Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch

Quyển 1 - Chương 28

” Két… ” Một tiếng, cửa mở ra., Đường Mặc Vũ nhàn nhạt nâng lên hai mắt của mình, không ai biết được cuối cùng anh đã thở nhẹ nhõm một hơi, tốt lắm , cô đã trở lại.

Giống như vừa bơi sông về vậy, thảm quá.

Lạc Tuyết cởϊ áσ mưa ra, quả nhiên , quần áo không chỉ là ướt đẫm, mà chỉ cần hơi hơi lắc một chút, nước chảy xúông như thác vậy.

“Tiểu Vũ, mẹ đã trở về.” Cô nói vào bên trong , hiện tại cô có cảm giác thật tốt, mặc kệ khi nào bước vào nhà, cô đều có thể nói một tiếng, mẹ đã trở về.

‘Tôi nhìn thấy rồi , không cần cô nói’ Đường Mặc Vũ nắm chặt hai tay, anh kỳ thực rất muốn đánh cái cô gái này một trận, nhưng anh hiện tại chỉ có thể trừng cô.

Lạc Tuyết thay một bộ quần áo sạch sẽ mới bước vào , có một gia đình cảm giác thật tốt, tối thiểu cô so với một kẻ lưu lạc đầu đường xó chợ tốt hơn nhiều. Bởi vì, cô bây giờ có một gia đình, cuộc sống như vậy, còn chưa thỏa mãn sao?

Cô ngồi xuống, lau khô tay mình, sau đó mới sờ mặt Đường Mặc Vũ “Cục cưng, mẹ đã trở lại. .”

Đường Mặc Vũ nghiêng một chút mặt mình, ‘tay kiểu gì vậy,sao lạnh như thế ‘, anh không ngừng trừng mắt nhìn tay Lạc Tuyết, thân thể anh nhỏ như vậy, không tính làm cái ấm lô cho tay cô đâu.

“Mẹ xin lỗi, mẹ quên , ” Lạc Tuyết ngượng ngùng rụt tay lại, xoa xoa vào người mình, cô quên tay mình rất lạnh , mà không cả người cô đều lạnh .

“Cục cưng, hôm nay mẹ nhặt được thật nhiều thứ, hơn nữa cũng không có ai giành với mẹ, chúng ta có thể bán rất nhiều tiền , có thể mua quần áo mới cho con, con thích không?” Cô cúi đầu, tươi cười với Đường Mặc Vũ, đôi mắt khi cười cong cong , thật giống trăng non, xinh đẹp cực kỳ, cô tuy rằng thật vất vả, nhưng cũng thật thỏa mãn a.

Đường Mặc Vũ thật không biết phải hình dung cái cô gái này như thế nào nữa.

Ngốc, khờ, đầu óc có vấn đề , mưa lớn như vậy, chỉ là vì có thể nhặt nhiều thêm một ít rác, mà mò ra đường, mấy thứ đó anh vốn chẵng xem vào mắt, anh có rất nhiều tiền, cô biết rất nhiều tiền có nghĩa gì không, chỉ tùy tiện lấy một cái áo của anh cũng đã hơn ngàn thượng vạn , anh thật sự không thể đếm hết, nói bao nhiêu nhỉ, mấy trăm, mấy chục vẫn là mấy khối a.

Nhưng hiện tại tâm trạng anh rất khó chịu, thật sự rất khó chịu. .

‘Cô gái, chờ tôi trưởng thành, chờ tôi về nhà , nhất định sẽ cho cô rất nhiều rất nhiều tiền, tôi sẽ nuôi cô, nuôi cô cả đời’. anh xoè bàn tay bé tí ra, giữ bàn tay lành lạnh của cô ép vào má, ‘được rồi, tôi tạm thời cho cô mượn tôi làm lò sưởi vậy’. .

“A. .” Lạc Tuyết cười, “Cục cưng. Mẹ thật yêu con. .” Lạc Tuyết nhè nhẹ vỗ về gương mặt Đường Mặc Vũ, tuy rằng mọi người đều nói đứa nhỏ này lớn lên sẽ rất xấu, giống như quái vật, nhưng trong mắt cô, bé chính là tiểu thiên sứ.

‘Ai cần cô yêu tôi , tình yêu của phụ nữ các cô tôi không tin’, Đường Mặc Vũ buông tay Lạc Tuyết ra, cảm giác có chút kỳ quái rất kỳ quái