Lam Tiêu_15 tuổi là một học sinh THCS đang chờ nhận giấy trúng tuyển THPT. Ngày nhận được dù đã biết trước song vẫn rất vui mừng.
Chủ nhật đó lớp tổ chúc hội họp lần cuối. Lần hội họp này có thể là lần cuối cùng họ gặp nhau .Bởi lần này thì học sinh vào nhiều trường khác nhau cách xa chẳng mấy ai cùng trường, có người còn ra nước ngoài học tập. Mọi người hẹn nhau ở cổng trường Trung học.
Đúng 5h 30p sáng học sinh tập hợp đầy đủ. Cùng lên chuyến xe định mệnh sẽ thấy đổi suy nghĩ và tâm trạng của họ khi nhớ về nó.
6h họ đến địa điểm đầu tiên, tham quan và hoạt động tập thể 1h thì xuất phát đến địa điểm tiếp theo, lúc này là 7h. Tiếp tục đi chuyển và hoạt động mà hơn 1h nữa.
Cứ vậy đi chuyển và hoạt động hết 3h. Lúc này là 11h. Nghỉ ngơi 4h họ tiếp tục đến địa điểm cuối là một rạp phim khác nổi tiếng của trong nước, ở tỉnh cạnh nên đến khi đến đã là 5h chiều. Đến 6h 15p do mệt mỏi Lam Tiêu trở về xe nghỉ ngơi. Do mệt mỏi cậu nhanh chóng ngủ trong xe.6h 45p mọi người xem xong phim đi ra xe rồi đi tiếp đến phố đi bộ. 7h 30p họ tập hợp lại chuẩn bị đi về thì phát hiện cón thiếu học sinh. Học sinh này không ai khác chính là Lam Tiêu. Mọi người không thấy cậu trong xe cũng không liên lạc được chia nhau đi tìm cậu. Tìm hơn 1h 30p tập hợp lại vẫn không tìm được, hỏi ai cũng không biết. Học sinh bắt đầu sợ hại, lo lắng tìm đến cảnh sát.
Sau hơn 2 tuần tìm kiếm không có kết quả, cậu được công bố là mất tích không rõ nguyên do, không rõ sống chết. Dù đã tra xét qua nhiều cách nhưng vẫn vô tăm vô tích. Đây từng là tin tức đứng đầu các trang báo, lên cả thời sự. Sự mất tích thần bí ngay giữa lòng thành phố đô thị hiện đại.
....
Đây là đâu? Cảm giác ấm nóng này là gì? Ấm áp quá!
"Oa..òa."
" Ngoan đừng khóc đói sao để mẫu thân cho con ăn."
Ngọt ngào thật!
"Nương tử nàng vất vả rồi. Xin lỗi đã không thể ở bên nàng trong khoảng khắc quan trọng."
"Phu quân chàng đã về. Không sao đâu, chức trách của chàng vốn nặng nề. Chàng màu xem nhỉ tử chúng ta thật đáng yêu a.""
Họ là ai? Cha mẹ của ta?
"Phu quân người xem đặt tên cho con nó đi."
" Oa..a."
" Ta đặt tên con là *** ** , ta mong con sâu này sẽ thông minh, sáng suốt."
*** ** là tên ta sao?
"Oa."
"Phong chủ, chưởng môn cho triệu kiến ngài."
" Được ta sẽ đến ngay."
" Chàng phải đi ngay sao?"
"Ta đi ngay nhanh sẽ về, Ỷ Sa nàng đã trông con cả đêm hãy nghỉ ngơi đi! Hàn Hy con cũng đừng quẫy phá cho mẫu thân nghỉ ngơi nha."
"Ừm thϊếp và con chờ chàng."
" Hàn Hy con ngoan, phụ thân con là phong chủ của Vấn Hàn Phong, là người được chưởng môn Kỳ Vân Môn coi trọng nên thường phải vắng nhà, nhưng phụ thân rất yêu thương mẫu tử ta. Con ngoan nhớ kĩ phải vâng lời nghe."
" Ư..oa"
"Hi con thật đáng yêu."
...
" Mau lên vào trong làm theo kế hoạch đã định."
" Đã rõ, gϊếŧ chết không tha một ai."
Đêm đó rất nhiều máu đã đổ xuống một nhóm ma tu hơn 30 người nhân lúc tu sĩ phong được phái đi diệt yêu quái ở một nghĩa địa cách Kỳ Vân Tông 3000 dặm , phong chủ thì đang đàm luận ở Bạch Kỳ Điện cách phong khá xa mà đánh. Do phong vốn chẳng nhiều đệ tử mà lại cử phần đông đi diệt yêu nên còn vài đệ tử ở lại từ vị lại chẳng cao nên nhanh chóng bị tiêu diệt. Nhóm ma tu này hành động nhanh chóng dứt khoát tàn độc lại có cấm chế đã hạ ngoài phong căn bản không thể chuyền tin ra ngoài cầu viện trợ. Nhanh chóng người trong phong chết sạch, máu chảy hồ nước hoá huyết thủy, 37 đệ tử chết không nhắm mắt, Nam Ỷ Sa_phong chủ phu nhân chết trong đợt càn quét đó của ma tu, tiểu phong chủ cũng chết cùng mẫu thân. Sau khi đi chúng châm ngòi đốt phong.
Khi các phong chủ và trưởng lão đến thì đã muộn, Vấn Hàn Phong đã chìm trong biển lửa.
Phong chủ Vấn Hàn Phong, Lam Hào Hinh, đau thương quá độ gặp phải tâm ma không thể tiến cấp, chân nguyên đại thương khó thể phục hồi. Một năm sau nhường vị trí phòng chủ cho đại đệ tử Tạ Liễm, bế quan tu luyện.
--Hoàn chương 1--