vì tránh né thứ gì đó mà kết bạn bay cùng nhau, đợi đến khi về đến địa bàn của mình sẽ rời đàn.
Sau khi Neville rời đi không lâu, kỳ thật cũng có mấy con chim lớn gan bay đến chỗ của Burren ở lúc trước dạo quanh một vòng. Đám thú hung ác chiếm cứ chỗ đó đã bị Neville đuổi đi, chắc là nhất thời sẽ không trở về, giờ bên trong tòa lâu đài đã thực sự bình yên rồi. Xác nhận Burren đã đi thật rồi, bầy chim vui mừng khôn xiết tung bay trên không, sau đó tán ra tứ phía loan tin tốt này cho tất cả động vật. Cũng vì vậy mà lại có một lượng lớn động vật di chuyển về nhà.
Tai Lục Thu không linh mẫn được như động vật, không để ý đến xung quanh, bị Neville mang theo đến bờ sông. Con sông này như một cái phễu, nước hai bên bờ rất cạn, có thể thấy rõ rất nhiều đá cuội to to nhỏ nhỏ dưới đáy, chỗ sâu nhất cũng không tới hai mét, dù Lục Thu có đứng vào cũng vừa vặn. Nhưng càng đi vào giữa thì nước càng sâu, chỗ sâu nhất thậm chí còn có thể chìm hết cả người Ruth. Nước sông man mát, mấy con cá đuôi lớn màu đỏ thong thả bơi, mấy con cá này có hình dáng như lá phong mùa thu, màu sắc rất rực rỡ, đứng từ xa nhìn lại thì như trong nước rải rác đám lá rụng, trông thật lãng mạn.
Cá lá phong vô cùng cảnh giác, Lục Thu vừa mới tới gần đã nhanh chóng lẩn trốn mất, hình như là trốn trong đám đá cuội. Có lẽ màu quá nổi bật nên mấy con cá này mới có hình thể nhỏ như vậy. Lục Thu còn đang tìm thử, đột nhiên bên cạnh tóe lên một đám bọt nước lớn, làm cô giật mình hết hồn. Là Neville nhảy xuống nước, hắn thích ý giẫm giẫm trên tảng đá, cái đuôi không ngừng vung vẩy nước sang hai bên như trẻ con nghịch ngợm.
Lục Thu thấy thế, đang muốn nhảy vào theo, khóe mắt lại đột nhiên liếc thấy một cái bình lớn màu đỏ. Nhìn lại, Ruth không biết từ lúc nào đã đến góp mặt, cung kính đứng sau lưng cô, móng vuốt cầm một bình sữa tắm, là hương ô mai.
Lục Thu: "..." Cái này là để mình tắm cho Neville đây mà.
Giờ khắc này cô cứ có cảm giác mình là sủng phi của mèo lớn, mà Ruth là tổng quản theo hầu, còn tỏ rõ ý hài lòng khi cô đi phục thị quân vương mèo lớn. Ruth đã thấy rõ địa vị của Lục Thu trong lòng Neville vô cùng quan trọng, vì cô cái gì cũng có thể phá lệ. Đã ở chung nhiều năm vậy rồi, ít nhiều ông cũng biết làm thế nào để Neville vui. Đó là bổn phận của một quản gia ưu tú.
Lục Thu ôm bình sữa tắm đi đến chỗ Neville, hắn không đi vào khu nước sâu mà chỉ nằm trên đống đá cuội trong khu nước cạn, mực nước vốn chỉ tới bắp đùi, sau khi hắn nằm xuống thì vừa vặn phủ đến trước ngực hắn, ngập hết nửa phần lưng. Đúng là tư thế tắm thích hợp nhất mà.
Ruth đưa sữa tắm qua thuận thế mở thiết bị Livestream, sau đó tận trung tẫn trách cầm lược đứng bên cạnh chờ. Quả cầu Livestream từ từ bay lên, Neville ngẩng đầu nhìn, cũng không tỏ ý muốn đóng nó lại. Bị ngâm trong nước, lông mao xù tung thuận theo nước xịu xuống, vậy mới giúp hình tượng của hắn không bết bát như vừa nãy. Không biết từ khi nào, hắn không còn ghét ống kính như trước nữa, cũng không để ý ánh mắt của người khác nhìn mình nữa. Chỉ cần Lục Thu không ghét là được rồi. Vừa nãy bị cô cười một trận, Neville vừa thẹn vừa phẫn, nhưng cũng không giận, thậm chí còn vui vẻ vì thấy bé sủng vật cười đến thích thú như vậy. Tâm tình của hắn nãy giờ vô cùng tốt.
Lục Thu cũng nhìn thấy quả cầu Livestream, giờ cô đã biết thứ này không phải đồ chơi mà là một thứ như camera. Ban đầu cô đối diện với ống kính không được tự nhiên lắm, nhưng tay vừa sờ đến lông mèo lớn nháy mắt cô đã ném mọi thứ ra sau ót.
Đợi mấy ngày, rốt cuộc cũng nhận được thông báo mở Live, một đám khán giả canh chực lập tức vùng dậy như xác chết thông báo quanh, chỉ trong phút chốc đã có mấy trăm nghìn người ùa vào xem. Trên trang chủ nền tảng cũng lập tức hiện lên một chủ đề mới: Kênh của Neville rốt cuộc cũng Live rồi. Vì chuyện của Langdon nên cái tên của Neville cũng nổi tiếng theo, tất cả chúng thú đều biết đến. Langdon chưa từng che giấu thân phận thân thích hoàng thất của mình, vô cùng tôn quý. Mà Neville là thanh mai trúc mã của gã, thân phận hẳn cũng không kém, thậm chí còn hơn cả Langdon, dù sao thì đến giờ vẫn không có động vật nào đào ra thân phận của Neville mà. Thật ra cũng có một số động vật nhận ra Neville, nhưng từ nhiều năm trước, khi Neville rời khỏi Thủ đô tinh, Felikin đã bắt đầu không đề cập đến sự tồn tại của vị Tam Vương tử này nữa rồi. Những người biết chuyện không có ai dám lớn mật đề cập, dù nặc danh cũng không dám nói, dù là Langdon cũng không dám nói thêm gì.
Chủ đề mới nhanh chóng leo lên top mười, số người xem Live cũng nhảy vọt lên thành mấy triệu lượt, chỉ chốc lát đã treo trên trang đầu nền tảng. Đại đa số động vật đều muốn xem náo nhiệt, hóng thân phận của hắn, hóng cả thái độ của hắn đối với Langdon, nhưng động vật đến xem Lục Thu cũng chiếm non nửa. Dù sao bé sủng vật vừa đáng yêu vừa thông minh như vậy ai mà không yêu!
Người xem càng nhiều, khung bình luận cũng liên tục nổi lên đủ loại tin nhắn, nhưng lần này bọn họ lại phát hiện có rất nhiều thiết đặt kỳ lạ. Người xem không quá ba Livestream không được bình luận, mỗi lần xem ít hơn hai mươi phút cũng không được bình luận. Đồng thời từ Langdon cũng được cài đặt thành từ cấm, không chỉ không bình luận được, còn không cách nào gõ được nữa kìa. Cho đến giờ kênh Live cũng chỉ mới mở bốn lần mà thôi, những người đủ điều kiện không nhiều, dù sao còn có một cái Live chưa được hai mươi phút đã đóng mất rồi. Cũng chỉ có những fans trung thành như Judy mới có thể bình luận, cô phát hiện, ngoại trừ mấy câu tán dương Lục Thu thông minh đáng yêu này nọ và một số bình luận tương đối ôn hòa ra thì không có gì ác ý cả.
Xem Live mà không được bình luận thì còn gì vui? Huống chi những người xem đến đây đều mang một bụng câu hỏi vấn tội mà đến. Những lúc này chỉ có thể phát tiết bất mãn lên trang lãnh địa, nhưng hết lần này tới lần khác chủ kênh lại không mở tài khoản, có muốn cũng không tìm được. Đúng là quá nghẹn quá khó chịu mà!
Langdon chờ mãi vẫn không được Neville đáp lại, cũng muốn xem thử lần này Live hắn sẽ nói gì, nhưng không nghĩ tới cái gì cũng không có, tên của gã còn bị thiết đặt thành từ cấm nữa. Quả là hϊếp thú quá đáng mà! Đã hạ mình nói là bạn tốt với hắn rồi, mặt cũng bị đánh sưng vù lên luôn. Tức muốn khóc, Langdon gặm cắn đồ chơi của mình nằm rạp trước màn hình, ấm ức điên cuồng mắng Neville rõng rã mười phút không ngừng.
Phòng Live sở dĩ trở nên thanh tịnh hài hòa như vậy cũng bởi vì lần trước khi mở Livestream, đủ loại từ ngữ nhục mạ trong khung bình luận khiến Neville vô cùng không vui, về sau liền giao quyền hạn xử lý cho Ruth. Sâu trong lòng Ruth biết đại nhân nhà mình có đức hạnh gì, nên đã đổi thiết lập thành như vậy. Neville quả thực vô cùng hài lòng. Hắn chỉ cần nhìn thấy mấy lời khen ngợi Lục Thu là được, máy cái khác đều xéo hết đi. Neville không mở màn hình Livestream ra, Lục Thu cũng không nhìn thấy trên mạng có sóng gió gì. Ruth lui lại một bước, vừa nhìn cả hai vừa xem bình luận trong Livestream, sợ có con thú nào đó lợi dụng sơ hở thầm nói cạnh khía trong bình luận, mấy loại này kéo vào danh sách đen không thương lượng.
Đổ thẳng sữa tắm lên lưng và đầu Neville, Lục Thu cởi giày vén tay áo lên, mép váy cũng thắt thành một nút kết ở đùi, đứng trên đầu mèo lớn bắt đầu xoa nắn. Bọt bong bóng dày đặc nhanh chóng che hết đầu hắn, chỉ chừa lại khe hở ở mắt mũi miệng, trông cứ như một quái thú bong bóng, dị thường buồn cười. Mùi thơm của sữa tắm rất ngọt ngào, Neville hắt hơi một cái, vươn đầu lưỡi liếʍ một ít bong bóng trên mặt. Mùi ngọt ngào đấy, nhưng đáng tiếc, hắn không nếm ra gì cả.
Lục Thu vừa nhìn xuống đã thấy vậy, một cục bong bóng thật lớn biến tăm. Cô lo lắng nóng nảy, dù bọt xà phòng này không gây ô nhiễm môi trường, nhưng ai biết có hại với cơ thể mèo hay không. Cô nhanh chóng tuột xuống cổ mèo, không chút suy nghĩ nắm chặt lưỡi mèo lôi ra rồi vẩy nước lên liều mạng cọ rửa. Từng giọt nước tí tách trên đầu lưỡi hồng phấn nhỏ xuống sông, âm thanh như tiếng nước nhỏ giọt sau mưa. Đợi đến khi rửa sạch xong Lục Thu mới ngẩng đầu, đã thấy Neville một đầu đầy bong bóng cứ như vậy duy trì động tác le lưỡi ngây ngốc nhìn cô, trên mặt mèo tràn đầy vẻ kinh ngạc khó tin.
Lục Thu: "..."
Lục Thu cũng ngây ngẩn nhìn đáp về. Hai giây sau cô mới đột ngột kịp phản ứng mình đã làm gì, nhanh chóng rút tay về cười cười xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi mà, kẹp anh đau rồi hả? Tôi chỉ là sốt ruột quá thôi, bong bóng này không thể ăn đâu." Nói rồi vuốt vuốt môi mèo lớn an ủi.
Ai ngờ, ngón tay vừa mới rời đi đã bị Neville ngậm lại, cô giật giật ra mà vẫn không kéo về được. Đôi mắt màu hổ phách của mèo lớn nhìn thẳng vào Lục Thu, như là muốn trả thù, sau khi ngậm chặt rồi mèo lớn hé miệng, dùng một đầu răng nhọn nhẹ nhàng cắn trên đầu ngón tay cô. Hơi đau cũng hơi ngứa. Răng mèo vô cùng sắc bén, chỉ cần dùng chút lực thì ngón tay cô sẽ bị đâm thủng, nhưng mèo lớn đã mài nửa ngày rồi mà ngón tay của cô vẫn không chút tổn hại, ngay cả chút ngấn đỏ cũng không có.
Trả thù xong, Neville mới thu răng lại, ánh mắt khiển trách nhìn cô, nhưng trong lòng lại không hề giận. Lục Thu cười ngọt ngào với hắn, lại bò lên lưng tiếp tục xoa bóp. Cảnh tượng này khiến động đám động vật đang xem Livestream sửng sốt, trong lòng điên cuồng hét to.
"Rốt cuộc lại là kịch bản yêu đương mộng ảo gì đây trời? Đáng yêu quá đi thôi!"
"Aaa, mèo lớn cưng quá đi thôi, khỉ con cũng thật đáng yêu, tui chết mất, ngọt ngào quá, cặp đôi này thiệt ngọt ngào, tình cảm này dù trời không dung thì tui cũng ủng hộ! Oaoaoa~"
"Lại một lần nữa góp vốn cầu mua khỉ không lông, sao mà nó có thể đáng yêu đến thế, cười một cái mà lòng tui mềm nhũn luôn."
"Không ai thấy Neville cũng rất đáng yêu sao, dù trông có hơi hung dữ nhưng lại cưng chiều sủng vật quá thể, quả cứ như là mèo tổng tài bá đạo và cô vợ khỉ nhỏ của hắn mà."
"Chủng tộc là gì chứ? Cả hai kết hôn luôn giờ đi, phí kết hôn tui chi cho!"
"Sao sủng vật nhà tui lại không tắm cho tui chứ, lại không ngoan ngoãn đứng yêu cho tui cắn ngón tay, tui vừa thử một chút đã bị cào mặt rồi, giờ đang tiêm vaccine nè, khóc!"
Đám khán giả bất mãn chuyện Neville hạn chế bình luận giờ không rảnh chỉ trích nữa, chỉ hận không thể đánh cho sủng vật nhà mình một cái. Vì cả hai quá ngọt ngào nên không ít người xem muốn khen thưởng, nhưng khi nhấn vào chế độ khen thường lại đột nhiên xuất hiện một dòng nhắc nhở.
"Cảm ơn đã ủng hộ, chủ kênh tạm thời chưa mở công năng khen thưởng."
Đám động vật ngơ ngác, sao mà kỳ dữ vậy. Nhìn số người theo dõi và số người xem online, số người theo dõi đã hơn trăm triệu, số người xem online cũng tầm vậy. Giờ phòng Live đã leo lên top đầu Dousha, còn đang có xu thế leo lên đầu bảng nữa, tình thế này trước giờ cũng chỉ có Langdon mới được vậy thôi. Đại đa số người xem đều rất khó hiểu, có nhiều người xem như vậy, lợi nhuận kiếm được từ mỗi lần Livestream đều có thể hơn triệu thậm chí chục triệu, nhiều tiền như vậy cũng không cần sao? Đúng là người có tiền mà! Chủ yếu là, bọn họ muốn tiêu tiền cho Lục Thu mà. Sao lại không cho bọn họ tiêu chứ? Đám khán giả nhiều tiền gấp gáp vò đầu bứt tai. . Bạn đang đọc truyện tại ~ t rùmtruyện.o r g ~
Neville không định mở khen thưởng Livestream, tiền của hắn vốn đã tiêu không hết, mục đích mở Livestream ban đầu cũng chỉ để khoe khoang Lục Thu thôi, cũng không phải muốn kiếm tiền. Nếu muốn kiếm tiền thì hắn có trăm ngàn phương pháp khác nhau, đâu thiếu mấy đồng này. Huống chi chỉ hắn mới được tiêu tiền cho Lục Thu thôi, động vật khác hả, đừng mơ!
Tâm tư này của hắn đâu mấy ai đoán được, nếu mà đoán được, không chừng đều muốn đánh cho hắn một trận.
Một lần nữa bò lại lên lưng Neville, Lục Thu đứng trên lưng mèo, bắt đầu dùng chân vẽ vòng vòng tạo bọt, diện tích lớn như vậy, nếu mà cúi người chà thì mệt lắm, vì vậy lúc chà cái ót mèo lớn cô đã nghĩ ra cách này. Bị bé sủng vật giẫm tới giẫm lui trên lưng, Neville cứ như phát hiện đại lục mới, vô cùng thoải mái dễ chịu híp mắt. Hóa ra xoa bóp bằng chân lại dễ chịu như vậy, so với con bạch tuộc lúc nãy thì quả nhiên vẫn là sủng vật nhà mình tốt nhất. Đáy lòng mèo lớn tán dương Lục Thu lần thứ một ngàn.
Lục Thu được khen ngợi bắt đầu ra tay với đuôi mèo. Cô cười tươi ôm cái đuôi mèo to lớn vào lòng xoa dẹp bóp tròn, xúc xảm lông đuôi còn tuyệt hơn lông ngực và đầu mèo, bốn phía tất cả đều là lông. Nhưng cô không phát hiện, theo động tác của cô, thân thể Neville cương cứng, lông cũng bắt đầu xù dựng lên, nhưng vì bọt bong bóng trên người hắn chưa được rửa sạch nên tát cả biến hóa đó đều bị che giấu.
Ngược lại có khán giả nghi hoặc.
"Đuôi mèo là bộ phận tương đối mẫn cảm thì phải, chủ kênh này... hưởng thụ quá đi, khóc hâm mộ luôn!"
"Còn cho vò đuôi kìa, giữa bọn họ đúng là chân ái, nhất định là chân ái đó!"
Tình cảnh này khiến Langdon đang trộm mở tài khoản phụ vào xem sợ đến ngây người. Neville lại để động vật khác đυ.ng vào đuôi hắn, lúc trước mình chỉ sờ có xíu lông thôi mà đã bị đánh ê ẩm mấy ngày liền, ngảy cả móng vuốt cũng bị bẻ gãy. Vừa ghen ghét vừa không cam lòng, Langdon đột nhiên hơi lo lắng. Tình cảnh của Neville gã biết, dáng vẻ bệ vệ thể hiện sự quan tâm và dung túng con sủng vật kia, đến tột cùng là vô ý hay cố ý đây. Gần đây hắn đột nhiên náo động chắc chắn sẽ khiến một số thế lực hoài nghi, ẩn mình lâu như vậy lại đột nhiên xuất hiện rốt cuộc là vì mục đích gì, nói không chừng bọn họ cũng sẽ chú ý đến sự tồn tại của con sủng vật kia. Gã thầm nghĩ có nên nhắc nhở Neville một câu không, nhưng vừa nghĩ đến quan hệ của Neville với mình, Langdon căm hận đập bàn, nhắc nhở cái con khỉ á!
Xoa đầy bọt bong bóng xong, cả người mèo lớn giờ đầy mùi ô mai, Lục Thu vui vẻ đứng một bên hắt nước lên người hắn, muốn xối sạch đám bọt kia đi. Neville nghiêng đầu nhìn cô một cái, đợi cô chơi chán rồi mới đứng dậy lặn sâu xuống nước. Đợi đến khi nổi lên, lông trên người hắn dán sát vào người, mềm mại phiêu dật. Mèo lớn vung nước trên người, khi đến cạnh Lục Thu thì trên bộ lông chỉ còn một ít nước nhỏ giọt, lúc này hắn tựa như một con mèo con ướt sũng đáng thương vậy.
Ruth đúng lúc đưa một cái khăn vô cùng lớn qua. Ông cũng không có ý định giúp Lục Thu, chỉ để cô nghiêng cái khăn vắt lên người Neville thôi. Lục Thu bận tíu tít trùm hết cái khăn lên người mèo lớn, lau sạch nước cho hắn, lông mèo lại một lần nữa bị vò rối. Ruth đưa một cái lược lớn qua, vừa vặn tránh ống kính lộ ra một nụ cười tiểu chuẩn.
Lục Thu: "..."
Lần này Lục Thu lại có cảm giác từ sủng phi biến thành lao công làm việc vất vả, nếu không phải thời gian này tiêu hao thể lực nhiều thì cô cũng hoài nghi rằng mình sắp mệt đến tê liệt luôn. Nhưng ngẫm lại ý nghĩ cắt lông cho Neville còn chưa thực hiện được, cô xóc lại tinh thần, khiêng cái lược lên chải lông cho mèo lớn. Có kinh nghiệm lần trước, lần này Neville chỉ hơi khó chịu một chút rồi nhanh chóng thả lỏng.
Không cẩn thận chải vào nếp luôn, nghĩ đến chuyện cắt lông, Lục Thu chải lông thuận về phía sau rồi bò lên bàn ôm cái kéo thật to kia vui sướиɠ chạy qua. Nhìn thấy cái kéo, Neville vốn đang híp mắt hưởng thụ đột nhiên mở to mắt. Lần trước chải lông cô cũng cầm kéo lên, đây là muốn làm gì, cắt lông cho mình sao? Mặc dù hắn cũng không hài lòng lắm với bộ lông dày này, nhưng Neville vẫn rất hài lòng với chiều dài lông của mình. Hắn đột nhiên có xúc động muốn chạy. Nhưng giờ nếu chạy thì bé sủng vật có thể không vui không? Chân Neville đã trôi nổi trên không rồi, nhưng cuối cùng hắn cũng dằn lòng nhắm mắt lại. Không phải chỉ là lông thôi sao, cùng lắm thì lại dùng thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ mọc lông là được!
May cho Lục Thu là cái kéo này không phải làm bằng sắt, cũng chỉ có lưỡi kéo là không biết làm từ kim loại gì, vô cùng sắc bén, chất liệu của những bộ phận khác cũng rất nhẹ. Chỉ là cái kéo hơi lớn, lưỡi kéo dài hơn một mét, cầm hơi phí sức. Cắt lông cần dùng lược nhỏ, giờ trong tay cô chỉ có một cái lược lớn thôi. Cô ôm cái lược gập tới gập lui, không ngờ thứ này lại có thể tháo rời, có rất nhiều hình thái, còn có thể chỉnh thành lược nhỏ, mật độ răng cưa cũng có thể điều chỉnh.
Một tay cầm lược một tay cầm kéo, Lục Thu bò lên bàn, trịnh trọng vươn tay về hướng Neville. Neville còn có thể làm sao nữa, chỉ có thể ngoan ngoan đến trước mặt cô. Lục Thu khoa tay, đứng trên bàn cũng không quá cao, Lục Thu ảm đạm chỉ tiếc không mang ghế nâng theo. Ruth cũng phát hiện điểm này, quay người tiến vào phi hành khí, không bao lâu sau lại mang ghế nâng ra. Lục Thu vui mừng thốt lên: "Oa, tri kỷ quá đi, đáng yêu quá!" Nói rồi kịp phản ứng, nhanh chóng ngậm miệng. Trước kia nói quen rồi, nhất thời buột miệng, còn may bọn họ không hiểu mình nói gì. Ngược lại Neville nghi hoặc dò xét nhìn cô.
Cười cười với mèo lớn, Lục Thu bò lên ghế nâng, đứng vững rồi mới ôm kéo lên. Giờ đã là giữa trưa, mặt trời phương Nam tỏa nhiệt cao, mới lên bờ không lâu, lông của Neville đã khô rất nhanh. Hiệu quả của sữa tắm vô cùng tốt, không cần dùng thuốc làm mượt lông chuyên dụng mà lông cũng vô cùng mềm mượt. Đã lâu rồi Lục Thu không cắt, có chút ngượng tay, cô vây quanh người mèo lớn, quyết định cắt từ phía dưới bụng. Cũng không có ý định cắt trụi, lông sờ thích lắm, không thể trụi được.
Biết cô muốn làm gì, thân thể Neville bất động, đầu vẫn không nhịn được quay qua nhìn cô. Thấy lưỡi kéo bắt đầu hạ xuống, Neville nhịn không được run nhẹ. Không phải sợ, chỉ là lông bị rung có cảm giác ngưa ngứa quái dị, nhưng lại không biết là đốt tột cùng ngứa ở chỗ nào, hình như là chỗ bị túm lông, lại hình như là chỗ ót, hoặc cũng có thể là lưng... Cảm giác quái dị ngày hôm qua lại có dấu hiệu muốn nổi lên.
Mày Neville nhíu chặt, không dám nhìn Lục Thu nữa, cũng không dám đặt lực chú ý lên cái kéo kia, cố gắng ngửa đầu nhìn trời. Chỗ bọn họ đang đứng là trong một khu rừng lá rộng, cách con sông không xa có một cái cây um tùm, trên cây có một cái tổ chim xanh, chin non trong tổ đang ngửa đầu kêu réo rít. Một cái bóng tắng từ xa lướt qua hàng cây bay tới, con chim này có cái đầu màu xanh mực, dưới mỏ dài nhọn màu xanh đậm, từ cổ đến đỉnh cánh lẫn ít chấm khói xám, những chỗ khác đều một màu trắng thuần khiết. Hai cánh của nó không quá lớn, nhưng lại có hai dải lông duôi thật dài múa lượn theo đường bay, lông đuôi uốn lên lượn xuống phiêu nhược, xưng là tiên nữ trong họ chim cũng không quá. Neville nhìn đến xuất thần, móng vuốt hơi ngứa. Chim đẹp như vậy, Lục Thu hẳn sẽ thích nhỉ, có nên bắt xuống không?
Neville cúi đầu, phát hiện Lục Thu đã di chuyển từ trái sang bên phải mình. Mang tâm tình thấp thỏm quay đầu nhìn lại, vốn cho rằng sẽ nhìn thấy từng chùm lông nhấp nhô, không ngờ lại gọn gàng vô cùng, cũng không bị cắt quá ngắn, lông còn dài chừng một ngón tay. Độ dài này rất vừa vặn, không quá dài đến chạm đất như trước, lại không vì quá ngắn mà lộ phần da dưới lông. Neville kinh ngạc, ầy, tốt hơn so với tưởng tượng nhiều nhỉ! Hắn lại nhìn về phía bên phải, Lục Thu cúi đầu rất chuyên chú, như đang làm chuyện gì đó rất quan trọng vậy.
Giờ khắc này, một đám khán giả vốn còn đang la hét Lục Thu thật đáng yêu này nọ khi nhìn thấy Lục Thu bắt đầu cắt lông cho Neville, lại còn cắt đẹp thế nữa, đồng loạt tắt tiếng. Cho hỏi có sủng vật nhà ai có thể làm được đến vậy không? Đây còn là một con sủng vật hả? Ngay lúc đang hoài nghi thú sinh, bọn họ ngửa đầu nhìn tag phân khu trên đầu phòng Live, ngây ngốc.
Cái kênh Live này chuyển từ khu sủng vật đến khu sinh hoạt thường nhật từ khi nào vậy?