Chương 7:
"Mấy hôm nay phía Đông có vẻ hơi hỗn loạn."Đô đốc mặt tôm thở hắt ra một hơi. Áp suất thấp như vậy doạ hắn sợ muốn tè ra quần.
Rốt cuộc cũng nói chuyện chính sự.
"Quả thật là như vậy. Gần đây có thả lỏng một chút. Không ngờ con cá đó đã sắp không thể nhịn được nữa rồi. Lão già Hồng Vân này mới hoá rồng được mấy ngày đã vội vã kết giao với tứ hải Long vương..."
"Long vương ta không bận tâm. Rốt cuộc ý đồ của hắn là gì? Hắn hẳn biết rõ chỉ dựa vào tứ hải Long vương sẽ không thể làm gì nổi ta."
"Hắn muốn cây Đinh ba sao?" - Đầu tôm ngốc nghếch nghiêng sang một bên.
Thủy quân không phản bác, cho người lui ra ngoài. Bàn tay không tự chủ xiết chặt một chút, vụn băng từ chiết phiến lại rơi ra, tan vào trong nước.
(Các bác hẳn cũng thấy chi tiết vụn băng rơi ra từ ống tay áo Thủy quân lúc ở Sơn cung rồi, bây giờ mới nhớ ra để mà giải thích)
Cây Đinh ba nắm giữ quyền năng tối cao của biển, cất giữ ở vùng nước phía Đông. Thế lực ngoại lai muốn chiếm lấy nó chỉ có một cách.
Đâm thủng trái tim Thủy quân đương nhiệm.
Cây Đinh ba vô chủ, tùy ý sử dụng.
Trái tim Thủy quân có sự liên kết vô cùng mật thiết với cây Đinh ba. Nếu hắn muốn lấy, còn phải xem năng lực của hắn tới đâu.
Hồng Vân trước đây chỉ là một con cá chép sống ở gần cửa sông, phụ trách cai quản một vùng nước ngọt khá lớn. Nói cho cùng hắn cũng là có bản lĩnh, mấy ngàn năm nay đã không có con cá chép nào vượt qua được Vũ Môn mà hoá rồng. Long tộc cạn kiệt nhân số cực kỳ coi trọng thành viên mới này. Từ một con cá chép thành thật lại nổi lên tâm tư thay thế cả Thủy thần, tham vọng không phải dạng vừa. Gần đây động tĩnh càng ngày càng lớn, y lại không thể gϊếŧ hắn ngay bây giờ, sẽ dẫn tới Long tộc vạn kiếp bất phục, không phải chuyện hay. Chỉ có thể kiếm một cái cớ để tiêu diệt kẻ này.
Y vuốt ve l*иg ngực một chút. Ánh mắt hướng về vùng đất phía Nam.
Thủy quân trở về. Biển sâu tạm thời yên ắng.
Yên ắng trước cơn bão.____________________________
Tác giả vô dụng có lời muốn nói: Tiểu kịch trường Hầu hạ tiểu Sơn quân:
Thiên Thành: *ôm bụng* Thủy Diện!!! Ta đói!!!
Thủy Diện: *đứng trong bếp hô to* Bà xã đợi chút, canh cá chép Hồng Vân ra ngay đâyyyy!!!"
Thiên Thành: *dẩu môi ưỡn ẹo, đem tay luồn vào nhéo nhéo ngực Thủy quân* Ta không phải thai phụ! Ta muốn ăn gà hầm! Gà hầm hạt sen này này!!! *Lại nhéo nhéo "hạt sen nhỏ" của Thủy quân*
Thủy Diện: *cười dịu dàng* Muốn gà hầm sen sao? Chồng đem đại kê cho em ăn no có được không?
Ôm người về tẩm cung, đút vợ yêu ăn gà hầm hạt sen :))
Khụ, chương ngắn quá, thêm một tiết mục nhỏ, một tiết mục nhỏ haha (v)~