Khủng Bố Nữ Chủ Bá

Chương 4: Sát Sinh Nhận

Tác giả: Thôn Quỷ Đích Nữ Hài

Tôi xem đến nỗi trong lòng bừng lên một cột lửa giận, cầm theo đao muốn tiến lên, lại bị Đường Minh Lê kéo lại, hạ giọng hỏi: “Cô đi đâu vậy?”

“Đương nhiên là đi cứu người rồi, cô gái kia sắp bị bọn họ làm bẩn rồi kìa!” Tôi khẩn trương đến mức thở gấp.

Đường Minh Lê dùng ánh mắt như nhìn quái thai mà nhìn tôi.

Tôi cảm thấy có gì đó không đúng, liền hỏi: “Tôi nói không đúng sao?”

“Cô…… Có thể thấy được một cô gái?” Anh ta hỏi.

“Đúng vậy.” Tôi gật đầu.

Đường Minh Lê hít một ngụm khí lạnh, nói: “Nhưng tôi không nhìn thấy gì cả, tôi chỉ thấy bọn họ đang lăn lộn cùng với không khí thôi.”

Tôi sợ hãi cả kinh, nhìn làn đạn đang phát ra trên di động.

【 Mấy cái người đằng kia bị sau vậy? Chủ kênh mời đến mấy kẻ đó để lừa gạt sao? 】

【 Ha ha ha ha, chủ kênh thật là có ý tứ, bọn họ đây là đang làm chuyện đó với quỷ hả? 】

【 chủ kênh diễn giỏi quá nha, tuy rằng là giả, vẫn đánh thưởng cho cô nè. 】

【 Chỉ bằng một đoạn này, đêm nay đáng giá, đánh thưởng một quả ngọc bội. 】

Da đầu tôi một trận tê dại, lại lần nữa nhìn lại, nữ y tá kia chậm rãi quay đầu, ánh mắt sâu thẳm mà liếc nhìn tôi một cái.

Làn da cô ta tái xanh, đôi mắt một mảnh màu trắng, không có đồng tử, khủng khϊếp nhất chính là, trên mặt cô ta còn có một vết dao chém thật sâu.

Một cái liếc mắt này, làm tôi phảng phất như rơi vào hầm băng, cả người sởn tóc gáy.

Tôi sợ tới mức lập tức rụt người trở về, lưng dính sát vào vách tường, cô ta mặc bộ đồ của y tá, là một trong hai y tá đã bị chém chết vào năm đó?

Đám lưu manh đằng kia, là đám người ban ngày muốn bắt tôi đi, bọn họ như thế nào lại ở chỗ này? Còn như thế nào bị quỷ mê hoặc?

Tại ngay lúc này, chúng tôi nghe được một âm thanh thanh thúy vang lên “Lộc cộc”, nghe giống như là quải trượng của người già nện lên trên mặt đất.

Tôi cùng Đường Minh Lê đưa mắt ra hiệu cho nhau, hai người tìm địa phương có thể ẩn nấp được núp vào.

Tôi thấy một ông lão dáng người nhỏ gầy từ trên lầu đi xuống, cầm một cây quải trượng đầu rồng, ngừng ở trước cửa phòng nọ.

Tôi thấp giọng hỏi Đường Minh Lê: “Anh có thấy được không, ông lão đó đó?”

Đường Minh Lê sắc mặt có chút khó coi, lắc lắc đầu.

Ông lão ánh mắt âm trầm, lạnh lùng mà cười hai tiếng, một tên lưu manh đang ghé vào trên người nữ hộ sĩ bỗng nhiên hướng phía sau bay ra ngoài, nặng nề mà té vào trên tường, bị đâm cho vỡ đầu chảy máu, ngã trên mặt đất không còn động đậy.

【 Vừa rồi là cái gì đó? Người thật sự bị bay ra ngoài? 】

【 Hiệu ứng này lợi hại ghê. 】

【 Lầu trên chắc là lần đầu tiên đến đây đi, cái chủ kênh này không có dùng hiệu ứng đặc biệt gì cả, tất cả đều là thật đó. 】

【 Lầu trên đúng là ngốc X, cái này mà cũng tin. 】

【 Lầu trên mới là ngốc X, thích tin thì tin, không tin thì cút. 】

“Anh Hổ.” Mặt khác ba tên côn đồ còn lại vội vàng chạy lại, trong đó một người kiểm tra hơi thở của hắn, cả kinh nói: “Anh Hổ, anh Hổ chết rồi.”

Lúc này, lại thêm một tên côn đồ kêu lên thảm thiết, bị hất bay ra ngoài, hung hăng mà nện lên chiếc giường thép cũ, dây thép đúng lúc cắm thẳng vào ót hắn, tử vong tại chỗ.

Máu tươi ồ ạt chảy ra, giống như những đóa hoa yêu diễm nở rộ.

Còn lại hai tên côn đồ như ở trong mộng mới tỉnh, hét lên sợ hãi, điên cuồng bỏ chạy ra bên ngoài, lúc chạy ra tới cửa, chạy xuyên qua thân thể nhỏ gầy của ông lão, ông lão quay đầu, lộ ra nụ cười âm hiểm.

Oanh.

Cánh cửa làm bằng kim loại dưới lầu chung cư ầm ầm đóng lại, hai tên côn đồ không ngừng gõ cửa thét chói tai, ông lão chống quải trượng, chậm rãi đi về phía bọn họ.

Tôi nắm chặt cây đao trong tay, lông tơ cả người đều dựng hết lên.

Bỗng nhiên, ông lão dừng bước chân, chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía chỗ chúng tôi đang nấp.

Tim tôi như sắp nhảy ra ngoài cổ họng.

Ông ta phát hiện ra chúng tôi rồi!

Ông lão hắc hắc cười hai tiếng, tiếp tục đi về phía hai tên lưu manh, tôi đang muốn thở phào một hơi, bỗng nhiên vừa ngẩng đầu lên, thình lình thấy cái nữ y tá quỷ kia đứng ở ngay trước mặt tôi, thẳng lăng lăng mà trừng mắt nhìn tôi.

Da đầu tôi tê rần, nữ y tá quỷ nâng đôi tay xanh trắng lên, hướng về phía tôi, tôi hét lên một tiếng, bổ một đao ra ngoài.

Nữ y tá quỷ phát ra một tiếng thét chói tai, hóa thành một sợi khói nhẹ tiêu tán, tôi cắn răng nhìn Đường Minh Lê nói: “Bọn họ phát hiện ra chúng ta rồi, còn lại lão giả gầy gò kia đang bận tấn công hai tên lưu manh, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh, bằng không chờ lát nữa người chết tiếp theo chính là chúng ta.”

Đường Minh Lê sắc mặt có chút trắng bệch: “Nhưng tôi không nhìn thấy bọn họ.”

Tôi đem nhánh cây gỗ đào đang buộc trên lưng ném cho anh ta: “Gỗ đào trừ tà, lát nữa tôi chém chỗ nào, anh liền hướng chỗ đó đánh.”

【 chủ kênh siêu soái! 】

【 chủ kênh uy vũ khí phách! 】

【 chủ kênh, tuôi muốn cùng cô sinh khỉ con! 】

Phòng phát sóng trực tiếp phi thường náo nhiệt, đánh thưởng cũng càng ngày càng nhiều, tôi cũng bất chấp tất cả, tánh mạng quan trọng hơn.

Thời điểm lão giả gầy gò kia làm bị thương tên lưu manh còn lại, là lúc này, tôi bước vài bước xông ra ngoài, hướng tới đầu của ông ta mà chém xuống một đao.

Con người khi đứng trên bờ vực sinh tử có thể bộc phát ra sức mạnh lớn đến mức khó tin, lão giả gầy gò đột nhiên quay đầu lại, tôi kêu thảm thiết một tiếng, bị hất ngược ra ngoài, người đập vào hai tảng đá lớn phía sau, từ ngực đến xương sườn đều đau.

Nhưng khi Đường Minh Lê đánh tới, cây gỗ đào trong tay anh ta hướng về phía ông lão, vừa lúc đánh vào trên cánh tay ông ta, cánh tay ông lão phát ra tiếng xì xì, bốc lên từng đợt khói đen.

Ông ta tràn ngập oán độc mà trừng mắt nhìn Đường Minh Lê, sau đó thoắng cái biến mất.

Đồng thời, cửa lớn cũng theo đó mà mở ra.

Hai tên côn đồ kia giống như bị điên chạy như bay ra ngoài, Đường Minh Lê lại đỡ tôi dậy, đυ.ng phải vết thương ở ngực, ta kêu lên một tiếng, mặt đầy thống khổ.

“Cô bị thương tới xương cốt rồi, tôi đưa cô đi bệnh viện.” Đường Minh Lê vừa nói vừa bế tôi lên.

Tôi là lần đầu tiên bị người ta bế như vậy, cả người không được tự nhiên cho lắm, giãy giụa một chút, Đường Minh Lê trầm giọng nói: “Đừng cử động.”

Tôi giật giật khóe miệng, lúc này mới nhớ tới vẫn còn đang phát sóng trực tiếp, vội vàng lấy điện thoại di động ra, bình luận trên màn hình làm tôi rất 囧.

【 tiểu thịt tươi giống bá đạo tổng tài quá đi. 】

【 chủ kênh, cô liền từ bá đạo tổng tài đi. 】(??)

【 Lầu trên đi chết đi, chủ kênh là đại gia của tụi tuôi. 】

Tôi vội vàng đóng phòng phát sóng trực tiếp lại, mấy cái bình luận như vậy nếu để Đường Minh Lê thấy được, phỏng chừng có thể khiến anh ta đem cơm chiều ngày hôm qua cũng ói ra luôn quá.

Tôi nằm trên giường bệnh, bác sĩ nói: “Xương sườn bị gãy, vết thương cũ vốn dĩ đã không tốt rồi, lại thêm vết thương mới, đây là không muốn mạng nữa có phải không?”

Đường Minh Lê nhíu nhíu mày: “Còn có vết thương cũ?”

Bác sĩ nghiêm túc mà nói: “Vết thương lúc trước không có được chữa trị đến nơi đến chốn, nếu còn để lâu nữa, e là không phải chỉ đơn giản gãy xương như vậy không đâu. Về sau có thương tích thì phải trị liệu kịp thời, đừng có để bệnh nhỏ kéo dài thành bệnh nặng.”

Đường Minh Lê gật đầu nói: “Đã biết, cảm ơn bác sĩ.”

Bác sĩ đi rồi, Đường Minh Lê mặt âm trầm hỏi: “Vì sao có thương tích lại không trị.”

Tôi trầm mặc một lúc, nói: “Không có tiền.”

Đường Minh Lê sửng sốt một lúc, có chút không biết nói gì, phỏng chừng hắn căn bản không nghĩ tới tôi sẽ không có nổi tiền chữa bệnh.

“Về sau lại có thêm thương tích gì nữa, nói với tôi, tôi cho cô tiền.” Hắn nói.

Tôi nhăn lại mi: “Anh tại sao lại muốn giúp tôi?”

“Tôi bỏ tiền ra, thuê cô đi bắt quỷ với tôi, cô bị thương thì tính là tai nạn lao động, đương nhiên tiền nên là tôi trả rồi.” Hắn đương nhiên mà nói, “Về sau cũng giống như vậy.”

“Chờ chút.” Tôi cả kinh nói, “Còn có về sau?”

Anh ta liếc mắt nhìn tôi một cái: “Cô sẽ không cho rằng, mười vạn kia cũng chỉ là để đi một lần thôi chứ?”

Tôi hoàn toàn hết chỗ nói rồi, hơn nửa ngày mới tìm lại được giọng chính mình: “Anh còn muốn đi? Hôm nay chúng ta thiếu chút nữa là đã chết ở chung cư rồi.”

Đường Minh Lê nói: “Cô cũng không sợ, tôi sẽ sợ chắc? Cô nghỉ ngơi cho tốt, bên phía cảnh sát, tôi sẽ ứng phó.”

Lần này đã chết hết hai người, đương nhiên sẽ làm kinh động đến cảnh sát, tôi vốn dĩ còn đang không biết làm thế nào để thoát khỏi bị tình nghi, không nghĩ tới Đường Minh Lê thần thông quảng đại, cuối cùng cảnh sát kết luận là do mấy tên côn đồ kia ẩu đả đến chết.

Tất nhiên, cũng không thể nào nói là bị quỷ gϊếŧ chết được.

Tôi lấy di động ra, nhìn phần thưởng thu được tối hôm qua, vừa nhìn, làm tôi vừa mừng vừa sợ, tối hôm qua đánh thưởng thế mà được hơn 4000.

Tận 4000 tệ lận đó, tôi làm qua ba công việc, chưa từng có cái nào tiền lương lên đến 4000 tệ đâu.

Vui rạo rực mà đem đổi thanh tiền, đi trả tiền viện phí cho An Nghị, cậu nhóc đã được chuyển tới phòng VIP, tiền cũng đắc hơn, tôi phải kiếm càng nhiều tiền mới được.

Tôi nằm ở trong bệnh viện một tuần, Đường Minh Lê mỗi ngày đều tới thăm tôi, còn mang theo canh gà cho tôi, nhìn chén canh thơm ngào ngạt trước mặt, tôi có chút không biết làm sao.

Chưa từng có người đối xử tốt như vậy với tôi bao giờ, huống chi đối phương còn là một người đàn ông vừa đẹp trai lại có tiền.

Anh ta tiếp cận tôi rốt cuộc là có mục đích gì? Một người hai bàn tay trắng như tôi, còn có một đứa em trai con chồng trước đang bị bệnh nặng, rốt cuộc có cái gì đáng giá để người khác tính kế đây?

Đường Minh Lê nghiêm túc mà nói: “Cô phải nhanh chóng khỏe lên đó, để còn cùng tôi tiêu diệt hết mấy con quỷ kia nữa.”

Tôi có chút kinh ngạc, tôi nói muốn đi bắt quỷ lúc nào?

“Lần trước mệnh của chúng ta liền thiếu chút nữa nằm ở nơi đó, anh còn muốn đi?” Tôi không dám tin hỏi.

“Đường Minh Lê tôi làm việc trước giờ đều sẽ không bỏ dở nửa chừng.”