Chap 6
Kết thúc bữa tiệc, ai cũng ngà ngà say nên ra về trước, chỉ riêng cô là tiếp tục uống. Jungkook cũng lo lắng cho cô vợ tương lai này.
Jungkook: Ami, em đừng uống nữa. Tôi đưa em về nhà
Ami: Ưm… Tôi đang ở nhà mà…
Jungkook: Ba mẹ em nói tối nay em sẽ về nhà tôi luôn.
Ami: Không… tôi không… muốn về nhà… anh đâu…
Jungkook: Nào, tôi đưa em ra xe!
Ami: Ưm… tôi… không… muốn đâu...
Sau 10 phút chật vật, cuối cùng anh cũng dìu được cô ra xe.
Tại nhà riêng của anh,
Arin - một người hầu trong căn nhà: Cậu chủ mới về.
Jungkook: Pha cho tôi ly nước chanh mang lên phòng của tôi.
Arin: Vâng
Anh rìu cô lên phòng mình
Ami: Ưm…
“Cộc… cộc…”
Arin: Cậu chủ…
Jungkook: Để lên bàn ngoài đó rồi xuống đi.
Arin vâng lời: Dạ…
Bỗng cô quơ chân vào đúng thằng nhỏ ấy, khiến nó cương lên…
Ami: Ưm…
Anh nhìn cô, lúc này trông cô rất gợϊ ȶìиᏂ. Cô lại còn mặc đầm trễ vai nữa chứ. Mặc vậy ai mà chịu nổi trong hoàn cảnh này chứ.
Anh bất ngờ hôn môi cô một cách mạnh bạo làm cô rên lên khiến anh càng kí©ɧ ŧìиɧ a~ Đêm đó hai người trải qua một đêm nồng nàn.
Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu vào mắt Ami khiến cô tỉnh giấc. Liếc mắt một vòng thấy căn phòng lạ lẫm, cô hoảng hốt nhìn xuống thân mình. “Chết rồi, người mình
không có một mảnh vải, không phải là mất lần đầu rồi chứ?”
Ami nhìn sang con người đang nằm bên cạnh
Ami: Yahhh, JEON JUNGKOOK!!!
Jungkook: Mới sáng sớm đã ồn ào gì thế?
Ami sống mũi mình cay cay: Anh lấy mất lần đầu của tôi rồi. Sau này tôi làm sao lấy chồng được chứ?
Jungkook: Vậy sau này tôi lấy em. Đằng nào em cũng có hôn ước với tôi mà.
Ami: Ukm…
Ami cố gắng lết xuống giường nhưng thân dưới đau ê ẩm không nhấc chân lên được.
Jungkook: Sao vậy? Không đi được sao?
Ami: Tại anh hết đó. Hôm qua hành tôi tới mức không đi được luôn rồi.
Jungkook: Nào, tôi bế em vào phòng tắm.
Chưa để Ami kịp ú ớ gì anh đã trực tiếp bế cô lên.
Sau khi tắm xong cô mới nhận ra là mình không có mang quần áo vào. Chỉ đành mặc tạm chiếc sơ mi được treo trong nhà tắm. Cô cũng đoán được đó là áo của anh nên mặc tạm. Dù nói là áo nhưng áo của anh rất to và dài tới mức cô mặc như váy luôn.
Xong xuôi mọi thứ, cô bước xuống nhà.
Jungkook: Xuống rồi sao?
Ami: Ukm…
Jungkook: Qua đây
Cô từ từ đi tới chỗ Jungkook đang ngồi.
Jungkook: Em ngồi xuống ăn sáng đi.
Ami: Tôi biết rồi.
Ami kéo nghế đối diện Jungkook ra ngồi nhưng Jungkook ám hiệu qua ngồi cạnh anh. Ami hiểu ý gật đầu. Bữa sáng kết thúc trong êm đẹp.
Ami: Đồ của tôi đã được chuyển đến đây chưa?
Jungkook: Đồ của em đã được chuyển đến sáng nay. Mọi thứ được xếp vào tủ hết rồi.
Ami: Vậy tôi thay đồ đi xin nghỉ học trước.
Jungkook: Tôi đưa em đi.
Ami: Không cần, tôi tự đi được.
Jungkook: Vậy em đi cẩn thận.
Ami: Ukm…
Cô lên thay đồ, hôm nay tới trường xin nghỉ học nên mặc đơn giản thôi. Một chiếc đầm công sở và chiếc túi xách đeo vai là được rồi.
Ami: Tôi đi đây. Xin nghỉ xong tôi sẽ đến thẳng MIA luôn.
Jungkook: Em đi đâu đều được hết. Nhớ về sớm, trưa tôi đợi cơm em.
Ami: Ukm…
Jungkook đang uống trà, đọc báo cũng ngước lên nhìn. Trông cô thật sự rất đẹp, khác hẳn cô trong bộ đồng phục hôm nọ.
10 phút sau, Tại trường Bighit,
Cô bước xuống xe trong đám đông đang náo loạn giữa sân trường.
Ami ngoắc tay, một tốp vệ sĩ đi ra dạt đường cho cô đi.
Phòng Hiệu Trưởng,
“Cộc… cộc…”
Cô Hiệu Trưởng: Mời vào.
Ami: Cô…
Cô Hiệu Trưởng: Con tới có việc gì sao?
Ami: Con tới xin rút hồ sơ ạ.
Cô Hiệu Trưởng: Thật sao?
Ami: Dạ, con phải quay về quản lý hai công ty của mình nên hơi bận rộn.
Cô Hiệu Trưởng: Thôi được rồi. Hồ sơ của cháu đây.
Ami: Dạ, con xin. Thôi bây giờ con phải về công ty luôn đây.
Cô Hiệu Trưởng: Ukm…
END Chap 6