Hồng Hoang - Virus Tử Thần

Chương 5: Đêm hoan lạc [phần 1]

Chương 3 ngập tràn cảnh nóng, người chưa trưởng thành cân nhắc trước khi đọc

Hoàng Kim mắt hoa đầu váng, nhìn một hóa hai, cảnh vật xung quanh nhòe mờ nghiêng ngả theo bước chân xiêu vẹo. Mùa đông giá rét, tuyết rơi trắng trời, gió lạnh cắt da cắt thịt, toàn thân lại nóng nực, khí nóng bất thường thiêu từ trong ra ngoài, sức nóng quái dị lan khắp mình mẩy như bị điện giật. Tinh thần vốn bất ổn, nước hoa thơm ngát trên người đang dìu Hoàng Kim xuống oto tăng hưng phấn cho hắn.

Ngước mắt lờ đờ trông cô gái tóc vàng đỡ hắn, thân thể áp sát nhau khiến nàng ngại ngùng. Hoàng Kim biết cô gái là Anh Đào, hắn chẳng hiểu sao mình ở trong rừng rậm rạp âm u. Hoàng Kim nhớ trên đường đến thăm cô bé ung thư, hắn buồn ngủ thϊếp đi lúc nào chẳng hay. Bây giờ Anh Đào cùng cha fan hâm mộ dìu hắn đến biệt thự phía trước. Hai tên gác cửa thay nàng đưa hắn vào nhà.

Tiếng chân lộc cộc gõ xuống nền đá hoa cương vọng khắp biệt thự, đám đàn ông đỡ Hoàng Kim đến căn phòng dưới tầng hầm. Họ mở ra đẩy hắn vào, khóa trái bên ngoài. Hắn lao tới đập liên tiếp lên cửa:

- Các người làm trò gì thế? Mở ra mau!

Đáp lời hắn là tiếng con gái kinh ngạc thốt lên. Hoàng Kim vỗ vỗ đầu chuyến choáng. Hắn thấy ba cô gái trên đệm. Người thứ nhất là thiếu phụ, váy đỏ ôm gọn dáng người đẫy đà, xẻ sâu phần ngực phô bày vẻ đẹp phồn thực cùng Hỏa Diệm Sơn hừng hực lửa. Hết mơ màng, sức lực dần hồi phục, hơi nóng kỳ lạ chưa giảm còn khơi cơn bấn loạn bị hỏa dục thiêu cháy. Mắt nóng rực chuyển từ thân hình quyến rũ sang hai người ôm thiếu phụ. Thiếu nữ bên phải khoác áo hai dây mỏng manh xuyên thấu làn da trắng hồng, thân thể phơi phới xuân thì. Quần sort hồng siêu ngắn bó chẽn vùng cấm, hở trọn cặp đùi thon gọn. Nàng quét đôi mắt sắc hơn dao chém thẳng vào kẻ da^ʍ tà.

Nàng mạnh mẽ bao nhiêu, thiếu nữ bên trái nhút nhát bấy nhiêu. Đối diện khuôn mặt bóng nhẫy mồ hôi và cái nhìn ngập tràn dục tính từ gã đàn ông, hai má nàng đỏ ửng, lúng túng giơ tay vùi lấp chốn bồng lai nhấp nhô trong váy ngủ mỏng tang lụa đen thêu ren. Tay phải ngượng ngùng kéo váy, tội nghiệp thay không thể che hết lạch đào nguyên lấp ló sau đồ lót hình cánh bướm lọt khe xẻ đáy.

Những ngọn đèn màu hồng gắn hai bên tường tự động chỉnh ánh sáng, lúc mờ như sắp tắt, khi tỏa màu sắc lung linh vờn lên thân thể sεメy. Nhấp nhoáng dưới khung cảnh mờ ảo dụ hoặc, mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười khêu gợi hỏa dục trong lòng Hoàng Kim. Không thoát khỏi đây, Hoàng Kim sợ khó kiềm chế. Hắn lần tìm khắp người nhưng điện thoại bị lấy mất. Hoàng Kim tức giận đập cửa rầm rầm:

- Rốt cuộc các người muốn gì?

JK cất tiếng cười khàn đυ.c đáp trả câu hỏi. Bốn người hướng lên màn hình gắn phía trên cửa phòng, ông trùm truyền thông gỡ bỏ mặt nạ nghiêm trang, phơi bày nguyên dạng tiểu nhân khoái trá:

- Đừng la hét vô ích, dưỡng sức tận hưởng đêm xuân tiêu cùng ba mỹ nhân đi. Lễ vật vô giá này trao thưởng cho người hùng quốc dân đó!

Hoàng Kim khó tin kẻ đức cao vọng trọng, luôn bệ vệ, mở miệng toàn lời nhân nghĩa đạo đức lại bày trò khốn nạn. Hắn không hiểu lý do ông ta giăng bẫy mình. Đôi mày kiếm cắm xuống gương mặt lằn cơ xương, Hoàng Kim gầm lên:

- Ai lệnh ông hại chúng tôi?

Hoàng Kim và JK không thù oán, hai người quan hệ xã giao. Nhưng vô số kẻ muốn đạp đổ sự nghiệp, nghiền nát cuộc đời hắn. Lẫn lộn trong đám đố kỵ có hàng đống thiếu gia công tử theo đuổi mỹ nhân nổi tiếng, các nàng chỉ chăm chăm thả thính tỏ tình với hắn. Xưa trai thích sắc, gái yêu tài. Nay trai vẫn mê sắc, gái vẫn mê tài nhưng là tài sản chớ không phải tài năng. Đôi khi quyền lực giàu sang chẳng đuổi kịp danh tiếng. Mỹ nhân thích mang danh bạn gái của đứa con thần gió để thế giới trầm trồ ngưỡng mộ. Đám công tử bột núp bóng khổng lồ cha mẹ, cáo mượn oai hùm hãm hại hắn cũng bình thường, tương tự mọi chuyện bất thường mà gia đình chúng nhúng chàm. Hắn còn như gai chọc mắt mọi đối thủ điền kinh sừng sỏ. Loại bỏ hắn, con đường đến đại lộ danh vọng thênh thang gấp bội, chưa kể còn thu bạc tỷ tiền cược Hoàng Kim mất sự nghiệp vì gái.

JK là trùm truyền thông thâu tóm tiền tài, danh lợi, quyền lực. Lão chưa phải kẻ nắm quyền cao nhất, có lẽ ai đó quyền thế hơn lệnh lão giở trò bỉ ổi này. JK cười khẩy thuyết âm mưu của Hoàng Kim:

- Chậc, biết rồi, khổ lắm, vẫn bắt nói mãi, tận hưởng đi. Foursome đó, anh còn phí hơi tốn sức, tôi e anh không lêи đỉиɦ huống hồ đưa mỹ nhân lên tiên đâu!

JK rút điếu xì gà, Anh Đào châm lửa, lão rít một hơi khoan khoái nhả khói ngó Hoàng Kim bất lực vò đầu bứt tai.

- Có phúc nhưng không muốn hưởng để danh xứng với thực à, người hùng quốc dân? Phù, cơ mà loại thuốc tôi cho anh uống là Đế Vương nhất dạ tam nữ. Thánh đế hay hôn quân đều nghiện lòi mắt, thuốc ngấm vô máu sẽ mang thể chất ba đàn ông khỏe mạnh, tinh lực dâng trào sục sôi. Người hùng lêи đỉиɦ cực khoái thỏa mãn mỹ nhân suốt đêm!

JK gạt tàn, rít hơi dài thứ hai:

- Anh không “vận động”, thuốc hành hạ bắt anh phải phát tiết hết du͙© vọиɠ vào đàn bà. Ngoan cố bất phục, hỏa dục công phá lục phủ ngũ tạng, toàn bộ lỗ trên người chảy máu đến chết. Chậc, mất thời gian vãi chưởng, anh còn mười phút nữa thôi!

JK chuyển sang ba cô gái đang ôm nhau run rẩy:

- Thanh Ngọc, ba mẹ con cô còn chờ gì nữa, mau kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn đi!

Mẹ con Ngọc xác định tinh thần, tắm rửa sạch sẽ, mặc đồ gợϊ ɖụ© theo ý JK và chờ một tiếng trước, không ai ngờ phải làʍ t̠ìиɦ với ngôi sao Hoàng Kim. Ngạc nhiên biến thành kinh hãi trông Hoàng Kim xuất hiện trong bộ dạng ma quỷ, làn da ngăm đen đổi màu tím đỏ, mồ hôi nhớp nháp dính đầy mặt, toát ra khắp người, áo quần bết chặt da thịt ướt đẫm. Các nàng sợ nhất cặp mắt ngầu đỏ vằn tia máu khát dục cực điểm.

Hoàng Kim kinh hoàng hơn tất thảy, khó tin foursome mà chẳng có lý do, hắn không tưởng tượng nổi JK bắt phải sεメ với ba mẹ con. Hoàng Kim bị thuốc kí©ɧ ɖụ© hành hạ, hễ lảng tránh, dược tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ bản năng đàn ông, ép hắn dán mắt vào nơi huyền bí trên thân thể mỹ miều. Mấy lần con quỷ dâʍ ɖu͙© định nhào tới xâu xé ba nàng công chúa, Hoàng Kim siết bật máu tay gắng níu chặt đôi chân chực di động, khẩu thần công bắt đầu rục rịch.

Hình dạng sáu phần quỷ, ba phần “con”, chỉ một phần người dọa các nàng hồn vía lên mây. Chị em Lan run lẩy bẩy ôm chặt mẹ, hai nàng chẳng nới tay nửa giây. Sương không dám ngẩng đầu mà vùi mặt vào lòng mẹ. Lan co rúm run rẩy liên hồi, trốn sau lưng mẹ, siết vòng tay ôm mẹ và em như sợ mất người thân mãi mãi. Thâm tâm Ngọc lo lắng “quỷ dữ” giày vò mẹ con nàng đến chết. Thân xác cùng tâm hồn bị vùi trong đống dịch nhầy nhơ nhớp. May mắn thoát chết, các nàng chịu mặc cảm ám ảnh cả đời. Nỗi lo mất con đáng sợ hơn bị quỷ ăn thịt, người mẹ gắng ngăn nước mắt tuôn tràn khóe mi trấn an con gái.

Hoàng Kim bị cơn khát tình công phá lý trí, hắn vẫn nhận ra khϊếp sợ bóp nghẹt tâm lý mẹ con nàng. JK thúc giục khiến ba cô gái hoảng sợ. Lão bày trò chủ yếu hại Hoàng Kim, hắn tự sát, JK tha mẹ con Ngọc. Các nàng là dân thường, tố cáo chẳng ai tin. Hoàng Kim lo cho người dưng nhưng không quên nghĩ về mẹ. Hắn chết để giải thoát người vô tội, cái giá phải trả là mẹ đau khổ cả đời. Hắn buông thả làm chuyện tội lỗi, JK cho thế giới biết đêm hoan lạc bằng clip sεメ, địa cầu tràn ngập hình ảnh đồi trụy, Hoàng Kim và mẹ con nàng bị vùi xuống vũng bùn ô nhục. Mẹ hắn ngày ngày chịu người đời dè bỉu. Viễn cảnh địa ngục ép hắn hạ quyết tâm, Hoàng Kim cắn bật máu miệng lấy đau đớn ngăn thú tính sắp xổng chuồng. Người hùng lao đầu đập mạnh vào vách, nào ngờ ngã vật ra đất. Hoàng Kim choáng đôi chút chớ không xây xát, hắn trừng mắt nhìn kĩ tường là nhựa giả đá, cánh cửa bằng nhựa giả gỗ, sàn bằng nhựa nốt. Căn phòng này thiết kế dành riêng cho bốn người nhằm ngăn tự sát. Hoàng Kim tức giận gào thét nghe JK cười sằng sặc:

- Muốn sống không được, muốn chết chẳng xong là có thật! Ha ha ha…

Hoàng Kim chết để ba mẹ con nàng sống với tấm thân trong sạch. Hắn hy sinh chủ yếu vì mẹ. Các nàng chấp nhận hiến thân cứu con em mình, đồng cảnh ngộ sẽ cảm thông nhau. Hắn ít nhiều lo lắng cho kẻ xa lạ mà chẳng màng an nguy bản thân. Ba mẹ con không còn coi hắn như ác quỷ nữa. Kẻ vô tội bùi ngùi xúc động tấm lòng người nguyện chết vì mình. Mẹ con nàng lén liếc Hoàng Kim, khϊếp sợ chưa tan biến nhưng tâm trạng bình ổn hơn. Dưới cái nhìn khinh khỉnh từ JK, các nàng say đắm ngắm Hoàng Kim cứ như cả mẹ lẫn con là người tình của hắn. Đợi mãi nạn nhân không thực hiện giao kèo còn bày tỏ “tình thương mến thương”, JK bực tức chửi đổng:

- Mấy con điếm kia, chúng mày muốn bị hϊếp da^ʍ tập thể mới ngừng liếc mắt đưa tình phỏng? Ngọc, mau khiến hắn hứng tình đi!

Ngọc sợ hãi con quái vật Hoàng Kim và ngại ngần phải làʍ t̠ìиɦ trước mặt con gái. Ngượng ngùng, khϊếp sợ vùi nàng vào nỗi hổ thẹn có lỗi với chồng. Cả đời mẹ con nàng chẳng thể đối mặt người thân. Tình cảm vợ chồng tan vỡ từ lâu, tình đã cạn nhưng nghĩa vẫn sâu. Nghĩa ràng buộc, gia đình chấp nhận cuộc sống không tình cảm. Hôn nhân đổ vỡ, cha mẹ vẫn sống chung một nhà vì con cái. Đối mặt nỗi sợ mất con, người mẹ không còn lựa chọn. Hoàng Kim quắc mắt nhìn màn hình:

- Ông nói hϊếp da^ʍ tập thể là sao?

JK không đáp, lão nhường điều khó nói cho người mẹ. Ngọc kể hết mọi chuyện:

- Bất cứ ai chống đối JK, ông ta lệnh thuộc hạ làm nhục chúng tôi đến chết!

Ngọc khẽ gỡ tay con gái, chị em Lan nhất quyết không buông, hai nàng hoảng sợ hét lên, thanh âm nghẹn đắng trong tiếng khóc ấm ức:

- Đừng, mẹ đừng đi!

Hoàng Kim phẫn nộ gào lên:

- JK, ông không phải người…

JK ngoáy ngoáy tai chép miệng:

- Chậc toàn nói nhảm, người đâu vào đi!

Mười gã vệ sĩ mở cửa xông vào phòng. Hoàng Kim và Thanh Ngọc hoảng sợ đồng thanh hét:

- Khoan đã!

JK đập bàn quát:

- Giống lừa ưa nặng, chúng mày dám giỡn mặt câu giờ, tất cả phải sεメ đến khi ta mãn ý!

JK cười hềnh hệch nhòm sắc mặt bốn người bừng bừng phẫn nộ.

- Tụi bay còn phải làʍ t̠ìиɦ theo ý ta!

Nạn nhân giận dữ trừng trừng nhìn JK, nếu lửa hận có thể xuyên qua màn hình đốt cháy kẻ chủ mưu, ánh mắt rừng rực thiêu lão thành tro tàn. Không còn lời nguyền rủa nào xứng với con người hạ tiện như lão. Ngọc gỡ tay con gái lần nữa. Chị em Lan run lẩy bẩy ôm mẹ. Người mẹ dịu dàng khuyên nhủ nhắc đến Lưu Ly:

- Chúng ta phải chịu nhục để cứu Lưu Ly! Các con hãy coi như là ác mộng!