Người Thay Thế: Chờ Ngày Anh Nói Yêu Em

Chương 4

Đơn giản? Thừa Hưng cảm thấy không đơn giản chút nào. Tất cả có ý đồ, anh không phải người ngu mà không nhận ra.

"Cô bảo tôi cho là tôi sẽ cho cô sao?"

Tịnh Kì thành thật trả lời : "Tôi biết anh sẽ không...nhưng..."

Cô dừng một lúc, tựa vào cánh cửa che lấp đi khoá cửa. Ánh mắt đắc ý nhìn anh rồi nói : "Tôi sẽ có cách để anh nói cho tôi biết, ví dụ như bây giờ...nếu anh không nói, tôi cũng sẽ không cho anh vào trong"

"Hai chúng ta có thể đứng ngoài này tán ngẫu, anh cảm thấy thế nào?"

Cảm thấy con khỉ, cả ngày làm việc mệt mỏi bây giờ lại gặp phải người rắc rối như cô, Thừa Hưng cảm thấy đầu mình có chút đau. Cô muốn đứng thì đứng, dù sao anh không phải có mỗi một căn nhà này.

"Vậy thì chúc cô tán ngẫu vui vẻ"

Sau đó anh sải bước rộng đi vào thang máy, nhấn nút đi xuống tầng 1.

"Này...này anh đi đâu đấy"

Tịnh Kì vừa nói vừa đuổi theo sau, đến nơi, cửa thang máy đang từ từ khép lại chỉ chừa một khe hở bé xíu, ánh mắt hai người giao nhau rồi cửa thang máy đóng lại.

Chút nữa thôi là đuổi kịp rồi, Tịnh Kì không ngờ đến tình huống này. Cho đến khi cô xuống dưới chỉ thấy một chiếc xe từ bãi đỗ đi ra sau đó nhanh chóng hoà vào làn đường đông đúc.

"Đổi xe rồi, vậy cái này còn có tác dụng gì nữa" Tịnh Kì lẩm bẩm một mình, nhìn chìa khoá trong tay.

"Không phải anh ta định đổi nhà luôn chứ?"

Lần này là một thất sách lớn của cô.

Buổi tối, cô lăn lộn trên giường không tài nào ngủ nổi. Càng nghĩ càng không can tâm, cứ để nó kết thúc như thế này không được. Bằng cách nào đó cô phải tìm được chỗ ở mới của anh ta. Nhưng phải bằng cách nào chứ, đến tên của anh ta còn không biết vậy tìm như thế nào?

"Aaaaaaa tức quá, tức quá" Tịnh Kì nằm trên giường, chân đạp vào không khí.

*****

1 tháng sau, Tịnh Kì bận rộn ôn thi chuẩn bị cho kết thúc các môn học phần kì 1. Chuyện về anh cũng bị cô vứt ra sau đầu để chuyên tâm ôn thi.

Trải qua hơn 2 tuần thi cử cuối cùng cũng xong.

Cuối tuần Tịnh Kì chuẩn bị váy áo tới dự tiệc sinh nhật của người anh họ Lưu Vũ-con trai của bác cả nhà cô.

Tiệc sinh nhật được tổ chức đơn giản, không quá cầu kì ở phòng bao của một quán bar.

Tịnh Kì cùng Tiểu Mễ đi vào, bên trong đều là những bạn bè thân quen của anh họ. Đa số bạn bè của Lưu Vũ đều quen biết cô và Tiểu Mễ, bọn họ thấy hai người vào liền lên tiếng chào hỏi, mà Tiểu Mễ và cô cũng vui vẻ chào hỏi lại.

Tiểu Mễ đảo mắt nhìn xung quanh, giật giật tay áo cô nói nhỏ : "Kì Kì, Lưu Vũ đâu? Sao không thấy anh ấy?"

"Tớ cũng không biết để tớ hỏi xem sao"

"Chị Dĩnh, anh em đi đâu rồi?"

Du Dĩnh : "Chị thấy cậu ấy bảo ra ngoài đón ai đó"

"Đấy vào rồi kìa"

Tịnh Kì và Tiểu Mễ theo lời nói của chị Dĩnh nhìn về phía cửa, thấy một đôi trai gái đang bước vào.

Anh của cô cái tên đào hoa này lại đổi bạn gái nữa rồi, người này không phải cô bạn gái trước kia của anh mà cô gặp.

"Lưu Vũ, bạn gái mới hả?" Một người trong đám bạn của Lưu Vũ lên tiếng hỏi.

Lưu Vũ : "Giới thiệu với mọi người, đây là Hiểu Châu-bạn gái của tớ"

Mọi người đồng loạt "ồ" lên, cậu bạn này của bọn họ tháng này hình như thay đến 3 người bạn gái rồi đấy.

"Tất cả đến đủ chưa? Chúng ta nhập tiệc thôi" Lưu Vũ nói.

"Còn Thừa Hưng, cậu ấy nói đang trên đường đến"

Thừa Hưng? Cái tên này sao nghe lạ vậy, bạn của Lưu Vũ không có người nào là cô không quen cả, còn người này cô chưa nhìn cũng chưa nghe tên bao giờ.

Quân Kiệt vừa nói xong thì một giọng nói khác từ ngoài cửa vang lên.

"Xin lỗi. Tớ đến muộn"