Ly Hôn Với Nhân Vật Phản Diện

Chương 46: Ly hôn với tổng tài bá đạo (9)

Nguyện vọng tốt đẹp của Kỳ tổng đương nhiên không thể thực hiện, anh chỉ có thể một mình cô độc đi tắm suối nước nóng. Trần Mộc chơi điện thoại trong phòng khách nhỏ, bỗng nhiên nghe ồn ào tiếng người, vừa cười vừa náo, Trần Mộc tò mò đứng dậy đi đến bên cửa sổ nhìn một chút, mơ hồ nhìn thấy phòng tình nhân bên cạnh có người ra vào.

Đối diện là phòng của Quách Lê Lê cùng với Mạc Húc, muộn như vậy còn có khách đến? Nhưng hiện nay Quách Lê Lê nổi tiếng như vậy, cho dù có thông cáo cũng bình thường, nghĩ như vậy, Trần Mộc kéo lại màn cửa đi về phía ghế sa lông.

Nửa tiếng sau, Kỳ Uyên ngâm suối nước nóng trở về, nhìn thấy Trần Mộc đang ngồi trên sô pha ngủ gà ngủ gật, không khỏi cười nói: “Muốn ngủ thì về giường mà ngủ.”

Trần Mộc có chút mơ hồ, gật gật đầu, thuận miệng nói: “Vừa rồi trong viện rất náo nhiệt, không biết là ai đến.”

Kỳ Uyên nhíu mày, muốn nói lại thôi.

“Sao vậy, anh biết à?” Trần Mộc hỏi anh.

Biểu tình của Kỳ Uyên có chút vi diệu nói: “Lúc về gặp được Mạc Húc, hắn nói là bạn của Quách Lê Lê.”

Trần Mộc bỗng nhiên có dự cảm không tốt, bạn của Quách Lê Lê, sẽ không phải là ‘người yêu cũ’ của Kỳ Uyên trong truyền thuyết hay sao!

Mặc dù trong lòng vẫn đủ kiểu hiếu kỳ, nhưng lúc này camera vẫn còn ghi hình, Trần Mộc cũng không thể hỏi quá cẩn thận, chỉ có thể giấu buồn bực trong lòng, dự định lên giường sẽ hỏi lại Kỳ Uyên, kết quả vì ban ngày quá mệt mỏi, cô nằm lên giường một cái liền nhanh chóng ngủ thϊếp đi.

Cơ bản Kỳ tổng còn có chút chờ mong với đêm nay, coi như không thể làm vận động, như mà ôm ấp hôn hít cũng tốt nhưng nhìn thấy bộ dáng ngủ bất tỉnh nhân sự của cô, cũng chỉ có thể cười khổ cho qua.

Sáng sớm hôm sau, trước khi bắt đầu ghi hình, Trần Mộc đi theo Kỳ tổng đến phòng ăn ăn sáng, quả nhiên nhìn thấy ngồi bên cạnh Quách Lê Lê là một cô gái xinh đẹp ăn mặc thời thượng.

Trần Mộc len lén đánh giá cô ta, đối phương cũng đang nhìn hai người họ, trên khuôn mặt tinh xảo treo một nụ cười hoàn mỹ.

Chờ đến khi hai người ngồi xuống bàn lớn, cô gái kia nói gì đó với Quách Lê Lê, sau đó đứng lên đi về phía bọn họ.

Nhìn thấy cô ta càng bước tới gần, Trần Mộc cảm thấy tất cả lông tơ trên người mình đều dựng hết cả lên, tay phải không khống chế được mà đặt lên đùi Kỳ Uyên, sau đó dùng sức nhéo, nhỏ giọng hỏi: “Có phải là Tống Tư Tư không?”

Kỳ Uyên: ….

Chỉ thấy anh vẫn duy trì biểu tình bình tĩnh, nhịn đau trả lời cô: “Là cô ta, cưng à mau buông tay, hơi đau đấy”

Trần Mộc hạ giọng nói: “Đều đã tìm đến tận cửa rồi đó, có phải là rất vui hay không hả?”

“Trời đất chứng giám, tôi không quen biết với cô ta.”

“Hừ.”

Chỉ thấy Tống Tư Tư kia ưu nhã đi đến trước bàn của bọn họ, cười nói: “Kỳ Uyên, đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp.” Kỳ Uyên lãnh đạm trả lời một câu.

Tống Tư Tư không ngờ phản ứng của đối phương lại lãnh đạm như vậy, dù gì thì trước kia hai người họ cũng là người yêu, “Không ngại nếu cùng nhau ăn bữa sáng chứ?”

Khóe miệng Kỳ Uyên nhàn nhạt cong lên, nói: “Ngại, bây giờ tôi chỉ muốn an tĩnh ăn điểm tâm với bà xã của tôi thôi.”

Tống Tư Tư: ….

Trần Mộc nhíu mày, tương đối hài lòng với câu trả lời của anh.

Tống Tư Tư mấp máy môi, không để ý tới Kỳ Uyên, nhìn Trần Mộc nói: “Trần Mộc, hân hạnh được biết cô. Lần trước tham gia tụ hội của lão phu nhân, nghe mọi người nhắc qua cô, nhưng đáng tiếc lúc đó không gặp được cô.”

Trần Mộc híp mắt cười cười, không nói gì thêm, thật sự cô không có chút hứng thú với các loại tụ tập của các quý phụ đó, không hiểu vì sao bọn họ hết người này đến người khác nhắc đến việc này.

Kỳ Uyên đưa menu tới trước mặt Trần Mộc, “Tranh thủ thời gian ăn sáng, chút nữa tiết mục lại bắt đầu.”

Trần Mộc nhận menu nhìn qua một chút, chọn qua một số loại đồ ăn bình dân đại chúng, bánh quẩy sữa đậu nành, bánh bao hoa hấp, cũng không hỏi Kỳ Uyên muốn ăn gì, một hơi chọn mấy loại.

Kỳ Uyên nhìn qua những món ăn cô chọn, trên mặt từ đầu tới cuối vẫn mỉm cười, “Tất cả đều là những món anh thích ăn.”

Trần Mộc dùng khóe mắt nhìn anh, làm ra bộ dáng đầy đắc ý nói: “Đương nhiên, em rõ khẩu vị của anh như lòng bàn tay.”

“Giỏi quá.” Anh khen ngợi.

Tống Tư Tư: ….

Hai người này xem cô như không khí sao? Cứ không coi ai ra gì như thế mà khoe ân ái sao? Cảm giác nếu cứ tiếp tục đứng đó, chính là tự mình tự rước lấy nhục, Tống Tư Tư tức giận giẫm chân, lập tức quay trở về bàn của Quách Lê Lê.

Chờ sau khi Tống Tư Tư đi rồi, Trần Mộc mới quay đầu lại hỏi Kỳ Uyên: “Những món ăn vừa rồi tôi chọn đều là món anh thích?” Cô rõ ràng chỉ là chỉ lung tung.

Một mặt Kỳ tổng bình tĩnh nói: “Tôi không có kén ăn.”

Trần Mộc: ….

Sau bữa sáng, tổ tiết tục bắt đầu hoạt động ghi hình ngày thứ hai, bởi vì thời gian của minh tinh rất quý giá, chỉ có thể quay chụp đến xế chiều, cho nên quá trình quay tương đối vội vàng.

Không giống như hoạt động phối hợp của hai vợ chồng ngày hôm qua, nhiệm vụ hôm nay hai vợ chồng phải tách ra để hoàn thành.

Tống Tư Tư đi đến tham quan phim trường của Quách Lê Lê, cũng không gấp gáp rời đi, cô ta ở lại trong đội ngũ nhân viên công tác, trực tiếp quan sát bọn họ hoàn thành các loại nhiệm vụ.

Trải qua cuộc chạm trán sáng nay, cùng nhìn thấy phản ứng của Kỳ Uyên, Trần Mộc đã bỏ qua khúc mắc không còn ghen tuông lung tung nữa, cũng không có ý chú ý đến Tống Tư Tư.

Trong số khách mời nữ, tuổi Trần Mộc nhỏ nhất, phản ứng đầu óc nhanh nhất, cho nên mỗi lần làm nhiệm vụ, cô đều là người hoàn thành sớm nhất trong số các khách mời. Nhiệm vụ trước giờ trưa, bằng sự phán đoán chính xác, đã sớm lấy được phần thưởng, sau đó ngồi một bên những người khác thực hiện thử thách.

Cũng chính là cái người không có việc gì, Tống Tư Tư lại chạy đến tìm cô nói chuyện.

Trần Mộc cảm thấy thái độ của mình đã rõ ràng sáng tỏ, chính là không muốn nói chuyện với cô ta, cũng không muốn có bất kỳ cuộc gặp gỡ nào với cô ta, nhưng Tống Tư Tư vẫn kiên nhẫn muốn lượn lờ trước mặt cô tìm cảm giác tồn tại.

“Tôi có thể nói chuyện một mình với cô chứ?” Tống đại tiểu thư nói, nhưng thái độ của cô ta không phải là hỏi thăm, rõ ràng trưng ra bộ dáng không thể nói không.

Trong lòng Trần Mộc có chút hoài nghi mục đích Tống Tư Tư đột nhiên xuất hiện ở Nông Gia Nhạc, cũng không có từ chối, sau khi tắt microphone, hỏi cô ta: “Cô muốn nói cái gì?”

Tống Tư Tư ngồi vào ghế bên cạnh cô, nói: “Nói về hôn nhân của cô với Kỳ Uyên đi.”

Trần Mộc nhíu mày, “Hôn nhân của tôi và anh ấy, không hề liên quan đến người ngoài nhỉ?!”

Tống Tư Tư hừ cười, lành lạnh mở miệng: “Đúng là không liên quan đến tôi, nhưng mà, truyền thông với cái ‘hôn nhân hợp đồng’ này không biết có hứng thú không nữa, đặc biệt là hôn nhân hợp đồng giữa bá đạo tổng tài của một tập đoàn lớn cùng với một minh tinh tuyến ba.”

Trần Mộc quay đầu nhìn cô ta, trong mắt có tia lạnh lẽo, “Cô nói cái gì?”

Tống Tư Tư bình chân như vại nói: “Tôi nói là hôn nhân hợp đồng.”

Trong lòng Trần Mộc kinh ngạc, hôn nhân hợp đồng của cô với Kỳ Uyên, hẳn là phải giữ bí mật mới đúng, Tống Tư Tư này làm sao có thể biết được? Là từ phía Kỳ Uyên tiết lộ ra sao? Vì sao lại tiết lộ?

Mặc dù trong lòng loạn cào cào, nhưng mặc ngoài Trần Mộc vẫn giữ bình tĩnh, cố ý giả ngu hỏi: “Hợp đồng hôn nhân gì cơ, sao tôi nghe không hiểu?”

Tống Tư Tư liếc cô một cái, “Nghe không hiểu, trong lòng hiểu là được rồi. muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm.”

Trần Mộc cảm thấy đau đầu, lúc cô với Kỳ Uyên xuyên qua, hợp đồng đã tồn tại, cũng không biết cụ thể có bao nhiêu người biết. Bên phía cô có người quản lý là Điền Như cùng với trợ lý Tiểu Tuệ biết, bên phía Kỳ Uyên Quách Tử khẳng định có biết, chắc hẳn không còn người khác, nhưng ba người này luôn đáng tin, đến cùng ai là tiết lộ bí mật?

Nhưng bất kể là như thế này, Trần Mộc khẳng định là có đánh chết cũng không thừa nhận.

Nhếch miệng, cô tiếp tục giả ngu, “Tống tiểu thư, tôi không hiểu những gì cô nói có ý tứ gì.”

Trùng hợp lúc này những người khác đã hoàn thành nhiệm vụ, Trần Mộc cần trở về đội ngũ, nhờ cái này mới giúp Trần Mộc tránh được một kiếp. Nhưng cô biết, Tống Tư Tư biết được tin tức trọng yếu như vậy, chắc chắn sẽ không tùy tiện bỏ qua.

Lúc ăn trưa, Trần Mộc gặp mặt Kỳ Uyên, liền đem chuyện rợn người này nói lại cho Kỳ Uyên.

“Rốt cuộc là ai?” Trần Mộc rất rối rắm nói, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Tống Tư Tư cách đó không xa. Trong mắt Trần Mộc, Tống Tư Tư chính là một nhân vật xảo trá âm hiểm.

Kỳ Uyên an ủi cô nói: “Đừng hoảng hốt, nếu như cô ta muốn đem tin tức là công khai, đã sớm công khai rồi, làm gì có chuyện đến thông báo một tiếng với em? Quay về anh sẽ điều tra thêm xem thử người nào cung cấp tin tức này cho cô ta.”

Chuyện này càng nghĩ đến càng thấy sợ, chẳng lẽ trong số những người bọn họ tín nhiệm, có người chịu không được dụ dỗ mà phản bội?

“Cô ta đột nhiên xuất hiện, còn lựa ngay lúc không có anh ở đó để nói với tôi chuyện này, có phải là muốn bàn điều kiện với tôi không?” Trần Mộc suy đoán.

“Em với cô ta không thân, có thể nói chuyện gì với em?”

Trần Mộc tức giận nói: “Có rất nhiều chuyện để nói, ví dụ như dư tình của cô ta với anh vẫn chưa dứt, muốn dùng cái này làm điều kiện, tách hai chúng ta ra.”

“Sức tưởng tượng thật là phong phú.” Kỳ Uyên nói.

Mặc kệ Tống Tư Tư muốn làm cái gì, việc cấp bách bây giờ chính là phải biết rõ ràng cô ta làm sao biết được, biết nhiều hay ít, liệu trong tay cô ta có bằng chứng thật hay không.

Cùng ngày trở về, Kỳ Uyên ngay lập tức điều tra việc này, những người biết chuyện gần đây không hề tiếp xúc với Tống Tư Tư.

Tất cả chuyện này nhìn thế nào cũng cảm thấy rất quỷ dị,

Kỳ Uyên không tra được bất kỳ dấu vết nào, anh đột nhiên nghĩ đến một khả năng, “Ngoại trừ những người chúng ta quen biết, còn có một kẻ biết cốt truyện của thế giới này.”

“Ai?”

Kỳ Uyên gằn từng chữ: “Hệ thống chủ.”

Trần Mộc: ….

Người này đúng là dám nghĩ đến, “Ý anh là Tống Tư Tư là do hệ thống chủ phái đến?”

“Rất có khả năng.”

“Nếu như vậy hệ thống chủ có tính là gian lận không?”

Kỳ Uyên: “Có thể là tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của em làm nó rất không hài lòng, nó không thể không phái người đến giám sát.”

Trần Mộc: “Nghe ra có cũng có chút đạo lý.”

Chuyện này Kỳ Uyên ra xét hồi lâu, cũng không tra được nguyên nhân. Ngược lại tập đầu tiên của cũng phát sóng, tiếng vang rất không tồi, Trần Mộc cùng Kỳ Uyên lại cùng nhau xuất hiện trên hot search.ôi>

“Trời ạ, nhà bá tổng thật đẹp!!!”

“Cái này rõ ràng là tình yêu đích thực, những kẻ trước đó nói quan hệ hai người là quan hệ lợi ích, lần này đã bị vả mặt rồi đi.”

“Người đàn ông biết nấu nướng chính là đàn ông tốt!”

“Đều là đang diễn trò, có gì đáng xem chứ, tản ra tản ra.”

“Thái độ của lầu trên là như thế nào vậy, bọn họ rõ ràng là rất xứng đôi nha!”

“Xứng đôi +1!”

….

Ngay trong lúc tiết mục của bọn họ xôn xao huyên náo trên mạng, Trần Mộc không ngờ nhận được điện thoại của Tống Tư Tư, ban đầu cô có chút ngây ngốc, nhưng sau đó nhanh chóng định thần lại, lấy thực lực của Tống Tư Tư, lấy được số điện thoại của cô cũng không có gì khó.

“Chúng ta tìm một chỗ vừa ăn vừa nói chuyện, thế nào?” Tống Tư Tư hỏi.

Trần Mộc không do dự quá lâu liền đáp ứng, mặc kệ địa vị của đối phương có bao nhiêu lớn, Trần Mộc cũng muốn đi gặp cô ta.