Thất Nghiệp Chuyển Sinh

Quyển 4 - Chương 34: Phong Cảng

Part 1:

Phong cảng.

Cảng duy nhất ở lục địa Quỷ.

Là một thị trấn với nhiều đồi và dốc. Ta có thể thấy cả thành phố từ cổng vào.

Phấn lớn các ngôi nhà được là từ đất tự nhiên và đá thông thường hay được tìm thấy ở Lục địa Quỷ, nhưng có một vài công trình có thêm cả gỗ lẫn vào nữa.

Chắc họ nhập khẩu gỗ từ Lục địa Milis.

Có một nhà máy đóng tàu ở cuối thị trấn.

Có thể là bởi vì là thị trấn tàu cảng, có rất ít quầy hàng gần cổng vào của thành phố. Ngược lại, có một bầu không khí sống động gần với các bến cảng.

Là một thị trấn với những màu sắc khác biệt với bình thường.

Sau đó qua cảng...

Bên ngoài thị trấn là một đại dương khổng lồ trải ra vô tận.

Lần cuối cùng tôi nhìn thấy biển là khi nào nhỉ?

Có lẽ là khoảng thời trung học khi tôi đi tham quan.

Có vẻ như biển ở đâu cũng tương tự nhau cho dù có là thế giới nào.

Biển xanh, tiếng của những đợt sóng, những con chim giống chim hải âu, và những con thuyền đã nâng cánh buồm.

Đây là lần đầu tiên tôi được thấy một chiếc thuyền buồn tận mắt.

Chúng thỉnh thoảng chỉ xuất hiện trong những bộ phim, nhưng ta có thể cảm nhận được tuổi của một con thuyền và sự phấn khích khi ta thật sự thấy một chiếc thuyền buồm gỗ có cánh buồm.

Quả như dự đoán, ở thế giới này họ cũng cần phải có kỹ thuật để lái theo hướng gió ngược.

À không, dù sao thì ở thế giới này. Họ chắc có thể tự tạo được gió xuôi bằng phép thuật hoặc bằng phương pháp nào đó.

Part 2:

Lúc chúng tôi đến thành phố, Eris nhảy ra khỏi con thằn lằn và bắt đầu chạy.

"Rudeus! Biển kìa!"

Những từ phát ra từ miệng Eris được nói bằng tiếng Quỷ Thần lưu loát.

Cô ấy đã học được cách nói tiếng Quỷ Thần mỗi ngày đến tận bân giờ.

Ruijerd và tôi đã luôn cố dùng tiếng Quỷ Thần nhiều nhất có thể nói ra.

Kế hoạch đã thành công. Gần đây, tiếng Quỷ Thần của Eris đã được cải thiện khá nhiều.

Sau cùng, có vẻ như cách nhanh nhất để học một ngôn ngữ là sống ở một nơi mà ngôn ngữ đó thường được sử dụng.

Tuy nhiên, cô ấy vẫn chưa thể đọc hoặc viết ngôn ngữ Quỷ Thần.

Bất ngờ, kể từ khi chúng tôi tới lục địa Quỷ tôi đã chưa dạy cô ấy tý phép thuật nào ngay cả một lần cũng không.

Đặt thần chú không tiếng một bên, tôi đoán chắc là cô ấy đã quên tất cả thần chú phép thuật rồi.

"Chờ đã Eris, cô đang định đi đâu trước khi chúng ta chọn một nhà trọ vậy!?"

Sau khi nghe tôi trình bày, Chân Eris đột ngột dừng lại.

Ngạc nhiên, đây là lần thứ ba chúng tôi lại gặp chuyện như thế này và từng trao đổi với nhau.

Lần đầu tiên, chúng tôi bị lạc, lần thứ hai chúng tôi đánh nhau ở một góc phố.

Sẽ không có cơ hội thứ ba nữa.

"Phải rồi! Nếu chúng ta không chọn nhà trọ trước, chúng ta sẽ bị lạc phải không?"

Eris vui tươi trở lại trong lúc nhìn ra ngoài biển.

Nghĩ lại thì, chắc đây là lần đầu tiên cô ấy thấy biển.

Có một con sông gần vùng Fedoa và thỉnh thoảng cô ấy sẽ đi nghịch nước với Sauros vào những ngày nghỉ.

Thật đáng tiếc, là không có tôi.

"Cậu có thể bơi không?"

"Ể? Ta có thể bơi ở cảng sao?"

"Tôi muốn đi bơi!"

Tôi cũng muốn nhìn thấy cơ thể quyến rũ của Eris 13 tuổi, nhưng...

"Chúng ta không có đồ bơi phải không?"

"Đồ bơi? Là cái gì vậy? Chúng ta không cần nó đâu!"

Tôi không thể giấu được sự bối rối của tôi khi nghe câu nói gây sốc người đó.

Đồ bơi? Là cái gì vậy? Chúng ta không cần nó đâu!

Chúng ta không cần đồ bơi.

Không biết có phải có nghĩa là chúng ta sẽ cởi trần không.

Không, không đời nào như thế.

Ngay cả ở thế giới này, cũng có văn hóa thấy xấu hổ khi khỏa thân.

Đó là lý do tại sao, phải, hầu như là có đồ lót.

Chúng ta sẽ đi bơi với đồ lót bên trên.

Đồ lót sẽ dính vào da khi ta bị ướt, lộ da thịt trong suốt, pocchi trỗi dậy lên bề mặt.

Kì lạ thật, tại sao tôi lại không đi bơi ở sông ở vùng Fedoa? Chính xác thì tôi đã ở đâu?

Chắc là vì tôi còn bận.

Những ngày đó, tôi đã sống một cuộc sống đầy ý nghĩa mỗi ngày.

Tuy nhiên, chỉ một lần, chỉ một lần tôi mong họ nói với tôi họ sẽ đi đâu thôi.

Không, không có lý nào để nghĩ về chuyện đó bây giờ.

Tâp trung vào những gì trước mắt chúng ta bây giờ.

Sống vì bây giờ.

Phải, tôi sẽ sống vì bây giờ!

Được rồi!

Tới biển thôi!

"Không được, tốt hơn hết là em không đi bơi biển."

Rồi Ruijerd dội một gáo nước lạnh lên đầu tôi.

"Ế?! Tại sao vậy?!"

"Có nhiều quái vật lắm."

Có vẻ là vậy.

Nếu Ruijerd và tôi chỉ việc tiêu diệt tất cả các con quái vật thì sẽ ổn thôi.

Tôi đang nghĩ như thế đấy, nhưng ngạc nhiên là radar sinh vật sống cũng không phải là đa năng.

Có lẽ nó không thể dò tìm tốt lắm ở dưới nước.

Không, nhưng liệu chúng ta không thể tắm biển ít nhất một giờ hay gì đó sao?

Bơi ở sông chắc cũng nguy hiểm, nhưng tôi có thể làm gì đó như là tạo khu vực ngăn cá ở gần bờ biển bằng phép hệ đất.

Mặc dù vậy, cơ hội chỉ 1 trong 10,000 điều gì đó có thể xảy ra.

Có thể có một vài con quái vật dưới nước với khả năng đặc biệt kì lạ nào đó.

Chúng có thể nhảy lên chỗ khu vực ngăn cá.

Nếu có một con bạch tuộc chúng ta có thể có một sự kiện nóng, tuy nhiên nếu là một con cá mập thì sẽ là Jaws.

Đành chịu vậy.

Có vẻ như tốt nhất là chúng ta nghỉ đi bơi.

Thật sự, đành phải chịu thôi.

"Lần này chúng ta sẽ đi nhưng không được bơi. Sau khi chúng ta chọn được nhà trọ chúng ta sẽ tới Hội thám hiểm."

"Ừ..."

Eris thất vọng.

Hừmmm.

Tuy nhiên, kể cả tôi cũng có hứng thú với cơ thể của Eris.

Tôi vẫn chưa thể xác nhận cơ thể cô ấy đã phát triển đến cỡ nào trong năm vừa qua.

Khó để mà biết khi mà có quần áo ở trên, vì không thể bơi ở biển nên tôi đã nghĩ chơi gần bờ biển cũng được; ta không biết có gì có thể xảy ra.

"Mặc dù chúng ta không thể đi bơi chúng ta vẫn có thể chơi ở bờ biển."

"Bờ biển?"

"Bãi biển có đầy cát. Các hố cát để chơi có đầy ở bãi biển."

"Thế có gì vui?"

Kể cả cô hỏi tôi vậy.

"Ừmm... ta có thể lấy nước ở bãi biển và đổ vào cát?"

"Rudeus, cậu đang làm một bộ mặt kì lạ nữa rồi."

"Ừ?"

"Cơ mà nghe có vẻ thú vị đấy! Để đi vào lần sau!"

Eris vui vẻ nói vậy và khởi động ở mặt đất, rồi nhảy lại lên lưng con thằn lằn.

Một khả năng nhảy phi thường.

Một cú nhảy hoàn toàn với sức mạnh từ cổ chân của cô ấy

Xét về hiệu ứng âm thanh thì nó sẽ là một cảm giác "guon".

Chân của Eris đã được tập luyện khá tốt.

Mặc dù hiện giờ vấn đề này cũng được thôi.

Không biết trong tương lai cô ấy cũng giống như Ghyslaine với cơ bắp phồng không đây.

Tôi hơi lo đấy.

Part 3:

Bắt đầu, chúng tôi đã chọn một nhà trọ, để con thằn lằn ở một cái chuồng, và rồi bắt đầu đi tới hội thám hiểm.

Cuộc họp sẽ được tổ chức trước khi chúng tôi đi ngủ.

Hội thám hiểm của Phong Cảng.

Có một số lượng lớn và nhiều chủng tộc nhà thám hiểm tràn ngập xung quanh và tạo tiếng ổn.

Một cảnh tượng quen thuộc, nhưng lại có cảm giác là ở đây khá là ít loài người.

Nếu chúng ta đi qua lục địa Milis, vậy có lẽ sẽ còn tăng nhiều hơn nữa.

Đầu tiên, hãy đi theo con đường đã định. Tôi di chuyển tới trước bảng thông báo.

"Chúng ta không định nhanh chóng vượt qua biển sao?" Ruijerd hỏi.

"Em chỉ nhìn một lúc thôi. Xét cho cùng có vẻ như kiếm tiền ở lục địa Milis tốt hơn."

Kiếm tiền dễ dàng hơn với ở Lục địa Milis.

Đó là bởi vì đơn vị tiền tệ khác nhau.

Tiền tệ ở Lục địa Milis có thể chia làm 6 loại: Tiền giấy Lớn, Tiền giấy Chung, Đồng Vàng, Đồng Bạc, Đồng xu Lớn, và Đồng xu.

Nếu chung ta sử dụng thực tế là một đồng đá bằng một đồng yên làm tiêu chuẩn thì sẽ có bảng dưới đây:

Tiền giấy Lớn - 50,000 (500 USD)

Tiền giấy Chung - 10,000 (100 USD)

Đồng Vàng Milis - 5,000 (50 USD)

Đồng Bạc Milis - 1,000 Yen (10 USD)

Đồng xu Lớn Milis - 100 Yen (1 USD)

Đồng xu Milis - 10 Yen (10 Cents)

Lý giải là như vậy.

Công việc hạng B ở lục địa Quỷ thường có phần thưởng từ 15-20 Đồng Sắt vụn trong tổng số.

Nếu chúng ta đổi ra thành đồng đá, sẽ là 150-200 đồng đá.

Nếu chúng ta giả định rằng một công việc hạng B ở lục địa Milis cho cùng một số tiền như bậc 2 đơn vị tiền tệ của họ, thì sẽ là 15 Đồng xu Lớn.

Sau khi đổi ra, thì sẽ là 1500 đồng đá.

Gấp tới tận 10 lần. Kiếm tiền ở Milis tốt hơn.

Tuy nhiên, có vẻ như là sẽ có khá nhiều thời gian trước khi con tàu rời đi, nên rốt cuộc chúng tôi sẽ nhận vài công việc ở đây.

Về cơ bản là các công việc hạng B.

Công việc hạng A và S không chỉ nguy hiểm, nhiều loại còn mất hơn 1 tuần hay tối thiểu là một số ngày.

Nếu chúng tôi muốn liên tục làm một số công việc trong chu kỳ vài ngày, thì hạng B là tốt nhất.

Đó là lý do tại sao chúng tôi không có ý lên đến hạng S vì ta không thể nhận công việc hạng B nữa.

Sau khi chúng ta đạt đến hạng A, ta có thể nhận những công việc hạng S nữa.

Vì do vậy, đầu tiên tôi đã hỏi tại sao ai cũng bận tâm lên hạng S.

Tôi hỏi các nhân viên của Hội và được biết là ta sẽ nhận được ưu đãi đặc biệt nếu ta lên hạng S.

Tôi sẽ không biết trừ khi tôi điều tra thêm nữa, giá của nhà trọ sẽ rẻ hơn, và hội sẽ phân phối những công việc nhiều lợi nhuận hơn cho ta và những gì đó như thế.

Ngoài ra, họ sẽ làm ngơ với phần lớn những việc vi phạm hợp đồng.

Có vẻ những ưu đãi như vậy.

Nếu chúng tôi tập trung làm quanh công việc hạng A, ở hạng B thì hiệu quả kiếm tiền nhiều hơn là lên hạng S.

Mặc dù, có vẻ như những ưu đãi như vậy có lợi ích rất lớn khi đi thám hiểm những mê cung cho những nhà thám hiểm.

Chúng tôi chưa thử thám hiểm mê cung nào.

Chúng rất nguy hiểm và lại còn mất nhiều thời gian.

Chúng tôi tập trung làm những công việc quanh hạng B.

Vì những lý do đó chúng tôi không có kế hoạch lên hạng B hiện giờ.

Dù Eris có vẻ muốn thử thám hiểm.

Cơ mà, cuộc trò truyện đã đi lạc đề một chút rồi.

Dù sao, chúng tôi đã gia nhập hội thám hiểm với ý định kiếm tiền.

Vì như vậy, tốt hơn hết là chúng tôi nên lên thuyền sớm nhất có thể và kiếm tiền ở Milis thay vào đó.

"Nghĩ lại thì, không biết nơi thuyền ra khơi ở đâu?

"Ở cảng."

"Ý là cảng ở đâu cơ?"

"Thử đi hỏi xem vậy."

Tôi di chuyển đến quầy.

Đứng đó là một phụ nữ, có lẽ là từ loài người.

Tại sao gần như luôn là phụ nữ đứng ở các quầy?

Và tại sao lượng người ngực to lại cao đến như vậy.

"Chúng tôi muốn đi tới lục địa Milis, cô có biết nơi có thể giúp chúng tôi đến đó không?"

"Hãy hỏi những câu hỏi thế này ở trạm kiểm tra."

"Trạm kiểm tra?"

"Vì bạn sẽ được vượt qua ranh giới quốc gia khi bạn lên tàu."

Có một vấn đề giữa các nước ở bên ngoài thẩm quyền của hội.

Vì là như vậy, có vẻ nhân viên của hội không có nghĩa vụ phải cung cấp một lời giải thích về chuyện này.

Hừmm, nếu như vậy, chúng ta nên đến trạm kiểm tra.

Có thể chúng ta sẽ nghe được thêm lời giải thích chi tiết ở đó?

"Ê này!"

Ngay lúc tôi vừa mới đang nghĩ về điều đấy.

Tôi nghe thấy tiếng hét phát ra từ hội,

Sau khi quay đầu lại, Eris đang đấm một người đàn ông loài người.

Đầu đạn hạt nhân của chúng tôi hôm nay vẫn tràn đầy năng lượng như thường.

"Ngươi nghĩ ngươi đang chạm vào ai đấy hả?!"

"C... chỉ là vô ý thôi! Ai lại muốn chạm vào đứa nhóc như ngươi?!"

"Vấn đề không phải là chỉ là vô ý! Ta không nghe thấy bất kì sự thành thật nào trong lời nói của ngươi cả!"

Eris

Eris đã trở nên khá trôi chảy tiếng Quỷ Thần rồi.

Và rồi, khi cô ấy đã được cải thiện, số lần đánh nhau tăng lên.

"Gyahahaha! Gì vậy gì vậy, đánh nhau à?!"

"Ôi trời, ôi trời!"

"Này này, đừng có để bị đánh bại bởi một đứa trẻ!"

Tình cờ, đánh nhau giữa những nhầ thám hiểm thực ra là một điều khá là bình thường thường ngày nên hội không can thiệp.

Thay vào đó, có những nhân viên cũng bắt đầu tổ chức đánh bạc và đặt cược.

"Ta sẽ gϊếŧ ngươi!"

"X... Xin lỗi, ta thua rồi, để ta đi, ngừng lại và bỏ chân ta ra đi?!!"

Quả như tôi đang nghĩ, Eris đã cuộn anh ta lại trong thời gian ngắn.

Khả năng dồn người ta vào chân tường của Eris gần đây đã mạnh lên.

Họ bắt đầu trở nên sợ trước cô ấy thậm chí chạm vào họ và không chỉ vậy cô ấy dồn chính xác họ vào một góc.

Cô đang táp ở đâu vậy? Khi tôi còn đang nghĩ họ đang lăn trên sàn nhà và bị dậm vào háng.

Nhà thám hiểm hạng C ở đây và không thể làm gì để ngăn lại.

Chỉ cho đến khi đến mức độ nhất định thì Ruijerd bước tới ngăn lại.

"Dừng lại đi."

"Tại sao, lại ngăn em?!"

"Cuộc chiến đã được quyết định rồi, để hắn ta đi đi."

Lần này cũng vậy, Ruijerd ngăn cô ấy lại bằng cách nâng cô ấy như nâng mèo.

Người đàn ông chạy đi trong khi giữ một phần nào đó của cơ thể của mình.

"Khốn thật, ngươi điên rồi!"

Một cảnh tượng bình thường.

Tôi không thực sự có thể ngăn lại.

Nếu tôi nắm cô ấy lại từ đằng sau để ngăn, tôi không thể ngăn tay tôi tự di chuyển.

Khi tôi bắt đầu di chuyển bàn tay của tôi nắm đến những nơi lạ lùng, rồi đến lượt của tôi được đánh bán sống bán chết.

"Một tên trọc và một bé gái hung dữ tóc đỏ?! Có lẽ nào bọn khốn các ngươi là [Đường Cùng]?"

Ngay lúc ai đó hét vậy, cả sảnh hội trở nên yên lặng.

"[Đường Cùng] tức là tộc Supard ư?"

"Đồ ngu! Đấy là tên Party. Có lời đồn là giả rồi!"

"Ta cũng nghe thấy lời đồn chúng là hàng thật nữa!"

Ô?

"Chúng rất hung dữ, nhưng chúng có vẻ không phải là những kẻ xấu sao?"

"Hung dữ nhưng lại là người tốt, có hơi mâu thuẫn không?"

"Không, có nghĩa tất cả chúng không phải đều hung dữ sao?"

Zawa Zawa.

Những lời thì thầm bắt đầu lan ra trong hội rồi.

Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp trường hợp này.

Có vẻ như, chúng tôi trở nên khá là nổi tiếng.

Tôi không biết có ổn không khi mà chúng tôi không truyền tên Ruijerd trong thị trấn này?

"Chỉ là một Party ba người mà đến được hạng A ư?"

"A, hay thật, nhưng bất kể cho dù là hàng giả hay thật, ta có thể tin đó là hai kẻ đó."

"[Chó điên Eris] và [Chó Canh Ruijerd] phải không?"

Eris và Ruijerd có biệt danh kìa!

Cơ mà [Chó điên] và [Chó Canh], ư?

Không biết tại sao họ đều là chó?

Không biết tôi là loại chó nào?

Chắc tôi sẽ nghe thêm một lúc nữa vậy.

[Chó Đấu] có vẻ khó xảy ra.

Hầu như không có khả năng có cái biệt danh hay như thế.

Tôi không thể tưởng tượng ra nó cho một cái cảm giác dũng cảm nữa.

Nếu tôi phải chọn tên cho mình thì sẽ là [Chó Nịnh] nhưng mà...

Những năm qua tôi cảm thấy tôi đã hoạt động khá là thông minh.

Sau cùng chắc phải là một cái tên trí thức nào đó.

[Chó kiên nhẫn] chăng?

"Vậy, tên người lùn ở phía sau chắc là [Chủ Ruijerd]!"

"Ta có nghe rằng tên [Chủ] là tên xấu xa nhất trong số chúng."

"Ừ, mọi điều ta nghe thấy về hắn ta đều xấu."

Và thế đấy...

Tên tôi... Tên... đã không được nhớ.

Không, có lẽ tôi thường xưng tên tôi là Ruijerd, mà...

Mỗi lần có chuyện gì đó tốt xảy ra trên hành trình của chúng tôi tôi sẽ nói là :Chúng tôi tự gọi là Ruijerd Đường Cùng, hãy giúp đỡ chúng tôi."

Và rồi, khi có chuyện gì xấu xảy ra tôi sẽ tuyên bố với một điệu cười lớn "Ta là Rudeus, guahahahaha" như vậy trong khi cười.

Vì là như vậy, tại sao họ lại lẫn tên chúng tôi?

Hừm.

Mặc dù chúng tôi khá là hoạt động trong những năm qua, tôi có hơi sốc bởi sự thật là chỉ có duy nhất tên của tôi là không được nhớ.

Hừm, tôi chắc nó cũng không quan trọng lắm.

Dù sao thì rao tên tôi theo nghĩa xấu mà, không phải tên của tôi cũng tốt đấy chứ.

Ngoài ra, Chủ cũng không quá tệ.

Chắc chắn tôi muốn đeo cho Eris một chiếc vòng cổ và dắt cô ấy đi xung quanh.

"Dù sao, hắn ta trông nhỏ quá."

"Ta cũng nghĩ là hắn ta nhỏ. Hắn ta là trẻ con mà!"

"Ê ê, nói nó nhỏ thì cẩn thận kích động chó đấy!"

"Gyahahahaha!"

Khi tôi nhận ra, thì họ đang cười một chuyện hoàn toàn không liên quan.

Tuy nhiên, rất tiếc phải làm mấy người thất vọng.

Gần đây, tôi đã lớn rồi.

Ô, tôi không thể để thế này được.

Nếu tôi cứ để họ tiếp tục cười như vậy Eris sẽ lại táp lần nữa mất.

Ngay khi tôi còn đang nghĩ tới, cô ấy đã nhìn lén về phía tôi với một khuôn mặt đỏ.

Ô, dễ thương thật.

"Eris, sao vậy?"

"K... Không có gì!"

Fufufu.

Nếu cô thích cứ tự nhiên nhìn lén tôi tắm tối nay.

Gì cơ? Tôi sẽ cho Ruijerd hướng dẫn chi tiết để cho phép việc này.

Nếu như thế thì chúng ta tắm cùng nhau thì sao.

Nếu gặp trường hợp như vậy, tôi có thể sơ ý trượt, tay, chân, cơ thể tôi, hay là lưỡi của tôi.

Bỏ đùa sang một bên.

Trong lúc này chúng ta nên di chuyển đến trạm kiểm tra.

Như cái tên Chủ, tôi ra khỏi nơi này với đầy phẩm giá.

"Eris-san! Ruijerdoduria-san! Đi thôi!"

"Sao đôi khi em lại gọi tên ta sai vậy..."

"Hừm!"

Đám đông xung quanh nhìn chúng tôi khi chúng tôi rời Hội Thám hiểm

Part 4:

Chúng tôi đi đến trạm kiểm tra.

Thị trấn này nằm trong lục địa Quỷ, nhưng sau khi ta lên tàu nó sẽ dẫn ta đến lãnh thổ của Vương quốc Thánh Milis.

Có thuế cho bất cứ thứ gì ta mang theo và có một cuộc kiểm tra khi nhập cảnh vào nước này.

Cho dù đó là dùng tiền để ngăn chặn tội phạm hoặc nếu không thì chỉ là để kiếm tiền.

Hừm, lý do cũng không thực sự quan trọng.

Nếu họ hỏi chúng ta phải trả tiền thì chúng ta cứ đưa.

Ngay khi tôi vừa mới đang nghĩ về chuyện đó.

"Hai loài người và một loài Quỷ, sẽ tốn bao nhiêu?"

"Loài người tốn 5 đồng sắt vụn cho mỗi người. Loài quỷ ở tộc gì?"

"Tộc Supard."

Vị nhân viên ở điểm kiểm tra nhìn Ruijerd trong khi miệng anh ta đang há hốc lên.

Rồi sau khi nhìn đầu trọc, ông ta thở dài.

Một khuôn mặt không có bất cứ động cơ gì.

"Tộc Supard thì tốn 200 đồng xanh nhỏ."

"2... 200 đồng?"

Lần này đến lượt tôi ngạc nhiên.

"T... Tại sao lại đắt thế?!"

"Kể cả ta có không nói cậu cũng hiểu đúng không?"

Một nguyên nhân tại sao lại đắt khi mang một người Supard lên tàu.

Tôi hiểu rồi!

Bây giờ tôi đã hiểu từ khi tôi thấy những chuyện xảy ra trên hành trình của chúng cho đến tận lúc này.

Tuy nhiên, đắt quá.

"Tại sao lại có khoản tiền vô lý thế chứ?"

"Ta không biết đâu. Hỏi người quyết định ấy."

"Ông già, ông không thể đoán được sao?"

"À? Ừm, có lẽ là một biện pháp để ứng phó lại với khủng bố. Để một kẻ khủng bố lên tàu giả làm nô ɭệ và rồi để kẻ đó điên cuồng ở lục địa Milis và như thế."

Có vẻ là vậy.

Tôi vốn đã hiểu sẵn rằng tộc Supard được coi như là một quả bom.

"Mấy người là [Đường Cùng] nổi tiếng đúng không? Khi mấy người lên tàu họ sẽ kiểm tra đúng chủng tộc của mấy người. Ta nghĩ chẳng có nghĩa gì khi mấy người tỏ ra kiêu căng và trả 200 đồng xanh nhỏ ở đây cả đúng không?

Cũng nhờ vị nhân viên đó cho chúng tôi lời cảnh báo.

Nói cách khác, ngay cả khi chúng tôi cố giả mạo anh ta là người Migurd, thì vẫn sẽ bị lộ.

"Nếu ta thử nói dối về tộc của ta thì có tiền phạt nào không?"

"Phải, cậu sẽ phải trả một khoản tiền phạt cực đắt đấy."

Dựa vào lời của ông nhân viên có vẻ như miễn là ta trả tiền cho mọi thứ thì sẽ ổn tất.

Quả là chủ nghĩa dựa trên tiền.

Part 5:

Mặt trời đã bắt đầu lặn khi chúng tôi trở về từ điểm kiểm tra.

Chúng tôi trở về nhạ trọ và quyết định đi ăn.

Thức ăn mà họ mang ra trong nhà trọ là hải sản đặc sản của thành phố cảng.

Một con sò có kích thước bằng một nắm tay là món ăn chính cho đêm nay.

Nó có vị như là được phủ trong bơ và hấp với rượu làm hương vị.

Ngon đấy.

Trong số tất cả thức ăn mà tôi đã ăn ở lục địa Quỷ thì đây là ngon nhất.

"Món này ngon quá!"

Eris đang hạnh phúc ăn nó trong khi bừa bộn ra.

Trong năm qua, cô ấy có vẻ như đã hoàn toàn quên đi cách cư xử trên bàn của Vương quốc Asura.

Dùng con dao bên tay phải để cắt thức ăn, và dùng nĩa để đâm nó và đưa nó vào miệng.

Ít nhất thì cô ấy không cầm đồ ăn bằng tay và đưa lên miệng, nhưng trông không lịch sự gì.

Nếu Edono thấy cảnh này, chắc cô ấy sẽ khóc lên mất.

Đây cũng là trách nhiệm của tôi?

"Eris. Cô cư xử xấu quá đấy"

"Mogumogu? Ai quan tâm đến cư xử chứ."

Ngay cả Ruijerd còn cư xử tốt hơn.

Mặc dù anh ta vẫn còn thiếu một số sự thanh lịch.

Anh ta không sử dụng dao và cắt thức ăn chỉ bằng nĩa.

Chỉ dùng đĩa cắt qua và thức ăn đã bị cắt như thể chúng là bơ vậy.

Tôi có thể cảm thấy kĩ năng của một bậc thầy.

"Giờ thì, trong trường hợp này, mặc dù chúng ta đang ăn, hãy bắt đầu buổi họp ngày hôm nay."

"Rudeus. Nói chuyện trong lúc đang ăn là không tốt đâu."

Eris nói với một bộ mặt chanh chua.

Part 6:

Sau khi chúng tôi ăn xong và bụng chúng tôi no căng, chúng tôi bắt đầu cuộc họp.

"Chi phí hành trình là 200 đồng xanh nhỏ. Cái này quá vô lý."

"Xin lỗi, là lỗi của ta."

Ruijerd caumawyf.

Tôi cũng không nghĩ là sẽ tốn nhiều đến như thế.

Thành thực mà nói, tôi đã không nghĩ quá nhiều về tiền phí qua các nơi.

Miễn là chúng ta làm việc một tý chúng ta sẽ nhanh chóng có thể vượt qua nó.

Thực tế, loài người chỉ tốn có 5 đồng sắt vụn một người.

Ngay cả những loài quỷ khác tốn nhiều nhất cũng chỉ một hoặc hai đồng xanh nhỏ.

Chỉ có Tộc Supard mới phải tốn khoản tiền vô lý như thế.

"Cha à, thế là quá xa rồi."

"Ta không phải là cha em."

"Em biết. Chỉ là đùa thôi."

Trong mọi trường hợp, 200 đồng xanh nhỏ ư.

Không phải là khoản tiền bình thường.

Kể cả nếu chúng ta tập trung làm công việc hạng A và S trong thành phố để kiếm tiền, sẽ phải mất một số năm.

Có vẻ như lục địa Milis thực sự không muốn nhận bất kì người Supard.

"Tuy nhiên, khá là rắc rối. Nhưng chúng ta không thể bỏ Ruijerd ở lại được."

Bỏ Ruijerd ở lại.

Đó là cách nhanh nhất.

Chúng tôi đã được khá nhiều kinh nghiệm là nhà thám hiểm cho đến thời điểm này.

Tôi chắc chúng tôi có thể tiếp tục đi trên hành trình ngay cả khi không có Ruijerd.

Mặc dù tôi nói vậy, hiển nhiên tôi không có ý định làm vậy.

Ruijerd sẽ cùng với chúng tôi cho đến cuối hành trình của chúng tôi.

Tình bạn của chúng tôi là vĩnh cửu và bất hoại, như vậy đấy.

"Tất nhiên chúng em sẽ không để anh ở lại."

"Vậy, chúng ta nên làm gì?"

"Xét ra, thì có 3 cách."

Sau khi nói vậy tôi giơ ra ba ngón tay.

Mọi thứ bắt đầu với con số 3.

Cho dù có là lúc nào, luôn luôn có ba lựa chọn, tiếp tục, trở lại, hay dừng lại.

"Ô?"

"Hay thật, có 3 cách sao?"

"Fufun."

Tôi sẽ chờ một chút về lời giải thích, tôi còn chưa nghĩ đến chúng.

Ừmm...

"Đầu tiên. Có cách hợp pháp để làm những công việc kiếm tiền và rồi lên đường đến Milis."

"Mặc dù vậy..."

"Phải, sẽ mất rất nhiều thời gian."

Nếu chúng ta làm hết sức mình để kiếm tiền, thì cũng sẽ phải mất ít nhất một năm.

Đảm bảo là có một vài sự việc nào đó sẽ xảy ra trong quá trình.

Lỡ làm rơi ví chẳng hạn.

"Thứ hai. Vào một mê cung và tìm một viên pha lê phép hoặc vật phép. Có hơi rắc rối, nhưng chỉ một chuyến chúng ta có thể kiếm được một khoản tiền đáng kể."

Pha lê phép bán với giá cao.

Tôi không thể nói cụ thể sẽ là bao nhiêu, nhưng nếu chúng ta đưa cho ông già tại điểm kiểm tra, tôi chắc sẽ đủ để cho phép người Supard lên du hành.

"Mê cung! Nghe hay đấy! Đi thôi!"

"Không đời nào."

Ruijerd từ chối lựa chọn mê cung

"Tại sao?!"

"Mê cung rất nguy hiểm. Ta không thể thấy những cái bẫy bằng mắt của ta."

Mặc dù mắt của Ruijerd có thể nhận ra những vật sống, nhưng có vẻ nó không hiêu quả với những cái bẫy ở mê cung.

"Mặc dù chúng ta chưa thử xem sao?"

"Tôi là người đề xuất ý này, nhưng tôi cũng không muốn đi."

Nếu chúng ta tiến hành một cách cẩn thận, chúng ta có lẽ có thể xử lý bằng cách nào đó, nhưng vì tôi không thể tập trung chú ý đủ ở chân, đâu đó nhiều khả năng tôi sẽ phạm một sai lầm lớn.

Đây là lúc chúng ta cần lắng nghe lời khuyên của Ruijerd.

"Lựa chọn thứ ba. Chúng ta đi tìm quanh thành phố này một tên buôn lậu."

"Tên buôn lậu? Là gì vậy?"

"Có những nơi như thế này nơi người ta vượt biên, họ vận chuyễn những thứ qua đổi lấy một khoản phí. Ví dụ như trong trường hợp của chúng ta khi chúng ta bị bắt trả một khoản phí vô lý. Nhiều khả năng, nếu là một thương gia, họ có thể vận chuyện với một mức giá thấp hơn.

"Vậy sao?"

"Đúng là vậy."

Nếu không phải như thế, thì mỗi tộc sẽ không có giá khác nhau.

"Trong số họ, có một số điều khoản tốn một khoản đáng kinh ngạc. Với những người không có đủ khả năng để vận chuyển những thứ công khai, có những người sẽ vận chuyển chúng với một mức giá rẻ hơn.

Ừm, cũng có khả năng là không có ai

Tuy nhiên, nếu chúng ta thử nói chuyện với một vài thương gia ở quanh đây, tôi chắc chúng ta có thể tim thấy ai đó lấy mức giá rẻ hơn 200 đồng xanh nhỏ.

Mức giá ở điểm kiểm tra rõ ràng là kì lạ.

Nếu chúng ta phạm luật một tý, mong là không nhận nhiều tiền phạt.

Không không, tôi không thể nghĩ như thế.

Nếu chúng ta thử đi con đường dễ nhất, thì sẽ có một cái bẫy trên đường.

Tôi đã học được như vậy qua kinh nghiệm.

Đa phần tôi đã tính đến một vài lựa chọn khác, nhưng chúng ta nên cố tránh bất kì điều gì tồi tệ nhiều nhất có thể.

Nên tạm thời, ba cái lựa chọn đó là tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến.

Kiếm tiền hợp pháp

Làm giàu nhanh chóng từ một mê cung

Hỏi một thương gia thế giới ngầm

Chẳng có cái lựa chọn nào là tốt cả.

À, phải rồi.

Cũng còn một cách nữa

Tôi có thể bán cây gậy phép của tôi, [Ngạo Thủy Long Vương, Akuahatia].

Bỏ qua việc mất và được sang một bên, tôi thật sự không muốn tính đến lựa chọn bán nó đi.

Nó là thứ mà tôi đã nhận được hôm sinh nhật tôi từ Eris.

Tôi đã sử dụng nó tỉ mỉ cho đến tận hôm nay.

Tôi chắc Ruijerd và Eris sẽ không đồng ý bán nó đi.

Tuy nhiên, có thể đây là cách tốt nhất.

Part 7:

Đêm đó tôi có một giấc mơ.

Hitogami nói rằng.

"Mua vài thức ăn từ một gian hàng và tìm kiếm một mình trong các ngõ hẻm."

Và.

Vì tôi không có cách nào khác, tôi sẽ thử xem.

"Vấn đề này không có cách nào khác ư?"

Không, ừm, mua thức ăn, và đi đến một ngõ hẻm, tôi đã hiểu đây là sự việc gì rồi.

"Cậu hiểu ư?"

Nếu tôi nghĩ đúng, thì sẽ có một vài đứa trẻ bị lạc đang đói và lang thang xung quanh, đúng không?

Rồi chúng thế nào đó liên quan đến một gã đàn ông kì lạ đúng không?

"Quá đúng, cậu thật là giỏi!"

Rồi, sau khi tôi cứu đứa trẻ đó, sẽ trở thành vụ đứa trẻ đó lại là cháu của một người đứng đầu xưởng đóng tàu hay đại loại là thế đúng không?

"Fufufu, chuyện đấy để ngày mai mới biết nhé."

Có gì thích thú về chuyện đó chứ.

Thậm chí còn không có lấy một cái diễn biến thú vị nào cho đến tận bây giờ.

Cơ mà, ê này! Đã được một năm kể từ khi chúng ta nói chuyện với nhau rồi đó biết không hả!

Này, tôi chỉ vừa mới bắt đầu cảm thấy nhẹ nhõm là ngươi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.

"Ừm~, không phải là vì cậu đã gặp chút rắc rối vì lời khuyên của tôi trước đó sao? Thế nên hơi khó để xuất hiện trước mặt cậu sau chuyện đó mà."

Ha!

Vậy, ngay cả Thần cũng có lúc như thế.

Tuy nhiên, đừng có hiểu lầm.

Đó là do lỗi của chính tôi.

Mặc dù, tình cờ, tôi muốn ngươi nói cho tôi như thế nào mới là câu trả lời chính xác.

"Ngay cả khi cậu nói là câu trả lời chính xác, nếu cậu bình thường chỉ có quan hệ với những lính gác, thì họ sẽ quen với Ruijerd thôi."

Ế? Có chuyện đơn giản như vầy sao?

"Đúng vậy. Nếu cậu chỉ đơn giản là thành đồng minh với họ, thì Nokopara sẽ không thể để mắt đến cậu. Thật sự thì chuyện đấy vượt qua ngoài dự đoán của tôi. Mặc dù theo quan điểm của tôi, thì xem thế cũng khá là vui."

Trong vụ việc của tôi thì chẳng thấy hay chút nào.

"Tuy nhiên, nhờ vậy, cậu đã đi xa được đến thế này chỉ trong vòng có một năm, đúng không?"

Vậy ngươi đang cố nói là kết quả thế này là được sao?

"Kết quả là tất cả mà."

Xì.

Tôi không thích thế.

"Vậy sao? Hừm, không sao. Giờ thì, có vẻ như cậu đang trong tâm trạng không tốt nên tôi sẽ biến mất vậy."

Chờ một chút đã.

Tôi muốn xác nhận một điều từ ngươi.

"Gì vậy?"

Có thể nào là với lời khuyên của ngươi, chuyện sẽ trở nên tốt hơn, nếu như tôi không nghĩ quá nhiều đến?

"Quan điểm của tôi, thì thú vị hơn nếu như cậu nghĩ nhiều hơn đấy..."

A, giờ tôi hiểu rồi!

Là như thế sao.

Tôi hiểu rồi.

Tôi sẽ theo những gì ngươi nói.

Lần sau sẽ không thú vị đâu.

"Fufufu, để đến lúc ấy mới biết nhé."

Nhé. nhé. nhé.

Ý thức của tôi chìm xuống khi tôi nghe thấy tiếng vang vọng.

Quyển 4 - Giai đoạn vị thành niên - Du hành vượt biển