Sự Trớ Trêu Của Số Phận

Chương 10

Chương 10
Đêm hôm đó em ngủ lại nhà tôi nhưng chúng tôi không làm thêm lần nào nữa vì em kêu rát. Tôi khi đó cũng chưa có kinh nghiệm gì nên cũng sợ,không dám làm tới gì cả.

Sáng hôm sau,tôi và em dậy sớm đi ăn sáng rồi tôi đưa em về. Tôi không dám giữ em lại vì bố mẹ tôi có thể về bất cứ lúc nào,nếu mà bắt gặp em ở nhà tôi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Trên đường về tôi và em rẽ qua nhà cái Yến để em bảo nó nếu bố mẹ em có hỏi thì bảo là em ngủ nhà nó. Lúc bọn tôi bảo nó xong thì nó cứ nhìn 2 đứa tôi cười tủm tỉm ra vẻ “ ta biết đêm qua chúng mày làm gì “. Trên đường về em bảo :

– Cái Yến chắc nó đoán ra hết rồi. Em ngại quá

– Ngại gì mà ngại. Chúng mình yêu nhau thật lòng chứ có phải linh tinh đâu mà ngại.

– Thì biết là thế nhưng em thấy nó cứ sao sao ấy. Mà sao em thấy rát quá anh ạ

– Vẫn còn rát cơ à ?

– Vâng,anh không thấy từ sáng đến giò em đi cứ phải dạng chân ra cho nó đỡ rát à? Em sợ về mẹ nhìn thấy mẹ biết lắm.

Nghe thế tôi cũng hoảng,vội dừng xe lại để bàn cách. Bàn đi tính lại mãi,em và tôi quyết định để em về nhà một lúc ,rồi lấy lí do hôm nay có đứa bạn nó làm liên hoan cần người phụ nấu nướng rồi tôi đón em đi luôn. Hi vọng tối nay về em sẽ đỡ. ( thật ra hôm đấy nhà thằng cứt liên hoan thật ). Về đến nhà em thì may quá bố mẹ không có nhà. Tôi vào nhà,bật TV xem một lúc thì ngủ quên mất. Gần trưa em mới gọi tôi dậy,em gọi điện cho bố mẹ xin phép rồi cả 2 đứa tôi phi xuống nhà thằng cứt. Xuống đến nơi thì đã thấy hơn chục đứa trong hội tôi tụ tập gần hết ở đấy rồi. Lại ăn uống,rượu chè,gần 3h mới xong. Ăn uống xong,trong lúc lũ con gái đang dọn dẹp thì mấy thằng con trai bọn tôi quay vào xóc đĩa, xôm thôi rồi. Lúc đầu thì mấy thằng bạn tôi cũng ngại chú Hoàng,nhưng sau thấy tôi với thằng cứt cứ xóc ầm ầm nên cũng biết,cứ hò hét rồi đặt cửa,mua bán tưng bừng cả. Đang chơi thì bất ngờ có tiếng ô tô dừng ngay trước cửa nhà,tôi đang cầm cái,ngồi quay lưng về phía cửa nên cũng ko để ý lắm. Xóc xong hạ bát xuống thấy thằng cứt nhìn ra cửa mặt hơi nghệt ra,vẻ lấm lét. Tôi gắt :

– Cứt,mày có chơi nữa không đấy?

Vừa lúc đo thì tôi thấy chú Hoàng nhìn tôi cười cười,tôi đã hơi chột dạ, rồi có tiếng cất lên đằng sau lưng tôi :

– Làm ăn thế nào rồi anh trưởng ?

Không cần ngoảnh lại tôi cũng biết đấy là tiếng mẹ tôi,rồi tiếp theo là tiếng đàn ông cười ha hả. Quay lại thì thấy mẹ tôi với cậu Minh đang đi vào,mẹ tôi thi lúc đó đã ở sát sau lưng tôi. Đang không biết làm thế nào thì chú Hoàng đã đi ra cửa :

– 2 chị em vào nhà chơi.

Mẹ tôi với cậu đi vào,bọn tôi cũng lút cút giải tán,mấy thằng đi cả xuống bếp,chỉ còn tôi với thằng cứt ở lại. Mẹ tôi vừa nhấp ngụm nước vừa bảo :

– Anh thế nào lại cho chúng nó đánh bạc ngay trong nhà thế ?

– Ôi giời,chúng nó đánh cò con ấy mà. Hai nữa bọn nó thanh niên,cầm cản thế nào được chị,bây giờ chúng nó cũng lớn rồi,cơ bản là ý thức của chúng nó thôi,chứ mình có theo nó cả đời được đâu.

– Phải đấy chị ạ,hơn nữa chúng nó biết tý,sau này ra đời nó cũng dễ hơn,không cứ ngu ngơ thì còn chết nữa.- Cậu Minh tôi cũng chen vào.

Tôi thấy mặt mẹ tôi cũng dãn ra nhiều,bà bảo :

– Cậu với anh Hoàng nói thế thì khác gì cổ vũ chúng nó.

Mẹ nói thế tức là vụ này coi như xong,he,may quá. Tôi với thằng cứt nghe đến đây cũng lút cút xuống dưới bếp,cho người lớn nói chuyện. Tôi xuống bếp thì thấy em nhin tôi cười :

– Sướиɠ chưa ? em bảo mãi mà có thèm nghe đâu.

Cả lũ cười ầm lên. Ngồi tán phét một lúc thì tôi thấy giọng chú Hoàng gọi với xuống :

– Béo ơi !

– Dạ

– Mang cái dạ lên đây.

Tôi đi lên ,cũng ko hiểu là có chuyện gì. Vừa lên đến nhà trên thì thấy cậu Minh bảo :

– Mày gọi cái Hằng lên đây xem nào.

Tôi giật mình,chuyện tôi với Hằng tôi đã dặn cậu là giữ kín với mẹ tôi rôi mà. Không hiểu cậu bảo thế nghĩa là làm sao. Thấy tôi đứng băn khoăn cậu Minh vừa cười vừa bảo :

– Thì cũng phải cho mẹ chồng nàng dâu gặp nhau chút chứ.

Tôi tái hết cả mặt,quay sang nhìn mẹ tôi thì thấy mẹ cười cười rồi bảo :

– Mẹ biết lâu rồi nhưng biết cái Hằng nó ngoan,nhờ nó mà con chịu học hành nên mẹ cũng kệ,bây giờ thì cả 2 đứa cùng đỗ rồi thì cũng phải cho mẹ gặp bạn ấy chứ.

Tôi thở phảo,xuống gọi em lên. Em đi lên,mẹ kéo em lại gần ,ngồi hỏi chuyện. Sau cùng mẹ bảo :

– Mẹ không cấm 2 đứa yêu nhau,nhưng tốt nhất đừng để cái gì đáng tiếc xảy ra. 2 đứa cũng nên biết là bây giờ đã đỗ rồi,nhưng 2 đứa vẫn phải giúp đỗ động viên nhau học tập ra trường….

Mẹ còn nói nhiều nữa,nhưng tôi hiểu là mẹ biết chuyên của chúng tôi và bà ủng hộ. Tôi thấy người lâng lâng,chúng tôi thật lòng yêu nhau,cả 2 gia đình đều ủng hộ,rồi cả 2 đứa đều đỗ đại học,cuộc sống lúc đó với tôi đẹp như mơ vậy.

Một lúc sau thì mẹ tôi với cậu Minh về,tôi với em đi xuống dưới nhà,lũ bạn cứ xúm xít vào trêu làm em đỏ bừng cả mặt. Hứng chí,tôi bảo cả bọn :

– Này,tao bảo,đi chơi đi.

– Đi đâu ???

– Thì bàn đi. Đi xa xa 1-2 ngày rồi về.

– Thế phải thuê xe à ?

Đang bàn thì chú Hoàng đi xuống,chú khoát tay rồi bảo :

– Mấy đứa có đi Cát Bà không ? chú có người bạn làm du lịch bên đó. Nếu chúng mày đi thì chú sẽ tài trợ vụ này.

Cả bọn reo ầm lên. Quay lên nhà,chú bảo :

– Lấy con Inova mà đi. Mấy đứa ngồi chịu khó ngồi chật tý nhưng đi 1 xe nó vui. Thằng béo cũng lái được đúng không ?

– Vâng nhưng cháu chưa lái đi xa bao giờ.

– Không sao,cứ đi rồi quen hết. Mày với thằng Tùng thay nhau mà lái.

– Mà bọn cháu đã có bằng đâu,hay cứ để bọn cháu thuê xe cũng được.

– Không phải bằng,bị bắt cứ gọi về cho tao,tao xin cho. Đi chơi thì đi xe nhà cho nó chủ động.Thuê xe phức tạp lắm

10 mạng nhồi lên cái xe Innova nhà thằng cứt. Hơi chật nhưng biết làm sao được. Thằng cứt đưa từng đứa về lấy đồ với xin phép bố mẹ rồi Hải Phòng thẳng tiến. Sang đến nơi thì thằng cứt điện cho bạn ông già nó. Hồi đó chưa có cầu ra Cát Bà,bọn tôi phải đi tàu cánh ngầm ra đảo. Bạn ông già thằng cứt quả là chu đáo,lúc bọn tôi ra đảo thì đã thấy thuê phòng khách sạn xong xuôi,rồi đã có 2 mâm sẵn sang rồi. Ăn uống xong lũ chúng tôi kéo nhau đi chơi .

Tôi ở chung phòng với thằng cứt ở 301 còn em ở chung phòng với cái Nga ở 302. Lúc cả bọn đi chơi,thằng cứt kéo tôi ra một góc rồi hỏi :

– Mày chọn 301 hay 302 ?

– Là sao ?

– Thằng này ngu vật,ý là mày với cái Hằng ở 301 hay 302,bọn mày ở phòng nào thì tao với cái Nga ở phòng kia.

À,ra thế.

Đi với cả bọn một lúc,lúc sau tôi kéo em ra đi lẻ. 2 đứa nắm tay nhau đi dọc bờ biển. Tôi bảo em :

– Đêm nay em ngủ với anh nhé.

– Gì chứ ? thế vứt thằng Tùng đi đâu?

– Nó sang với cái Nga rồi

Em cúi đầu,mặt hồng lên rồi hỏi tôi :

– Thế liệu có được không ?

– Có gì mà không được? anh vừa bảo thằng Tùng rồi

Đến lúc này tôi không thể chịu được nữa,cảm giác sung sướиɠ của đêm hôm qua vẫn còn nguyên trong tôi. Tôi kéo em về khách sạn,mở cửa phòng. Tôi hôn em ngấu nghiên,vừa hôn vừa đưa tay lần mở cúc áo em.

Em gạt tay tôi ra :

– Từ từ anh,để em đi tắm đã.

Em tắm xong,tôi cũng vào tắm. Tôi muốn đêm nay phải thật hoàn hảo. Tắm xong đi ra tôi thấy em đang nằm đắp chăn xem ti vi. Tôi trườn lên giương hôn em. Em đã thay bộ váy ngủ mỏng manh. Vừa hôn tôi vừa tốc váy em lên tuột qua đầu. Em không mặc áo ngực,trên người em lúc này chỉ còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh. Tôi hôn em,vừa hôn vừa xoa nắn cặp banh dày của em. Tôi hôn lên cổ rồi dần dần chuyển xuống bú ʍúŧ bộ ngực tròn tria của em. Em trân người lên,2 tay xoa đầu tôi liên tục,vừa xoa em vừa nói :

– Ưm…..ưm…..thoải mái …quá. Em yêu anh !

Tôi tuột qυầи ɭóŧ của em ra rôi cũng nhanh chóng thoát y. Tôi cúi xuống liếʍ láp động đào của em. Thú thực ngày đó tôi cũng chẳng rõ hạt le hay điểm G nó ở chỗ khỉ gió nào,đại khái là cứ lấy lưỡi khua loạn lên thôi. Nước nhờn của em bắt đầu ứa ra,càng lúc càng nhiều,bết hết cả đám long lại. Tôi mυ'ŧ sạch. Tay em nắm chặt vào đệm,xoắn tít cái ga giường,tôi cũng chịu hết nổi,thằng em phía dưới đang căng tức lên. Tôi ngồi dậy,đứa thẳng em vào sát cử mình rồi từ từ ấn vào. Tôi thấy nét mặt em hiện rõ sự thỏa mãn :

– Ư……ư……aaaaaaaaaa. Em…. vẫn hơi….ư….rát. Nhẹ thôi ……anh.

Tôi đưa thằng em ngập sâu vào động đào. Tôi bắt đầu nhấp nhè nhẹ,em thì nhắm nghiền mắt,rên khẽ,một tay nắm chặt đệm,một tay thi xoa phần bụng dưới. Tôi thì vẫn nhịp đều đều,nước nhờn của em vẫn tiết ra liên tuc. Được một lúc em bảo :

– Anh ….ơi,thích…quá,anh tiếp…..ư…. đi anh.

Những câu nói của em trong lúc làʍ t̠ìиɦ làm tôi thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng,sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm tôi nhịp nhanh hơn. Em càng lúc càng rên to hơn,một lúc sau tôi thấy đã đến lúc,tôi nhịp nhanh hết lức có thể,em thì gần như gào lên :

– AAAAAAAAAAAAAAAAA, sướиɠ quá !!!!!!!!!!!

Tôi phóng mạnh vào trong người em rồi đổ gục người xuống,thở hổn hển,em thì vẫn đang nhắm mắt,người giật giật vì sướиɠ khoái.

Tôi nằm vật ra cạnh em,chúng tôi nhìn vào mắt nhau,trao nhau những nụ hôn ngọt ngào tình yêu thương rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.

Reng….reng……. reng…… Tôi giật mình tỉnh giấc vì tiếng điện thoại ,quay ra không thấy em đâu cả. Tôi uể oải bốc máy :

– A lô

– Dậy nhanh đi ăn sáng rồi đi chơi mày.

– Uh,chờ tý.

Tôi cúp máy xuống thì thấy em bước ra từ nhà vệ sinh, em hỏi :

– Ai gọi đấy anh ?

– Tùng,nó bảo đêm qua sao em kêu to thế,làm nó mất ngủ.

– Cái anh này,trêu đùa vô duyên

Má em hồng lên,ngượng ngùng, tôi bật cười,rồi vào nhà vệ sinh.

Ngày hôm đó lũ bọn tôi đi chơi cả ngày,chiều tối thì lên ô tô về nhà.

Rồi cũng đến ngày chúng tôi lên nhập trường,thời điểm tôi vào đại học,bố mẹ cũng đã mua một ngôi nhà nhỏ trên HN,mục đích là để tôi lên học thì ở. Nhưng sau vì sợ tôi mới lên lạ nước lạ cái,nên bố mẹ quyết định năm đầu tiên sẽ cho tôi ở nhà một ông bác. Bảo là hết năm 1 thì về nhà ở cũng được. Tôi thì không muốn thế tý nào,nhưng ý mẹ đã quyết tôi cũng chẳng thay đổi được. Ngày tôi đi nhập trường có mẹ tôi,cậu Minh với thằng Huy đưa đi, Long Vân lúc đầu cũng muốn đi nhưng hắn phải ở nhà giải quyết mấy việc cho ông cậu tôi,nên đên sphuts cuối lại thôi. Thằng cứt thì đã nhập trường trước tôi mấy ngày. Vào trường,lòng vòng làm các loại thủ tục thì cũng gần hết buổi sáng. Mãi rồi đến bước cuổi cùng là cầm các loại giấy tờ vừa xong lên văn phòng khoa để làm thủ tục.

Mất một lúc tôi mới tìm được văn phòng khoa,lúc tôi bước vào thì có một bong người đang đi ngược ra. Ngẩng lên nhìn hắn thì thấy một quả tóc dài đỏ rực buộc đuôi ngựa,tai đeo khuyên vòng bạc,râu một chum dưới cằm nhìn y hệt râu dê. Hắn đang lững thững đi ra với một phong thái rất ung dung nhưng ngang tang. Nhin thấy hắn đi ra phần lớn những ai đi ngược chiều đều hơi nép vào sát tường tránh hắn,tôi thì kệ,người chứ có phải xe lu đâu mà tránh. Lúc tôi và hắn chuẩn bị đi qua nhau thì phía bên hắn đi có một chậu cây cảnh hơi thò ra,hắn né người tránh cái cây nên vai hắn huých vào vai tôi. Tôi và hắn quay sang nhìn nhau, hắn bật ra ngay lập tức :

– Ui,anh cho em xin lỗi,em vô ý quá.

Khá bất ngờ,tôi cũng đáp lại :

– Vâng,không có gì dâu anh.

Hắn quay đi,tôi cũng đi tiếp,chợt thấy hay hay,không hiểu ông này vào đây có việc gì,vì trông hắn going bảo kê hơn là sinh viên. Xong xuôi mọi thứ tôi xuống rồi cả đoàn đi về nhà ông bác tôi. Về đến nơi thì thấy cơm nước sẵn sang, vào mâm thì thấy ngoài nhà tôi,nhà ông bác tôi thì còn có một ông anh nữa mà tôi không biết mặt. Lúc sau thì tôi biết đó là cháu bác dâu tôi,hơn tôi 2 tuổi tên là Phong, cũng đang học đại học trên này,thời gian tới tôi sẽ ở chung phòng với hắn. Tôi thì chẳng quan trọng,tính tình tôi dễ dãi ,thế nào cũng xong. Ăn uống xong xuôi mẹ tôi với cậu Minh cũng xin phép về luôn vì dưới nhà cũng nhiều việc, trước lúc về mẹ đưa cho tôi một cái di động có sim lắp sẵn,để có gì thì tiện liên lạc. ( cái sim đó tôi dùng đến tận bây giờ,gần chục năm trời ).

Tối hôm đó sau bữa cơm,ông Phong rủ tôi đi lượn đường cho biết phố xá. Hai an hem lượn lờ mãi,cảm giác ban đầu của tôi về ông anh này là dễ gần,hài hước nhưng cũng là người khá bản lĩnh. Tôi cũng hỏi qua ông ấy về cách ăn ở nhà bác tôi,theo như ông ấy nói thì 2 bác tôi khá thoải mái,miễn không có gì quá đáng là được.

Hôm sau do chưa thạo đường nên tôi bắt xe ôm lên trường. Buổi đầu tiên học đại học không có gì quá đặc biệt. Đang ngồi học thì một cái đầu đỏ lòm chui vào lớp. Tôi lập tức nhận ra người quen,hắn đi vào lớp và rúc xuống bàn cuổi ngồi. Giờ ra chơi,tôi ra hành lang châm điếu thuốc lá,cái đầu đỏ lòm đi đến :

– Anh làm ơn cho em xin tý lửa.

Tôi đưa hắn cái bật,hắn châm xong trả tôi rồi bảo :

– Em nhìn anh quen lắm,hình như gặp nhau đâu rồi.

– Cái hôm nhập trường ở trên văn phòng khoa mình có gặp nhau đấy. Anh chắc hơn tuổi em,anh cứ gọi là an hem ngại quá

Đang noi thì bất chợt hắn có điện thoại,hắn rút điện thoại ra ậm ừ một lúc rồi quay sang bảo tôi :

– Em có tý việc phải đi,lúc nào có dịp anh em mình nói chuyện sau vậy

– Vâng anh cứ đi đi. Hôm nào anh em mình gặp nhau sau.

Mấy hôm sau không thấy cái đầu đỏ lòm đi học, còn cuộc sống của tôi cũng dần đi vào ổn đinh, nhà bác tôi khá thoải mái nên mọi thứ với tôi là tương đối dễ chịu. Em cũng đã lên học và ở trong kí túc xá,dưới sự hướng dẫn của ông Phong thì môi lần đi chơi với em về là tôi đưa em ra nhà nghỉ. Thường là tối thứ 7,sau một đêm mệt mỏi thì sáng hôm sau chúng tôi đi loanh quanh bạn bè chơi,hoặc là em về nhà bác tôi ăn cơm.

Một hôm tôi đên lớp thì đã thấy cái đầu đỏ lòm đang hút thuốc trong lớp,tôi và hắn gật đầu chào nhau. Đúng lúc đo thì bà giáo dạy triết cũng vào lớp,tôi ngồi vào ngay sau đầu đỏ. Học được 15 phút,tôi gần như muốn đổ gục xuống trước mớ lý thuyết lằng nhằng và cái giọng chán ngắt của bà giáo,đúng lúc đó thì cái đầu đỏ quay xuống :

– Êu, đi uống nước không ?

Tôi gật đầu, 2 thằng tót ra khỏi lớp. Xuống đến sân hắn hỏi :

– Café hay trà đá ?

– Trà đá cho nó thoáng,café bí lắm

Tôi và hắn ra cổng sau ngồi uống nước chè,hỏi ra thì hắn tên Phương,hơn tôi 3 tuổi . Chuyện một lúc tôi hỏi hắn

– Anh quê đâu đấy ?

– Anh quê QN

– Vãi đái,anh ở chỗ nào ?

– Anh ở A

– Thế à ? em ở B đây.

Từ đó có chút đồng hương nên câu chuyện giữa chúng tôi cởi mở hơn nhiều.

Cuộc sống năm đầu đại học của tôi cũng dần trôi qua như thế. Tôi và em vẫn vậy,chúng tôi yêu nhau tha thiết,mong đến ngày cả 2 đứa ra trường để có thể lấy nhau. Lúc đó tôi vẫn nghĩ mọi chuyện nó đơn giản như vậy đấy. Mọi thứ thay đổi chỉ trong vòng một tháng cuối cùng trước khi nghỉ hè của năm thứ nhất.