Hãy Cho Anh Theo Đuổi Em

Chương 20: kế hoạch theo đuổi bé yêu

Nhật Nam điều tra về bé, tìm kết quả cuộc thi học sinh giỏi trên mạng thì biết được em đạt giải nhất môn toán.

"Em giỏi quá, không ngờ xa anh một thời guan mà học hành cũng tốt hơn nhỉ"

Anh đã biết được trường cậu học là trường nào?

Sáng cậu dậy thật sớm. Cậu tự vào bếp nấu bữa sáng, vắt nước cam. Bỏ vào hộp, hộp cơm cuộn trang trí vài lát cà chua xếp hình trái tim. Cậu đi học sớm lắm, sáng cậu ghé vào trường của em trước. Cậu cũng có quen một người học ở trường này, cũng là bạn học cùng đi thi học dinh giỏi cùng cậu. Anh đã nhờ cậu ta đem hộp đồ ăn sáng và nước cam cho Dương. Vì anh không biết cậu ở phòng nào. Bạn của anh học cùng trường thì biết.

Sáng nay Thịnh đón Dương đi học. Vừa mới tới lớp thì có một bạn tới giao đồ cho cậu rồi.

"Em là Bạch Dương phải không?"

"Dạ, mà có chuyện gì không anh?"

Anh ta đưa hộp quà cho Dương

"Có người nhờ anh gửi cho em"

"Cái gì vậy ạ, mà ai gửi?"

"Em tự xem rồi biết"

"Cảm ơn anh"

Cậu bước vào lớp ngồi xuống bàn. Mở hộp quà ra, tờ giấy viết bốn chữ to đùng

"Gửi người anh yêu"

Là anh ấy sao, sao nay anh cũng lãng mạn quá. Cậu ngồi nhìn hộp quà mà cười ngây ngô.

Cả đám bạn học xúm lại ồ lên.

"Người yêu đồ"

"Gửi người anh yêu ha"

"Ghê thật"

"vậy mà có bồ rồi ta."

"Không biết là anh công, hay anh thụ nhỉ"

"Đừng chọc mình nữa, mình làm gì có người yêu đâu."

Cậu đóng hộp quà lại ôm vào người không cho mọi người xem nữa. Cả đám cũng tản đi,cậu mở ra bên trong là hai cái bánh sandwich do chính tay anh làm. Hai lát cà chua xếp hình trái tim đặt trên hai cái bánh. Một chai nước cam, bên ngoài chai có dòng chữ

" Uống nước cam bổ sung vitamin C. Anh vẽ thêm hình trái tim ở cuối câu nữa."

Kèm một tờ giấy nhỏ cắt hình trái tim. Trên tờ giấy vẽ hình con dê.

"Hãy cho anh cơ hội theo đuổi em nhé. Anh sẽ chờ câu trả lời của em. Nếu em đồng ý, thì hãy chi anh một dấu hiệu để anh biết nhé. Yêu em"

Vẫn còn khá sớm chưa tới giờ học. Cậu ra ngoài ăn sáng, uống nước cam của anh đưa. Vừa ăn, vừa cười trong hạnh phúc.

Không được mình không thể dể dàng tha thứ như vậy được. Phải làm giá xíu, phải coi trọng mình hơn xíu. Phải khiến anh ấy cảm thấy mình là người quan trọng nhất với anh ấy mới được.

Nhưng ăn cắn vài miếng, cậu dừng lại liệu hạnh phúc này có thật không? Hay là qua ngày hôm sau lại một sự thật khác phơi bày. Cậu lo lắng về những gì hôm nay cậu nhận được thật sự quá bất ngờ, quá mơ hồ.

Giờ ra chơi, cậu đang khát nước. Đang định xuống căn tin mua nước thì. Lại là một người khác tới lớp gặp cậu .

"Nước của em đây, trà sữa của em đây"

"Anh lại là ai nữa"

Người đó chỉ cười một cái rồi quay đi. Cậu thắc mắc không biết anh đã nhờ bao nhiêu người.

Cậu nhận lấy nước suối và trà sữa từ anh bạn kia.

Bên ngoài chai nước suối là nét chữ quen thuộc.

"Uống nhiều nước tốt cho sức khỏe nhé bảo bối của anh. Cuối câu là N ️ D"

Cậu xấu hổ, ngại ngùng khi đọc nó.

Trên ly trà sữa cũng dán kèm tờ giấy.

"Anh mua ở quán chúng mình hay uống đó. Uống ngon nha, nhớ nghĩ tới anh khi uống nó. Nhớ dê con của anh."

Tim cậu như muốn nhảy ra ngoài, cậu không ngờ anh lại có thể ngọt ngào đến thế. Không được, bình tĩnh lại. Không thể dể bị dụ vậy được, đâu phải muốn bỏ là bỏ, muốn theo đuổi là theo đuổi được. Mình cũng có giá mà, đúng rồi.

Anh ở lớp học cứ mãi mơ tưởng về bé. Nghĩ xem bé ăn sáng chưa, uống nước cam chưa. Bé có đọc hết mảnh giấy đó không. Bé cảm thấy ra sao, có tức giận mà vứt đi không... Bala..balla. Bé liệu có chấp nhận cho anh cơ hội không?

__

Lúc ra chơi anh nhắn tin cho cậu "Em làm gì á, uống trà sữa chưa. Uống nước cam chưa? Nhớ em bảo bối của anh"