La hét mãi làm họng cô có chút đau rát.
Không biết bọn chúng làm từ gì mà sức khỏe như trâu làm cô dùng hết sức vẫy giụa vẫn không si nhê._____________
Hiện ta đang ở trong một căn phòng cũ, cis một người phụ nữ bước vào nhưng người đó là sói! Bộ lông người phụ nữ ấy màu xám nhưng có phần nhạt hơn, cơ thể người phụ nữ mặc một chiếc đằm diêm dúa, yểu điệu nhìn bất mắt. Người phụ đó nhìn cô lạnh nhạt có phần ghét bỏ nói:
"Từ giờ ngươi sẽ là nô hầu trong cung Trương Nhị, nên ngoan ngoãn nghe lời ta đi là biết điều, y phục của ngươi lũ Beta kia sẽ thay cho"
Vừa nói người phụ nữ ấy liền liếc mắt cho đám Beta loài người vào thay y phục nô hầu cho cô.
Đám Beta loài người hiểu ý liền nhanh tới chỗ cô cởi hết y phục trên người cô ra. Cô hoảng hốt nói:
"T- ta tự thay được!"
Người phụ nữ ấy nhìn cô khinh khinh đáp lại:
Một con Omega loài người có quyền lên tiếng?"
Cô không hiểu gì vẫn cứ nói:
"Dù ta là Omega loài người nhưng ta vẫn còn là một là một nữ nhi thôi không để cho người khác thấy được!"
Người phụ nữ ấy cười nhếch lên tiến đến vỗ vỗ mặt cô:
"Không biết như nào khi gương mặt đáng yêu này bị trầy xước nhỉ?"
Nói xong mặt ả liền trụ mặt xuống lạnh nhạt tát cô một cái:
"Còn cãi ta sẽ đánh ngươi 20 bảng"
Ả ta nhìn cô lại vẻ mặt chán ghét nói:
Thật thì nãy giờ cô không hiểu ý ả ta gì là nô hầu? Beta? Omega? Cô không hiểu a! Cô chỉ nói theo ý mình mà đã bị tát vào mặt rồi còn bị dọa đánh nữa, sự thật thì cô rất oan ức a!
Ả không nói gì liếc đám Beta làm chúng phải cởi y phục cô ra nhanh hết sức. Cô dù có cố cỡ nào cũng chỉ đủ sức cắn đám người đang cố cởi y phục của cô thôi.
Giờ trên người cô chỉ còn một bộ áo ngực và một cái qυầи ɭóŧ. Ngực cỡ mấy đứa bé tiểu học đủ làm cô buồn gầu rồi giờ còn bị ả cười nói:
"Ngực ngươi như thế còn dám không cho người khác xem thân thể? Như hạt tiêu thế kia mà lại không cho người khác xem thấy? Ta thấy mi cũng chỉ mới 12 tuổi nhỉ, người khác thì ngực cũng đã to hơn ngươi rồi mà ngươi chỉ mới như hạt tiêu"
"Chắc ta phải cho ngươi cải nam trang để còn cho giống với ngực ngươi hahaa!"
Ả ta cười đắc ý rồi cùng đám Beta đó rời đi.
Cô hóa giận nhào tới cắn vào tay ả khiến ả tức điên người liền xách cô vào lại phòng rồi khóa trái cửa lại. Cô hét lên chửi ả đủ kiểu:
"Ngươi nói ta không có ngực, ngực ta như hạt tiêu, ta không cam tâm, ta dù gì cũng còn tuổi nhỏ, đợi lớn hơn nữa ngực ta sẽ phát triển còn to hơn ngươi nữa cho xem!"
Cô nói một dàng đạo lí làm ả hơi chóng mặt nói:
"Được rồi! Ta mệt ngươi rồi, ta sẽ tha ngươi lần này nhưng không có lần sau đâu" nói xong ả đạp cô một phát rồi ra ngoài.
Cô đau đớn ôm cánh tay trái bị ả đạp mạnh vào.
"Đ- đáng ghét" nói xong cô nằm lên chiếc giường cũ nát kế bên "Bà bà còn không cho mình kí ức về thân chủ này nữa"
Dứt lời liền có một dòng kí ức đi qua não cô làm đầu cô nhức nhối dữ dội. Sau khi hết thì cô đã hiểu sơ sơ về thế giới này cũng như thân chủ này.
Chán nản cô liền ngồi dậy nhìn ra cửa sổ xem xung quanh thì xa xa, có 4 người...à nhầm, phải là 1 sói 3 người. Con sói đó có bộ lông màu vàng nhạt bất mắt, con sói ấy đang đứng yên một chỗ nhìn 2 con người kia chửi bới, đánh 1 con người phía dưới đất.
Thấy thế, cô liền nhanh mặc bộ y phục cũ của mình ngồi trước cửa sổ hóng chuyện, người phụ nữ ngồi dưới đất cầu xin 2 người kia tha mạng, 2 người kia cầm những cái gậy đánh đập lên người phụ nữ dưới đất đang cầu xin ấy. Con sói đứng đó nhìn 3 người mà gương mặt lạnh nhạt nghi ngờ: "Trên thế giới này không có gì làm mình hứng thú cả, tất cả mọi thứ điều rác rưởi như nhau"
Từ đâu đó trong không trung xuất hiện một quả cầu trắng làm cô giật mình không thôi, bỗng quả cầu ấy biến thành một chú sóc lên tiếng: "Chào ngài, thần là do Bà bà phái xuống để chăm sóc cũng như theo ngài ạ! Ngài có gì không biết cứ nói với thần ạ"
"Thế bên ngoài bọn họ là ai sao lại đánh nữ nhi đó?" Bình tĩnh nói, cô liền chỉ tay cho chú sóc ấy thấy.
Chú sóc nhìn theo cũng lên tiếng đáp lại: " Dạ, con sói kia là một Alpha, có tính cách thích nhìn kẻ khác bị hành hạ hoặc do chính tay mình hành hạ, nếu một trong những người bị tên đó nhắm trúng *nhiều nhất là Omega loài người* thì sẽ không thể nào trốn thoát được. 2 nữ nhi đang cầm gậy kia là 2 nô hầu của tên Alpha đó, vì nữ nhi dưới đất đã trốn chạy khỏi Alpha đó nên là đang bị xử tội ạ" Sóc nhỏ nói một lượt rồi nói tiếp: "Thần mong người tránh xa tên đó ra càng tốt vì tên đó là Alpha, còn có tính thích SM đấy ạ"
Cô bàng hoàng một lát rồi lại hỏi tiếp với sóc nhỏ: "Tên đó có gia thế như nào thế sóc nhỏ?"
"Tên đó là Lang Cửu Sung Nhị Khuất, Nhị Khuất là đứa con cả trong gia tộc, là người cai quản cung Khuất Nhị, cung có quyền lớn nhất trong các cung, cô ta cũng đã 21 tuổi người và 5 yết hương"
"Nhìn như thế mà còn xấu xa hơn ta tưởng, phải tránh thật xa" nói xong cô đóng cửa sổ lại lơ người phụ nữ bị đánh dưới đất kia, nhưng vì là người với nhau cô suy nghĩ có nên ra cứu cô gái ấy không.
Cắn bức lương tâm cô chùm khăn lại như che phủ người mình không để ai phát hiện.
Một lát sau tiếng khóc thê thảm vang lên làm cô bất ngờ ngồi bật dậy, chạy ra ngoài cửa sổ xem thì cô ngạc nhiên hay. Cô gái ấy nằm liệt dưới đất, con sói đó tay phải dính đầy máu, còn 2 người kia đang quỳ xuống đất vì sợ chăng?
Cô chạy nhanh ra ngoài, tính ngăn người kia chuẩn bị dơ móng vuốt lên bổ xuống cô gái kia. Chạy hết lực, trước khi tên sói kia bổ móng vuốt xuống thì cô lấy lưng mình đỡ lấy, 3 vệt của móng vuốt hiện trên lưng cô, áo cũng rách theo móng vuốt xẹt qua, máu chảy ra đầm đìa, vài giọt cũng rơi xuống mặt đất làm nó nhuốm đỏ.
Tên sói, 2 người kia và cô gái bị đánh đó bất ngờ nhìn chăm chăm cô. Cô đau đớn cắn răng chịu đựng không kêu la, giơ tay ra ý muốn đỡ cô gái bị đánh kia đứng lên, cô gái kia hiểu ý cũng làm theo nhưng nhìn lại tên sói ấy thì rụt rè lại. Tên sói đó mỏ miệng ra nói với cô lạnh nhạt:
"Một con người mà dám xen vào truyện của bản vương ta?"
Cô ta liếc mắt lạnh lùng nhìn cô.
"Tch..." cô tặc lưỡi rồi sờ vào vết thương rỉ máu sau lưng: "Con người thì có gì sai? Muốn đánh nhau chứ gì, thích thì vào đây ta chấp"
Cô ta nhìn cô có vẻ đang nghĩ gì đó nhìn rất gian.
Cô biết mình lỡ mồm rồi, muốn rút cũng không xong nên chắc phải liều thôi, đánh không được thì coi như xong đời.
"Nhìn cái gì? Bỏ cái móng đó ra rồi đấu với ta như một người phụ nữ đi"
Cô gắng gượng vì vết thương rộng sau lưng.
"Hahaaaa" ả ta cười lớn rồi hứng thú nói: "Không ngờ đi dạo một tý ở đây mà đã tìm được một thứ thú vị rồi, hahaaa"
Cô bỡ ngỡ nhìn ả ta cười lớn.
"Bị điên à?"
Ả ta và 3 con người kia bỗng khựng lại nhìn về phía cô.
Cô biết mình vừa nói sai điều gì nhưng vẫn giữ dáng vẻ kiên định đó. Ả ta thu lại móng rồi nhào tới đấm vào mặt cô một phát đau điếng, máu mũi chảy ra, mặt thì bị xước còn chảy máu. Cô ngã quỵt dưới đất cắn răng nhịn đau, ả ta vẫn đang tức giận đấm thêm 3 phát vào cô, chỉ 3 phát đó vào bụng đã làm cô thoi thóp rồi, 3 con người kia thấy thế liền sợ hãi, run cầm cập nhìn diễn biến trước mắt.
Cô bị hành đến khi còn một tí sức đủ để nhích một ngón tay thì ả ta mới tha nói:
"Vầy là đủ cho ngươi rồi, một ả Omega loài người mà dám nói giọng đó với một Alpha nhân thú ta" ả nhìn cô cười nhếch mép: "Ta thấy hứng thú với ngươi đấy, mai ta sẽ tới đây tiếp nên ngươi nhớ trốn cho kỹ đấy~"
Không biết có đúng hay không, nhưng khi cô ta nói ra lời đó nó như muốn ăn tươi nuốt sống cô ah!
Ý thức dần mất đi, cô dần dần chìm vào giấc ngủ sâu.
Tỉnh lại, trước mặt xuất hiện một cô gái đang thoa cái gì lên bụng cô. Cô ngồi bật dậy, bụng và lưng đau nhức như muốn nổ tung ra vậy.
"Ngươi nằm yên để ta còn thoa thuốc, vết thương 2 mặt nặng lắm nếu ngươi ngồi dậy là nó sẽ nhức đấy" cô gái ấy nhắc nhở cô: "Không hiểu sao ngươi lại ra chặn đòn làm gì nữa, cứ mặc ta đi còn được không?"
Cô mới nhớ lại cô gái này là người bị 2 người kia đánh, thấy vậy cô mới nhảy ra giúp và sự việc sau đó mới xảy ra.
"Người là ai?" Cô thắc mắc hỏi người kia.
Cô gái ấy trả lời lại cô: "Ta là Gia Hân, năm nay 14 tuổi, người hồi nãy đánh ngươi là ngài Lang Cửu Sung Nhị Khuất, ngươi gan lắm mới chống đối lại ngài ấy" Gia Hân nhìn cô hơi hoảng nói: "Ngươi đã để cho ngài ấy thấy ngươi mà ngài ấy đã hứng thú thì... ta e là từ mai ngươi sống không nổi đâu"
Cô nghi hoặc hỏi tiếp: "Nếu ta trốn thoát khỏi đây thì sao?"
Gia Hân nhìn cô run run nói: "Ngươi mà làm thế thì sẽ chết thảm hơn đấy!"
"Ta đùa thôi, tên ta là...là..."
Con sóc đó bay tới nói cho cô: "Là Mạc Thần, nay chỉ mới 12 sắp 13 rồi ạ"
"Ta là Mạc Thần, nay 12 tuổi" Cô cười cười quay qua nói với Gia Hân.
"Vậy là ta lớn hơn ngươi 2 canh, ngươi phải gọi ta là Hân tỷ"
"Ừm... Hân tỷ!" Ngại ngùng cô đáp.
"Ta bôi thuốc xong rồi đấy, người cứ nằm yên đi ta đi pha ít thuốc cho ngươi uống" Nói xong Gia Hân đứng dậy đi ra ngoài cũng không quên khóa cửa lại.
Đợi một lát cô nằm thở dài chán nản.
"Mình có nên trốn khỏi đây không?" Cô rầu rĩ nhìn miếng vải trước bụng và sau lưng: "Mới sáng nay bị con sói đỏ bắt đến đây, còn bị một con sói xám đạp, giờ tới bị con sói màu vàng này hành cho ra bã"
"Sao số mình xui thế này, ahhhh"